Chương 14: Đại Lão Nhập Cổ

Trư Du Tử nói kiếm chuẩn không lỗ, thật sự chắc chắn là kiếm lời chắc rồi.

Nếu là lỗ, Tử ca cũng có thể bỏ tiền bù cho Trang Thế Giai.

Rốt cuộc mặt mũi Tử ca lớn nhất, mấy chục vạn thật không bị hắn để vào mắt.

Hắn nói những lời này thật ra muốn bán cái tình nghĩa cho Trang Thế Giai.

Đây cũng là phong cách xử sự của Trư Du Tử.

Bất quá, Trang Thế Giai có ý tưởng của hắn, cầm chén rượu ra từ chối khéo: “Cảm ơn Tử ca, ta muốn lấy tiền mở một cửa hàng, chính mình làm chút làm ăn nhỏ.”

“Ai? Ngươi còn sẽ làm buôn bán?” Trư Du Tử cảm giác có chút ngoài ý muốn, lần thứ hai đánh giá ánh mắt Trang Thế Giai, bĩu môi nói: “Ngươi nói xem.”

Bản thân Trư Du Tử chính là xuất thân hộ bán hàng rong nhỏ, đối với chuyện làm ăn nhỏ vẫn luôn rất hứng thú. Chỉ là đầu óc kinh thương của hắn không được tốt, càng nhiều là dựa vào xử lý khôn khéo làm người mà lập nghiệp.

Lôi Lạc cùng Trần Tế Cửu cũng hướng ánh mắt nhìn hắn, muốn biết trang thế giai chuẩn bị mở ra cửa hàng gì.

“Ta chỉ là tưởng khai mở cửa hàng trang phục thôi.”

“Chỉ là làm ăn nhỏ.”

Trang Thế Giai cười ha hả, nói ra ý tưởng trong lòng.

Đối với người trong cái vòng này như bọn họ mà nói, tự mình nhận tiền đen vừa không cho phép, cũng thật mất mặt.

Nếu là Trang Thế Giai nói mở quán bar, hoặc là mở phòng khiêu vũ thì cũng rất cấp thấp.

Ngồi ở trên vị trí này lấy tiền đen không tốt sao?

Vì cái gì dơ tay chính mình?

Đến nỗi chuyện làm ăn chính đáng thì sao......

Buôn bán nhỏ không kiếm tiền bao nhiêu, làm ăn lớn lại yêu cầu kỹ thuật chuyên nghiệp cùng tài chính hùng hậu. Lạc ca, Lâm Cương tham trưởng mua nhà cho thuê là tốt, cơ bản sẽ không lấy tiền quăng vào đi mạo hiểm.

Trang Thế Giai nói hắn muốn mở cửa hàng trang phục, mỡ heo tử lập tức cũng cảm thấy không có hứng thú.

“Ai.”

“Mở cửa hàng trang phục làm gì.”

“Tiền thuê lại cao, nguồn cung cấp còn không tìm tốt, kiếm tiền một tháng, không ngươi được chia tới tay bao nhiêu đâu.”

Không chỉ Trư Du Tử cho rằng không thú vị, ngay cả trên mặt lôi Lạc và Trần Tế Cửu lộ ra tươi cười, cảm giác trang thế giai quá không phóng khoáng. Bởi vì trang thế giai sau khi được điều đến đội cảnh sát thường phục, mỗi tháng ít nhất có thể được chia đến hai ngàn đô la hồng kông tiền biếu.

Thị dân Hồng Kông hiện giờ thu nhập phổ biến không giàu có, tiền lương một tháng chỉ có mấy trăm đô HK. Có tiền mua quần áo càng ít, một bộ quần áo chỉ bán mười mấy đôlaHK, thuần lợi nhuận cửa hàng trang phục có thể làm ra hai đôlaHK 1 tháng đều rất ít.

Trang Thế Giai đem hai mươi vạn cho Trư Du Tử cho vay nặng lãi, kiếm đều so với những chuyện còn nhiều hơn.

Lôi Lạc, Trần Tế Cửu đã là nhân vật đứng đỉnh tầng xã hội, xác thật chướng mắt chút tiền này, càng sẽ không đi làm loại buôn bán nhỏ này.

Chính là Trang Thế Giai kế tiếp nói, làm cho bọn họ hết sức ngoài ý muốn……

“Tử ca.”

“Ta không bán quần áo.”

“Mà là bán ví bóp đầm hàng hiệu.”

Trang thế giai nhìn mấy cái đại nhân vật trước mặt, chủ động nói ra kế hoạch của hắn: “Hiện giờ kẻ có tiền ở Hồng Kông, đều rất thích mua bóp đầm hạng hiệu trên tạp chí.”

“Cái gì LV, Chanel, một cái túi xách mấy vạn đôlaHK, bán những túi xách đó thật kiếm tiền.”

Trư Du Tử phụt một chút cười: “Túi xách hàng hiệu đều là nhập khẩu từ Tây Dương, toàn bộ từ người nước ngoài mở cửa hàng kinh doanh.”

“Ngươi hai mươi vạn mà sao có thể mở được một nhà cửa hàng loại này.”

“Hì hì.”

Trang thế giai giải thích nói: “Hàng giả, hay chính là hàng authentic – hàng phỏng chế.”

“Ta tính toán làm hàng phỏng chế loại A.”

Hiện tại túi xách bóp đầm loại A vẫn là cái lĩnh vực chưa có người nhảy vào, cũng chính là thị trường chờ đợi vớt tiền.

Nguyên nhân chủ yếu là kinh tế Hồng Kông mới phát triển lên không lâu, “Rồng Tứ Hải Châu Á” danh hiệu cũng không lấy được bao lâu.

Thị dân ở Hồng Kông phổ biến không giàu có, thói quen mua túi xách trong xã hội thượng lưu cũng rất nhỏ.

So với mua túi xách bóp đầm Tây Dương, mua dây xích vàng, vòng tay vàng càng phù hợp phong cách hiện tại.

Tiệm vàng hiện tại ở Hồng Kông, cửa hàng châu báu phải nói bằng một từ quá nhiều, chuyện làm ăn đều hết sức hot.

Bất quá, gần nhất theo lực độ nhãn hiệu Tây Dương quảng cáo, hơn nữa các phu nhân Sếp Tây mang đến, ngành sản xuất hàng xa xỉ đã dần dần mở ra thị trường Hồng Kông.

Các nhãn hiệu lớn đều ở sôi nổi mở cửa hàng ở Hồng Kông.

Nhưng mà khách hàng nhiều nhất vẫn là Sếp Tây.

Không có biện pháp, túi xách chính hãng quá đắt đỏ, đại đa số người dân đều mua không nổi, bộ phận nhỏ không hình thành được trào lưu.

Nếu như đeo túi xách đắt đỏ thành hàng phỏng chế loại A thì sao?

Tấm tắc, giá cả mấy ngàn mấy vạn, mấy trăm đôlaHK trực tiếp được lên kệ để bán hàng.

Trực tiếp lập tức không tồn tại tình huống không có khách hàng.

Đến lúc đó gần nhất có thể mở ra thị trường kẻ có tiền, thứ hai cũng có thể mở ra cho nữ học sinh, người đi làm, còn có thị trường gái làng chơi.

Dù tính xã hội thượng lưu chân chính, vẫn mua hàng chính hãng như cũ, nhưng mà quan nó đánh rắm gì? Cơ bản là hắn không móc tiền từ túi của nhóm người này! Chỉ cần dùng hàng giả loại A nắm chắc giai tầng thị dân vào tay là có thể phát tài lớn.