Từ trạch viên Đông Nam của Tuyết Băng hướng về phía Tây Bắc mà đi.
Ở bên trong Phi Xa, Tuyết Băng ở 1 bên ngồi nhăm nhi tách trà. 2 nữ tì thì đấm bóp bã vai 2 bên còn 1 người thì pha trà. Bên trong xe yên tĩnh đến lạ thường, thời gian cứ thế trôi qua 3 canh giờ! Tương đương 6 tiếng đồng hồ.
Bước ra khỏi xe nhìn về phía trước đạp vào mặt là 3 chữ Đấu Giả Đường.
Bên trong chia ra vô số nhánh khác nhau, như Ám Sát Đường, Tình Báo Đường, Tử Sĩ Đường, Quỷ Đường, Ma Đường, vân vân mây mây khác.
Chưa kiệp bước vào bên trong Đấu Giả Đường thì ở bên trong lại đi ra 1 người quen. Người kia vừa nhìn thấy Tuyết Băng tới thì 2 mắt bắt đầu rưng rưng.
Vừa khóc vừa chạy tới chổ Tuyết Băng. 3 nữ tì vừa thấy người kia thì sắc mặc hơi khó coi, tỏa ra khí tức vô cùng chán ghét.
Thấy người kia chạy tới trên đầu Tuyết Băng hiện lên vô số dấu chấm hỏi. Đi về phía người kia hỏi.
" Này Sở Khanh, ngươi khóc cái gì khóc. "
" Bị đứa nào làm cho mày Hoa Cúc Nở rồi hả. "
Khi nghe xong câu nói này Hồng Sơ Khanh hơi sững sờ 1 cái, 1 lúc sau mới hiểu thế nào là Hoa Cúc Nở. Mắng lại 1 câu.
" Ngươi mới bị ngươi ta thông cho hoa cúc nở. "
Tuy là bị mắng lại nhưng Tuyết Băng trên mặt vẫn bình thường. Đây là cách giao tiếp đặc biệt của 2 người.
" Được rồi, Được rồi có chuyện gì thì nói mau lãm nhãm nhiều thế. "
Chưa kiệp đợi Sở Khanh mở miệng. Tuyết Băng lại thêm 1 câu.
" Vào trong rồi nói. "
Cứ như thế 2 người đi thẳng vào, còn 3 nữ thì giống như con nai vàng ngơ ngác lạc giữa bãi rừng thu vậy.
Và như thế thành viên 4 người lại thêm 1 người nữa là 5 người đi vào Đấu Giả Đường hướng về Tử Sĩ Đường mà đi.
Hồng Sở Khanh là con trai 1 của Đại Trưởng Lão. Độ tinh thuần Huyết Mạch được 7 sao, xem như lọt vào mắt cao tầng. Được Phụ Thân phân công nhiệm vụ huấn luyện tử sĩ cho gia tộc, người Sở Khanh huấn luyện điều là nữ.
Vì thế thần này lại có sở thích là hành hạ nữ nô. Vì thế, mấy đệ tử nữ trong gia tộc không mấy hảo cảm với thần này. Mà lâu lâu mà không có cách hành hạ nữ nô thì thần này luôn luôn tìm về phía Tuyết Băng hỏi ý kiến.
Người như thế bình thường thì Tuyết Băng nhìn 1 cái cũng không thèm. Nhưng ai ngờ đâu, thần này bị 9 vị trưỡng lão bài mu nghĩ kế để cho mình Và Sở Khanh chơi chung mới đau chứ.
Bởi vì Tuyết Băng hay rãnh rỗi không có gì làm thì liền chạy đến phân đường của 9 người chơi. Chơi không thì ai nói gì đâu, mà Tuyết Băng lại thích Bắt chẹt chơi âm mu với họ, khiến vô số Pháp Bảo, Thánh dược không cánh mà bay.
Không chịu nổi sự mất mát như thế nên 9 vị trưỡng lão, tìm còn đường giải thoát mới. Liền đem thần này ra làm con ma thế mạng. Ngày ngày điều gặp mặt nhau, liền như thế từ từ chơi chung, hiểu về quá khứ nhau rồi xin ra chút hảo cảm. Không chán ghét nữa.
Đi được 1 quản đường thì thần này liền mở ra đài phát thanh. Kể khổ với Tuyết Băng.
" Tuyết Băng à, đời tao coi như xong rồi."
" 276 đứa nữ nô kia của tao bị tịch thu mẹ rồi. Những cái như là trò như bánh xe nước a, dây thừng a, roi da và đèn cầy nữa hoặc gọi là nến. "
" Mấy tháng trước tao để ý thấy hình xăm trên cổ của nữ tì thấy cũng hay hay, suy nghĩ đến nữ nô mà Phu Thân tao đưa để huấn luyện chưa có cái nào cả. Để ra thân phận tượng trưng của bọn họ. Ha! Ha! Ha! "
Nghe thần này nói tới đây Tuyết Băng dựa vào tính cách của nó cũng biết chuyện gì xảy ra rồi.
" Tuy là Lão Bất Tử kia không cho tao động đến những nữ nô kia. Nhưng hành hạ, lăng nhục thì không sao, nên. "
Cứ như thế Sở Khanh lại cười bằng giọng điệu nổi hết da già.
" Hi Hi! Ha Ha! "
" Nên tao hao gần 1 vạn linh tủy kết tinh mua 21 loại khoáng thạch hiếm, 12 Loại Tiên Dược, 5 loại Đế Dược, 2 loại Thánh Dược cuối cùng là 1 vị Bán Thần Dược. Với cái hình mà mày vẻ gọi là trái tim kia đó. 1 trái tim to bên trong lại có 1 trái tim, 2 bên có 2 cái nhánh vẻ thêm 2 cái trái tim đó. Nhớ không. "
Thần này vừa nói vừa lấy cùi chỏ hướng cánh tay trái của Tuyết Băng đẩy đẩy vài cái nói Tuyết. Thấy hành động thế Tuyết Băng chỉ miễng cười nhưng trong lòng thì thang.
" Cảm thấy hơi chua sót. Đúng là cá lớn ăn cá bé. "
Thấy Tuyết Băng cười Sở Khanh lại hứng chí bừng bừng nói tiếp.
" tao lấy 21 loại khoáng vật kia nung nấu rồi chế tạo ra 4 cây sắt nung điêu khắc hình vẻ kia. Rồi ngăm trong dung dịch của 20 loại dược thảo kia."
" Ngăm trong 1 tháng. Sau đó tao mượn dị hỏa của lục thúc, lấy 4 thanh sắt kia ra đưa vào dị hỏa nung 1 ngày 1 đêm. "
Kế tiếp thần này lại cười, 2 con mắt có chút điên dại.
" Đợi hết 1 ngày 1 đêm, tao lại treo 276 nữ nô kia lên tường trong mặt thất. "
Sau đó nhìn chăm chú 2 mắt Tuyết Băng hỏi.
" Mày biết sau đó tao làm gì không. "
Thấy Sở Khanh nhìn mình Tuyết Băng chỉ thót ra 1 chữ.
" Biết. "
Nghe thấy Tuyết Băng nói thế, Sở Khanh giống như uống thuốc kích thích vậy.
" Đúng, giống như mày nghĩ vậy. "
" Ha! Ha! Ha! "
" 4 ngày trước tao cho từng người 1 cái hình xăm ngay dưới rốn 2 phân. Mày không cảm nhận thống khổ, đau đớn của họ đâu. "
" Cái cảm giác mà họ dẩy dụa kia đâu. Mỗi tiếng rên, la kia! Ôi làm tao cảm giác trong cơ thể sảng khoái tới cở nào đâu. "
" Nè Tuyết Băng. "
Nghe Sở Khanh hỏi mình, Tuyết Băng không cần quay đầu lại hướng về phía trước đi thẳng, bởi vì Tuyết Băng biết câu sau nó sẽ hỏi cái gì. Chỉ nói 1 chữ.
" Tiếp. "
Chưa kiệp Sở Khanh nói tiếp thì Tuyết Băng đã nói rồi. Tuy nghe Tuyết Băng nói thế thì chỉ cười trừ xem như là chuyện bình thường.
" Ha Ha! Đúng là người hiểu ta mà. "
Khụ Khụ 2 cái Sở Khanh lại nói.
" Đúng nếu như thế thì không đủ, trước lúc ngăm 4 thanh sắt kia ta đã trộn 1 loại dược thảo có công dụng kéo dài hiệu quả trong 1 tiếng. "
Nghe tới đây người không chịu đựng được chính là 3 nữ tì đi theo nảy giờ.
Bây giờ họ biết cái sự giả mang mà cái tên này có thể làm. Tuy 3 người giai cấp cao hơn 276 người kia, nhưng vẫn là nữ nhân a.
Nữ nhân luôn luôn có sự tôn trọng với nữ nhân, mà khi nghe tới đồng loại mình bị hành hạ như thế, làm sau không tức giận.
Chưa kiệp cho 3 nữ phát tát liền dùng Huyết Mạch Khí Tràng áp chế sự tức giận của bọn họ. Nếu để tên này biết 3 nữ muốn động thủ với hắn sẽ có hậu quả ra sau.
Thì 100% 3 nữ sẽ gặp cảnh ngộ không thua kém gì 276 người kia.
Những hành động mờ ám kia tuy có diễn ra nhưng Sở Khanh lại không hay biết gì cả, cứ hao hao những hành động mình đã làm.
Thấy 3 nữ đã bình tâm lại 1 chút rồi thu lại khí tràng của mình nghe cái tên Sở Khanh nói tiếp.
" Thấy bọn họ giãy dụa 1 tiếng đồng hồ, mà trong lòng thấy thật tuyệt vời. Bên trong có vài người chịu không nổi mà ngất, ta liền lấy nước tạt cho họ tỉnh lại tiếp tục xem họ giãy dụa. "
" Ngày đó đúng là 1 ngày khó quên a. "
" Tuy họ mới rơi vào trong tay ta 7 năm thôi. Nhưng bọn họ lại đem hạnh phúc mỗi ngày cho ta. "
Tuyết Băng nhìn về Sở Khanh thấy thần này đang hồi tưởng lại, khuôn mặt đâm chiêu. Chưa đầy 5 giây liền 2 mắt rưng rưng nói.
" Nhưng! Nhưng! Bị Lão Phụ Thân tao lấy đi rồi. Hu! Hu! Hu! "
" Nói là đem cho Cô Cô và Thúc Thúc bảo là có chuyện để sử dụng bọn họ. "
" Mày biết mấy thứ kia hao của tao bao nhiu không, chỉ sử dụng được 1 lần là không sài được nữa rồi. "
" 4 năm tích lũy gia tài của tao đó. "
Nghe thế suy 1 hồi Cô Cô, Thúc Thúc không phải là Mẫu Thân, Phụ Thân mình sao.
Không lẻ những người kia đêm cho mình. Càng nghĩ càng có lý, không nhịn được Tuyết Băng lại hỏi.
" Này Sở Khanh hình xăm kia có công dụng gì không, hay là chỉ làm chơi cho vui. "
Khi nghe Tuyết Băng nói tới 4 chữ " làm chơi cho vui " thì không nhảy dựng lên.
" Vui! Vui! Cái lão bà ngươi. "
" Đồ tao làm mà vui sao! "
" Công dụng nó vô cùng lớn giúp, coi như là cho bọn họ 1 cái tạo hóa đi. "
Nghe tới câu này Tuyết Băng muốn thọc máu.
" Khi Sở hữu hình xăm này giúp bọn nó có khả năng hấp thụ linh khí nhanh hơn 10 lần, cao cấp hơn hình xăm con bướn của máy nữ tì kia 5 lần. "