Chỉ cần đối làm bài hướng dẫn tốt với cảnh đội, tai trong, và người nằm vùng các phương diện khác, tìm và sửa lại sai sót, tiêu trừ sạch toàn bộ phong hiểm tiềm ẩn, lại phối hợp thực lực của chính bản thân mạnh mẽ, toàn bộ hành động tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì, cầm được toàn bộ ban thưởng cũng không nói chơi.
Đây chính là vì sao một bộ y phục cũng giống như nhau, có người mặc vào đẹp, có người mặc vào trông rất ngu ngốc.
Mặc dù, quần áo và bản án không quan hệ với nhau, nhưng mà đạo lý thì cũng tương tự nhau.
Mà mục tiêu chạy trốn, nhân viên tử vong . . . . Loại tình huống này không cần nghĩ, tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trong tay Trang thám trưởng.
Ngoài ra, Trang thám trưởng còn phát hiện một vài thứ mới: "Thì ra là không chỉ tiếp nhận mệnh lệnh thượng cấp, chủ động phát hiện vụ án cũng sẽ kích hoạt nhiệm vụ tương ứng."
Chuyện này cũng dính dáng đến phương diện chỉ huy, cũng sau khi Trang Thế Giai vừa thăng chức thám trưởng, một vài điều kiện bị ẩn lúc trước cũng dần hiện ra đầy đủ, được đào móc ra nhiều công năng mới hơn lúc trước.
. . .
Giữa trưa, Trang Thế Giai xem như thám trưởng mới nhậm chức, dựa theo lệ cũ, phải đến gặp sếp Tây thự trưởng đi ăn cơm trưa chung một bữa.
Toàn bộ quá trình hơi có vẻ không thú vị, chính là thự trưởng Tây cầm dao nĩa, chậm rãi dạy bảo những toàn những lời lảm nhảm. Trang Thế Giai là thừa dịp khoảng thời gian này, nói ra chuyện Lưu Khải Lân xin nghỉ bệnh, Trình Hải Phong xin điều đi thủ hồ nước Tân Giới, nói ra một chút với thự trưởng Tây.
Thự trưởng Tây tốt xấu cũng đã thu tiền hối lộ, hơn nữa điều chỉnh hai gã nhân viên cấp trung sĩ, cơ bản không đáng hắn để ý quá nhiều.
Thế là hai lão trung sĩ rời đi, chuyện hai người trung sĩ mới nhậm chức, trở nên hết sức thuận lý thành chương.
. . .
Xế chiều hôm đó.
Trang Thế Giai đi ra phòng làm việc, gọi các huynh đệ tổ thường phục lại cùng nhau, vỗ vỗ tay nói: "Ta có hai chuyện thông báo một chút."
Các huynh đệ tổ thường phục biểu lộ buồn bực, cũng không phải là thật vui.
Dù sao bốn người Thái Nguyên Kỳ, Trác Cảnh Toàn, A Giang và những người khác chỉ chiếm một phần rất nhỏ tổ thường phục, làm lực lượng chủ yếu 20 tên huynh đệ thám viên, toàn bộ đều là "Lão nhân" Vịnh Đồng La.
Hai người Lưu Khải Lân, Trình Hải Phong đồng thời rời đi, để các huynh đệ có loại cảm giác thương hại mèo khóc chuột, tiền đồ u ám.
Đây không phải vì hai người rất có uy vọng, chỉ là hai người đại biểu cho một loại lập trường nào đó, hoặc là một loại kết quả nào đó.
Trang Thế Giai đảo qua đám người một cái, trông thấy mọi người không nói chuyện, tiếp tục nói: "Chuyện thứ nhất, hai người Lưu cảnh quan cùng Trình cảnh quan tạm thời rời đi tổ thường phục Vịnh Đồng La, chuyện thứ hai . . ."
"Thái Nguyên Kỳ, Hoàng Vĩ Diệu."
Trang Thế Giai đột nhiên gọi tên hai người một lần.
Hai đạo bóng người lập tức tiến lên một bước, đình chỉ thân thể, cúi chào quát: "Báo cáo sếp!"
"Các ngươi chính là trung sĩ tân nhiệm tổ thường phục!"
"Thái Nguyên Kỳ phụ trách tổ A, Hoàng Vĩ Diệu phụ trách tổ B, hai tổ nhân viên hiện giờ giữ vững không thay đổi! Có vấn đề hay không!"
Ánh mắt của Trang thám trưởng sáng ngời, hai tên trung sĩ lập tức rống to đáp lời: "Không có vấn đề! Trưởng quan!"
"Mời trưởng quan yên tâm! Đa tạ trưởng quan!"
Lúc hai người tiến lên làm các huynh đệ tổ thường phục giật nảy mình, không phải bọn họ bị dọa vì có người thượng vị, mà là bị dọa "Hoàng Vĩ Diệu" cũng trong danh sách người thượng vị.
Trong chốc lát, rất nhiều người biểu lộ hết sức đặc sắc, sau đó thì là lộ ra nụ cười, cảm giác Trang thám trưởng đưa lên các người huynh đệ Vịnh Đồng La mình! Tâm lý đang u ám bổng sáng lên!
Về phần đám người Trác Cảnh Toàn, A Giang thì là biểu lộ bình thản, đối với quyết định của Trang thám trưởng làm như vậy cũng không kinh ngạc. Bởi vì mặc kệ trang trưởng quan an bài thế nào, bọn họ đều sẽ ủng hộ toàn lực Trang trưởng quan.
Không nhìn thấy Thái Nguyên Kỳ đã ôm đùi rồi sao? Bọn họ xem như thành viên tổ chức tâm phúc mà Trang thám trưởng điều tới nơi này từ trước, cơ hội tương lai thượng vị có cả bó lớn bó lớn, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Huống chi dù không được thượng vị, xem như tâm phúc của Trang thám trưởng, cũng sẽ có rất nhiều chất béo tha hồ vớt. Có gì có thể phàn nàn chứ?
Thật ra, Trang Thế Giai sớm đã đồng ý với Tiêu thúc từ tước, có ý nghĩ đẩy một "Lão huynh đệ " lên thượng vị, chỉ bất quá điều kiện tiên quyết là có nhân tuyển thích hợp.
Mà bây giờ vừa lúc Hoàng Vĩ Diệu xuất hiện, cho ai không phải cho, vậy thì cho hắn lên thượng vị a!
Dù sao loại chuyện quan hệ bám váy này, niên đại 1970 không tránh được, niên đại 1980 cũng không tránh được, thời đại mà không có một người nào có thể tránh khỏi! Có thể làm gì đây? Chính nhân tính a!
"Được rồi, mọi người tiếp tục làm việc a."
Trang Thế Giai phất phất tay, thường phục thám viên nhóm chậm rãi tản ra.
Đồng La Loan thường phục tổ nguyên bản là chia làm hai tổ, một tổ 1 người, bao quát trung sĩ 11 người.
Hiện tại cơ bản là hai tổ không thay đổi, chỉ là đều cắm 2 tên thành viên tổ chức của Trang thám trưởng từ Trung Hoàn điều tới, bao quát trung sĩ trở thành 12 người.
Đột nhiên, bên trong phòng làm việc vang lên một trận đối thoại.
"Tiểu thái a . . . Ngươi phải đa tạ ơn nghĩa lưu trung sĩ cùng trần trung sĩ, nếu không phải là bọn họ bởi vì nguyên nhân cá nhân, tự nguyện tìm ta xin phép nghỉ, điều cương vị, làm trung sĩ còn không có phần ngươi đây!"
"Đừng tưởng rằng theo từ Trung Hoàn đến Vịnh Đồng La, là có thể hưởng trước ánh sáng từ ta!"(nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng)
Thái Nguyên Kỳ giật giật khóe miệng, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc đáp: "Vâng vâng vâng trưởng quan! Ta biết xách hai túi hoa quả đi bệnh viện cùng sữa bột thăm hỏi hai vị tiền bối, xin trưởng quan cứ yên tâm."
Các huynh đệ trong phòng làm việc nghe thấy đoạn đối thoại này, đều hết hồn tại chỗ.
Đây mà là thám trưởng thần tiên cùng trung sĩ khoác lác cái gì? Loại này vô tình bóc mẽ này cũng dám nói ra?
"Tốt tốt, nhớ kỹ thay ta mang đến thăm hỏi ân cần." Trang Thế Giai không chỉ dám nói, hơn nữa còn dám nói câu thứ hai.
Mặt mũi các huynh đệ tràn đầy khiếp sợ tại chỗ.
Trang Thế Giai trở lại văn phòng, cầm điện thoại lên, lập tức gọi điện thoại Vương giám đốc của ngục giam Xích Trụ hô: "Lão Vương a? Ta muốn mượn 3 người tội phạm chấp hành 1 lần hành động, có vấn đề hay không?"
"Cái gì! Có vấn đề a?"
"Đáng tiếc, buổi tối ta còn an bài hộp đêm lớn Lệ Thành. . . . Cái gì? Lại không vấn đề rồi sao?"
"Tốt, tốt, buổi tối gặp!" Trang Thế Giai lạch cạch một tiếng, cúp điện thoại, ngồi trên ghế mắng: "Những người làm quan này không một người nào là thứ tốt! Cho ta mượn 3 người là phải gọi 3 cô nàng bồi hắn! Đừng quên người vẫn là ta bắt đi vào sao!"
"Phi phi phi! Ở Ngục giam Xích Trụ không gã nào là thứ gì tốt!" Hiện tại Hắn tốt xấu cũng tính một thành viên có chức, không thể cũng chửi chính mình.
(*)Nếu đã có biết đến kịch bản game Sleeping Dog, cũng đã biết đến bối cảnh Hồng Kông lúc bấy giờ. Đây là cốt truyện có thật ở Hồng Kông, cảnh quan quản lý người nằm vùng lại bắt tay với xã đoàn Hồng Kông, sau đó bán đứng ngược lại chính thuộc hạ của chính mình. Mà vị cảnh quan này chính là Thám trưởng lúc bấy giờ, nữ cảnh quan lúc sau là người của ACIC. Xé toạt thời buổi cảnh sát đen nhận tiền của các xã đoàn.
(**)
Nằm vùng: là cảnh viên – hoặc tiểu nhị sau khi vừa ra khỏi trường cảnh sát hoặc tiểu nhị bị dính phốt cảnh sát đen giả vờ bị đuổi khỏi sở cảnh sát, vào xã đoàn làm nội ứng cho cảnh sát.
Tai trong: danh từ dùng để chỉ hoạt động tương tự như tai trong của con người, thường là nữ, chủ yếu là thu thập chứng cứ không tham gia hành động, là thành viên của xã đoàn hoặc đã hoàn lương hoặc không muốn hoàn lương như cần một tiền trả nợ cờ bạc mà làm tai trong cho cảnh sát.