Chương 86: Hoành Thành Thành Tựu (2)

Trư Du Tử sau khi cúp điện thoại, trên mặt có hơi rầu rĩ không vui, không biết vì sao, phàm là hắn nghe thấy có người khoe khoang phương công năng cày cấy cũng rất hâm mộ, rất sùng bái, rất muốn học tập tư liệu một chút.

. . .

Trang Thế Giai trông thấy A Mỹ đã bị tiếng điện thoại đánh thức, đang khéo léo ngồi ở trên giường, một lần nữa tinh thần hăng hái leo đến trên giường, còn nói thêm: "Bảo bối, buổi chiều anh phải đi ra ngoài một vòng."

"Người đàn ông của em sắp thăng chức thám trưởng."

"Buổi tối tìm nhà hàng nào tốt một chút, uống hai chén chúc mừng một lần."

"Ừ."

A Mỹ gật gật đầu, đột nhiên nhào vào trong ngực Trang Thế Giai, ngẩng đầu mở to hai mắt nhìn qua hắn: "Làm thám trưởng sẽ nguy hiểm sao?"

Nàng nghe nói qua tên tuổi của thám trưởng, biết rõ địa vị của thám trưởng rất cao, nhưng mà tuyệt đại đa số đều không có thanh danh gì tốt, thế là trong lòng lo lắng nhiều hơn vui sướng, sợ hãi Trang Thế Giai gặp nguy hiểm.

Nàng không quan tâm Trang Thế Giai địa vị cao bao nhiêu, tiền nhiều bao nhiêu, nàng chỉ hi vọng bản thân người đàn ông của mình an an ổn ổn sống qua ngày.

"Sẽ không." Trang Thế Giai sờ sờ đầu của nàng, ngữ khí hết sức ôn nhu.

Nguy hiểm cùng nỗi buồn trong công việc, hắn chỉ quen thuộc bản thân tự mình gánh chịu, coi như thật có nguy hiểm gì, hắn cũng sẽ dốc hết sức chống được, sẽ không để cho người khác xúc phạm tới người đàn bà của chính mình.

Hai người rời giường tương đối trễ, sau khi an ủi cùng nói chuyện phiếm một hồi, hắn lập tức bắt đầu chỉnh chu quần áo, từ trong tủ quầy lấy ra một bộ âu phục đồng phục đã chuẩn bị xong.

. . .

Ba giờ chiều.

Xe của Trang Thế Giai chạy tới trong một khu nhà xa hoa lộng lẫy, người mặc âu phục xuống xe.

"Tiền chuẩn bị xong?" Trư Du Tử tựa ở một bên trên một chiếc xe con hỏi.

Trang Thế Giai từ trên tay lái cầm trong túi xách ra một cái cặp da màu đen, bên trong chứa 50 vạn ĐôlaHK.

Hắn vỗ vỗ cặp da nói: "Chuẩn bị xong."

"OK, đi vào đi." Trư Du Tử gật gật đầu, cũng không có tiến lên dẫn đường, mà là tiếp tục dựa ở đằng sau đuôi xe hút xì gà.

Hôm nay không phải sân nhà hắn, cũng không phải sân nhà Lạc ca, mà là thời gian Trang tử lên đài. Nhân vật chính là Trang tử, hắn chỉ là bồi Lạc ca sang đây xem một chút, không muốn Trang tử đem số tiền không đủ, nên sớm chặn Trang tử lại, đổi một người khác tới đưa tiền.

Moẹ, có tiền mua xe, không có tiền mua số xe sao? Nếu là Trang tử không hiểu chuyện như vậy mà nói, Trư Du Tử cũng phải xem thường Trang tử.

Không có cách nào, trước mắt Lôi Lạc cùng Trư Du Tử đều không rõ ràng lắm lợi nhuận của cửa hàng Chiết Khấu, trông thấy Trang Thế Giai mua tới xe thể thao lập tức sợ gia hỏa này không hiểu chuyện, xài tiền bậy bạ, nên mới cố ý lưu lại thủ đoạn này. Cũng may Trang Thế Giai biểu lộ rất tốt, mang đủ tiền, đó chính là không có gì đáng lo lắng.

"Cảm ơn Tử ca." Trang Thế Giai gật gật đầu gửi lời cảm ơn tới Lạc Ca, đứng ở cửa phòng người Tây Dương thoáng chỉnh lý tốt quần áo một chút, sau đó cầm cặp da, áo mũ chỉnh tề đi tới cửa chính phòng sếp Tây.

Lúc này Lạc ca sớm đã ở trong phòng Tây Dương bồi Cảnh Ti Tây sở cảnh sát Vịnh Đồng La ăn xong cơm trưa, hơn nữa trong lúc cơm trưa nói muốn dẫn tiến một người mới cho hắn nhìn xem.

Đây là Lạc ca muốn Trang Thế Giai ra sân chào hỏi, mà cảnh ti Tây một tuần trước thu được đơn xin bổ nhiệm thám trưởng Vịnh Đồng La, cũng biết thám trưởng tiền nhiệm Vĩnh Đồng La là chết như thế nào, cho nên hắn đối với tất cả mọi thứ đều biết rõ trong lòng, biết mình lập tức lại có tiền thu.

Về phần một thám trưởng người Hoa sống chết cùng thay đổi, cơ bản là không có được cảnh ti Tây để vào mắt. So với thu tiền mà nói, chết càng nhiều thám trưởng, chết càng nhanh, ngược lại càng tốt.

Trang Thế Giai ở dưới người hầu hướng dẫn đi vào gian phòng cảnh ti Tây: "Lạc ca! Cảnh ti William!"

"Uhm." Lôi Lạc ăn mặc âu phục, ngậm một điếu xì gà, bắt chéo hai chân.

Hắn và cảnh ti Tây ngồi chung ở trên ghế sa lông, đợi đến sau khi Trang Thế Giai đứng vững, hướng cảnh ti Tây nói: "William, đây chính là nhân tài ta đề cử cho ngươi."

"Hắn rất thích hợp đảm nhiệm Đồng La Loan thám trưởng vị trí."

"A?" Cảnh ti Tây khẽ cười một tiếng, từ chối cho ý kiến dáng vẻ rất cao ngạo.

Trang Thế Giai tiến lên một bước đặt cặp da lên bàn, lạch cạch hai tiếng, mở ra nút gài trên túi da.

Quỷ lão phun ra một hơi xì gà, ý cười đầy mặt giảng đạo: "Lạc! Ta vẫn luôn tin tưởng ánh mắt của ngươi!"

"Ngươi! Thứ hai đến Vịnh Đồng La nhậm chức!" Ở giữa hai ngón tay Cảnh ti Tây kẹp lấy xì gà, chỉ Trang Thế Giai nói ra.

Trang Thế Giai cách hắn một cái bàn, đứng trước ở một rương ĐôlaHK nghiêm chào: "Thank you, sir!"

"Thành tựu đạt thành: Thám trưởng ở Hồng Kông!"

"Giải tỏa siêu năng lực: Viên đạn vô hạn!"

"Giới thiệu: Ngươi nắm chặt súng trong tay, sẽ vĩnh viễn có đạn bắn không hết!"

"Thành tựu mới của mục tiêu là: Thám trưởng Cao cấp!"

"Từ thám trưởng quản hạt khu nhỏ thăng cấp làm một trong thám trưởng cao cấp của 4 đại tổng khu, lập tức có thể mở ra ban thưởng thành tựu."

"Ghi chú: Năm 1977 cảnh đội gây dựng lại, chức vị thám trưởng, thành tựu chưa đạt thành trước năm 1977, hạng mục tiêu này tuyên bố thất bại."

Trang Thế Giai giật mình trong lòng, tạm thời không có xem hệ thống nhắc nhở, đợi đến sau khi rời đi mới bắt đầu xem xét hiệu quả của siêu năng lực "Viên đạn vô hạn ".

Mặt khác, Lạc ca cùng Sếp Tây cũng không có ý nghĩ giữ hắn ở lại ăn cơm, sau khi quyết định xong mọi chuyện, lập tức vẫy tay đuổi hắn đi.

Hắn còn có thể nghỉ ngơi mấy ngày nữa, dùng mấy ngày nay đi Trung Hoàn thu dọn đồ đạc, thứ hai lập tức có thể nhẹ nhõm chính thức nhậm chức.