Chương 4: Tàng Thư Các

Ngước mặt lên nhìn trời. Tuyết Băng trong lòng thở dài 1 tiếng.

" Tầng 11, Tầng 12 sau. "

Trên thế gian thế lực được xem là mạnh nhất, không ai chính là Thiên. Thiên là người nắm trong tay sức mạnh vô hạn, đề ra quy tắc vạn vật. Lãnh khóc vô tình, không thiên vị cho bất kỳ ai chỉ cần ngươi có thực lực. Có thể không xem pháp tắc ra gì.

Muốn nắm giữ vận mệnh của mình, nằm ngoài sự khống chế của Thiên Đạo.

Vì thế Đấu Giả muốn tu luyện sánh ngang với Thiên chỉ có 1 con đường để đi. Đập nát vết ngăn ở giữa tầng 10 và Tầng 11, vượt qua Thiên Đố Chi Kiếp mới có thể lên Tầng 11. Còn Tầng 12 thì là Tâm Ma Kiếp.

Tầng 11 ư, ngươi chỉ cần lực lượng thân thể đủ mạnh thì rất dễ dàng vượt qua. Còn Tầng 12 thì không cần phải nói. 1000 người chỉ có 1 hoặc 2 người qua được xem như là nhiều rồi.

Muốn vượt qua Tầng 12 dể dàng thì nhất thiết ngươi trong lòng không có, thất tình lục dục, yêu, hận, tình, thù. Tâm như mặt hồ thì có thể đi ngang.

Nói nghe thì vô cùng đơn giản cứ như thế ngươi thử nghĩ xem. Mỗi người tu luyện mục đích là gì, muốn trường sinh bất lão hay là tiền tài, quyền lực ,mỹ nữ hoặc đơn giản là chỉ muốn sinh tồn mà thôi.

Những thứ đó không phải là những đặt điểm cơ bản của Thất Tình Lục Dục sau.

Cứ như thế Tuyết Băng bay thằng về trạch viện của mình. Trên đường đi Tuyết Băng suy nghĩ vô số chuyện.

Cảm nhận được khí tức quen thuộc biết mình gần tới nhà rồi, mới từ trong thất thần tỉnh lại. Lắc đầu vài cái chửi.

" Má nó, suy nghĩ nhiều làm con mẹ gì. "

" Sống vui vui, vẻ vẻ không được sau. Làm đúng với tính cách bản thân không trái với lương tâm là được. "

" Hình như ông bà ta có câu nói rất hay a! Cái gì! Cái gì tùy ta! "

" A, nhớ rồi. "

" Tùy Tâm Sở Dục. Đúng! Đúng câu này. "

5 phút sau, thần thú Phượng Hoàng đáp xuống 1 bãi sân rộng 100 mét. Từ trên cao nhảy xuống, Tuyết Băng nhìn trời 1 cái thấy thời gian không còn sớm nữa 1, 2 tiếng nữa là trời tối. Tuyết Băng đi thẳng về phòng mình có chuyện gì sáng mai rồi tính tiếp.

Mở của phòng ra, chưa kiệp thay bộ đồ cứ thế Tuyết Băng bay thẳng 1 hơi lên giường nhắm mắt đi ngủ.

Sáng hôm sau Tàng Thư Các, Tàng Thư Các là nơi cắt giữ toàn bộ Công Pháp Tu Luyện của Hồng Gia, có Công pháp Tu Chân, Công Pháp Tu Luyện Đấu Khí, Nội Lực, Linh Khí, Hồn Khí, Huyết Khí, hoặc là Công Pháp Tu Luyện Ma Khí, Phật Khí. Tính Ngưỡng Chi Lực. Nhiều công pháp khác nữa.

Nói chung ở vị diện này không ai là không thể tu luyện, ở đây có vô số cách tu luyện khác nhau. Người ta thường nói trăm sông đổ về 1 biển là như thế. Ở mẫu tinh đa số Võ giả tu luyện Linh Khí là chính, dễ hấp thu sau khi chiến đấu, không cần phải luyện hóa chuyển đổi quá nhiều.

Những cũng có vài trường hợp cá biệt, không thể hấp thu linh khí hoàn toàn, thì những người đó chuyển qua tu luyện những công pháp khác nhau chuyển Linh Khí thành các lực lượng khác.

Đứng trước cửa 1 hồi lâu Tuyết Băng đi thẳng vào bên trong Tàng Thư Các.

Khi vào bên trong Tàng Thư Các có vô số người, có nam có nữ. Mỗi người mặt trên người trang phục không động dạng. Có thể nói nơi đây là nơi tập trung toàn bộ toàn bộ thiên tài của Hồng Gia. Tàng Thư Các là nơi giao thoa của các Phân Đường, Tông Môn, Học Viện và Gia Tộc.

Nơi này chia ra làm 5 cái giai tầng. Tầng 1 là nơi nhiều người nhất dành cho ngoại môn đệ tử của các nhánh khác nhau cũng là nơi to lớn nhất bên trong có hơn 100 vạn điển tịch, công pháp tu luyện và cả kiến thức cơ bản nhất. Cấp độ từ Đấu Tử tới Đấu Tông.

Tầng 2 dành cho nội môn đệ tử những người có cống hiến nhất định cho Phân Đường, Tông Môn, Học Viện hoặc Gia tộc, ở đây cũng giống như tầng 1 mà thôi có điều diện tích nhỏ hơn 1 chút chỉ có 7/10 mà thôi. Ở công mỗi món đồ, vật phẩm quý hơn 1 chút. Cấp bật từ Đấu Quân Tới Đấu Đế.

Tầng 3 thì cho lão sư những người có địa vị nhất định. Cấp bật Đấu Tôn

Tầng 4 dành cho các Trưởng Lão, Phó Các Chủ, Các Chủ những người đứng đầu ở 1 nơi. Cấp Bật Đấu Thánh.

Tầng 5 được xem là cấp địa của Hồng Gia bên trong chứa đựng những vật phẩm có thể bước vào lĩnh vực của Thần.

Nói chung là góc rác nó lớn biết được nhiều thứ mà người thường không biết. Con Ông Cháu Cha cũng chỉ có như thế.

Nhìn xung quanh 1 hồi Tuyết Băng thấy được 1 góc có bàn bằng gỗ, ở trên ngồi 1 cô gái xinh đẹp. Mông to, ngực bự khoát trên mình 1 bộ áo dài màu đỏ nhìn kỹ sẽ thấy 2 điểm hồng nhú lên trong bộ áo dài kia. Đang ngồi dựa mình vào ghế, 2 mắt nhắm nghiền giống như đã ngủ.

Thấy được mỹ nhân kia Tuyết Băng chỉ là lắc đầu cười đi hướng về phía. Giống như cảm nhận được cái gì đó cô gái kia mở mắt hướng về Tuyết Băng nhìn tới. Thấy người tới là 1 chàng trai anh tuấn, khí chất mang trên người cảm giác phiêu miểu. Không khỏi khiến nàng nhíu mày.

Thấy Tuyết Băng tới gần chổ mình ngồi xuống. Tuy trong lòng hơi khó chịu nhưng nàng vẫn là lễ phép báo tên họ hỏi Tuyết Băng.

" Chào vị công tử này, thiếp thân Hồng Tử Vân là Tổng Quản quản lý nơi này không biết vị công tử có chuyện gì muốn nói. "

" Có việc gì sử lý xin mời sang hầu bàn bên kia xếp hàng. "

Tuy giọng nói lanh lẳng dễ nghe, mang bên trong hàng súc không vui, có ý muốn đuổi khách Tuyết Băng chỉ là cười 1 cái.

Lấy ra trong giới chỉ 1 tấm hiệp màu đỏ bên trên khắc 1 chữ Thiên bằng vàng. Đạp vào mặt làm cho người ta khó thở giống như Thiên Đạo vậy.

Thấy mọi chuyện sắp xếp đã xong Tuyết Băng cắt tấm thiệp kia vào mở miệng nói.

" Đưa ta lên Tầng 4. "

Nghe Tuyết Băng nói, vị mỹ nữ kia mới tỉnh hồn lại, gật đầu.

" Mời đi theo nô tỳ. "

Cứ như thế Tuyết Băng được đưa vào 1 cầu thang bí mật bên trong vách tường. Đi qua 2 cánh cửa tới cánh cửa thứ 3 mới dừng lại.

Vị mỹ nữ kia mở miệng nói.

" Mời Công Tử đặc tay phía trên vách bên tay phải, xác định thân phận. Nô tỳ xin được phép cáo lui. "

Thấy đã đạt được mục đích Tuyết Băng phất tay 1 cái. Vị mỹ nữ kia hiểu ý lùi 3 bước mới xoay người rời đi.

Cứ như thế Tuyết Băng đặt tay lên tấm đá kia. 1 lúc sau chỉ nghe tiếng lạch cạch vang lên cửa mở ra cứ như thế Tuyết Băng bước thẳng vào trong cửa tự động đóng lại.

Vị mỹ nữ áo đỏ kia vừa bước ra khỏi thông đạo liền thở ra 1 hơi.

" May mà mình không nói gì đắc tội tới đại nhân vật kia. Nếu không mình chết cũng không biết tại sao. "