Chương 67: Bạo Động Trong Thao Trường (1)

Muốn ở ngục giam Xích Trụ trở thành địa đầu xà, hắn thật đúng là không xem nhân viên cảnh sát thông thường vào trong mắt.

Bất quá, cảnh đội dù sao cũng người có thân phận, bạn đồng sự mặc đồng phục, sát thủ Hùng cũng sẽ không quá mức phách lối ở trước mặt bọn họ.

Chỉ thấy trong tay "Sát thủ hùng" cầm một cây gậy cao su mở đường ở phía trước, cảm đám nhân viên cảnh sát lập tức xếp thành hai đội, nhao nhao đi ở sau lưng hắn.

Trang Thế Giai dẫn đội đi ở phía trước nhất, vẻn vẹn chậm "Sát thủ hùng" một bước, nhìn từ trên xuống dưới gia hỏa này, trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Chính là hắn đây sao!"

Lần đầu tiên hắn gặp được "Sát thủ hùng", lập tức biết là tên gia hỏa này không sai, tên gia hỏa này là người hắn phải đối phó.

Cũng không biết là giám ngục thủ hạ của "Sát thủ hùng", bình thường có thể ăn cơm no được hay không.

Cả một đám tù phạm đang trên sân hoạt động giao lưu, nguyên một đám như chết cha mẹ, quỷ khóc sói gào: "Làm cmn nha! Đội bảo an nhiều người như vậy còn tăng thêm người làm gì vậy a?"

"Xong đời, xong đời, lại có thêm mười mấy con quỷ."

"Ta đ*ch cmn, nếu không phải tại vì các ngươi, giám ngục làm sao thêm người?" Ngốc Tiêu đập một bạt tai vào trên đầu "Lô Gia Diệu", thì ra "Lô Gia Diệu" là tù phạm mới một tuần trước vừa mới bị bắt giam.

Ngốc Tiêu đầu óc không quá thông minh, đương nhiên tính sổ chuyện giám ngục thêm người, ở trần đầu đám người mới như "Lô Gia Diệu" này.

Lô Gia Diệu bị Ngốc Tiêu đột nhiên tập kích, toàn thân giật mình một cái, giơ tay lên lập tức muốn phản kháng.

A Chính đứng ở bên cạnh trông thấy 1 màn này, vội vàng thuận thế tiến lên, lấy tay ôm chầm bả vai "Lô Gia Diệu", vẻ mặt tươi cười với Ngốc Tiêu nói: "Uy uy uy, cảnh sát phải làm việc, làm sao chúng ta có quản được đây?"

"A Diệu không đến, khẳng định cũng sẽ có người mới khác đến nha . . . Ta xem ra nhất định là các ngươi thường xuyên nháo quá lớn, cảnh sát mới có thể tăng thêm người, bình thường chơi bóng nhiều một chút, ít đánh nhau là tốt rồi."

Ngốc Tiêu nhìn qua phí Lô Gia Diệu, lạnh rên một tiếng, mang theo các huynh đệ quay người rời đi.

A Chính lúc này mới lôi kéo Lô Gia Diệu mắng: "Người khác đánh đầu ngươi một lần sẽ chết a? Ngươi vậy mà còn muốn giơ tay phản kích sao? Có phải Ngươi muốn bị nổ đầu hay không!"

"Bị vỗ một cái trên đầu với bị giết ngươi cũng không biết chọn thế nào sao? Thật cmn ngốc quá đi a."

. . .

Phòng thay quần áo.

Sát thủ Hùng kẹp gậy cảnh sát dưới nách, độ chạy bộ đến Trang Thế Giai 1 bên hỏi: "Trang cảnh quan, ngươi có biết nhóm trong các đội viên này có một gã thường phục hay không?"

Trang Thế Giai buộc lên dây lưng, giật nhẹ lưng quần giảng đạo: "Có sao? Chúng ta cũng là cảnh sát quân trang nha."

Sát thủ hùng vỗ bả vai hắn, tới gần cúi đầu nói ra: "Không nói dối ngươi, ta trước kia ngực ta bị xã hội đen chém qua một đao, gã xã hội đen kia vừa vặn rơi trong tay trong khu thường phục."

"Muốn ngươi giúp bận bịu giúp một chút, ta muốn mời tên xã hội đen này ăn bữa tiệc."

"Ngươi mà nhóm người phụ trách đội ngũ này, có thời gian giúp ta quan hệ một chút được không?"

Trang Thế Giai thầm nghĩ: "Ta sao không nhớ kỹ bản thân bắt qua một tên xã hội đen nào?"

Sau khi hắn đã thay xong đồng phục giám ngục, đội mũ chụp trên đầu, hết sức tự tin nói ra: "Yên tâm đi, Hùng ca! Ta nhất định giúp ngươi tìm ra người kia! Có tin tức trước tiên nói với ngươi."

"Trang cảnh quan, đa tạ."

Sát thủ hùng nhét một bao thuốc lá Ma Cao vào túi đồng phục của Trang Thế Giai, đầu tiên là nở ra một nụ cười khó coi, chợt lại thay đổi một bộ dáng vẻ mặt phách lối.

"Hùng ca, ngươi kêu ta Trang tử được rồi."

Trang Thế Giai lộ ra bộ dáng cảm kích, nghĩ thầm "Lạc ca" làm việc giữ bí mật vẫn không sai, cũng đã cài ta vào bên người địch nhân thành công.

Ai, sát thủ Hùng vẫn còn quá đơn thuần.

Bởi vì cơ cấu hiện giờ của " trung tâm Lao dịch " còn đơn giản, ở trong thời đại "Cục Trừng Trị" còn chưa có xây dựng, đẳng cấp bản thân cũng không cao. Đẳng cấp ở dưới ngục giam Xích Trụ, đẳng cấp hành chính tương ứng rất ít, cho nên người phụ trách "Trung tâm lao dịch " là một gã sếp Tây, nhưng mà giám sát ngục giam Xích Trụ lại là một "Người Hoa" .

Đổi đẳng cấp giám đốc hành chính đến cảnh đội, tương đương với một gã "Tổng thám trưởng người Hoa " cấp thấp, như vậy cũng gây nên tình trạng chức vị thấp mà quyền cao. Chỉ bất quá phạm vi quyền lực giới hạn ở trong bộ ngục giam này, cho nên chất béo và lực ảnh hưởng đều tương đối có hạn, chỉ có thể thông qua buôn bán đồ ăn cho tù phạm, các loại phương thức bán thuốc lá, đồ uống vớt chất béo.

Lạc Ca có thể lôi kéo giám sát chẳng có gì lạ, đáng tiếc, giám sát không muốn liên lụy vào tranh đấu giữa hai bên, cũng không muốn giúp Lạc ca nã pháo vào Nhan Đồng. Sau khi cầm xong tiền, nhiều nhất là mở một con mắt, nhắm một con mắt, phối hợp Lạc ca làm chút chuyện.

Cũng may Lạc ca làm việc tương đối giữ bí mật, hơn nữa đông đảo thuộc hạ, mặc dù bị Nhan Đồng ngửi được một chút tiếng gió, trong thời gian ngắn cũng không lấy được tin tức chuẩn xác, không biết là phái ai đi vào.

Hơn nữa sát thủ Hùng đã làm việc trong ngục giam thời gian đã rất dài, tình trạng bây giờ, không có mạng internet, sát thủ Hùng hầu như không có điều kiện biết bất gì về thế giới bên ngoài, rất thuận tiện để hắn làm kẻ đứng sau màn điều khiển.

Chỉ cần nắm giữ cơ hội thật tốt trong đoạn "Thời gian Hoàng kim " này, nhất định có thể an bài “xử đẹp” Sát thủ Hùng .

. . .

Buổi chiều.

Trên tay Trang Thế Giai cầm lấy một cây gậy cảnh sát cùng 2 tên giám ngục cùng nhau tuần tra ở trên bãi tập.

Mà đám nhân viên cảnh sát Xích Trụ tạm điều đến cũng đã an bài xong ký túc xá, sau khi ăn bữa trưa, lập tức toàn bộ giải tán đến từng khu giam giữ, làm việc cùng lão giám ngục thành tiểu tổ "hai bên cùn phối hợp".