Từng đợt tuyết như lông ngỗng trắng xóa phủ kín cả bầu trời, một cơn cuồng phong mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt không ngừng gào thét, nhiệt độ ngoài trời đã xuống hơn âm ba mươi độ, hơi thở vừa ra như thể ngay lập tức cũng biến thành bông tuyết.
Một ngọn núi nguy nga cao lớn bây giờ đã bị biến thành một Đại Tuyết Sơn, trông cực kỳ tráng lệ.
Thiên Nữ Phong ở bên trong Thiên Sơn Tuyết Phong, tuyết đọng quanh năm không tan vì thế mọi người đều gọi nó là Tuyết Hải. Trên sườn núi Thiên Nữ Phong có một cái hồ nước tên là Thiên Trì, nước trong hồ đều là do băng tuyết tạo thành, thanh khiết trong suốt giống như một mặt gương vậy, Tuyết Phong trắng buốt cùng những hàng vân sam xanh thẳm, cả hai hòa huyện vào nhau tạo thành một bức tranh phong cảnh mỹ lệ, làm cho người xem như lạc vào một phiến thiên địa khác vậy.
Xung quanh sườn núi Thiên Trì mọc ra những cây vân sam(cây thông) cao ngất, Bạch Hoa, Dương liễu, ở phía sườn tây có một số kiến trúc đình đài lầu các được xây dựng vô cùng lung linh tinh xảo. Mặt hồ tĩnh lặng phản chiếu hình ảnh Thanh Sơn Tuyết Phong, phong quang kiều diễm, uyển nhược Tiên cảnh, không gian u tĩnh xuất trần giống như chốn Bồng Lai giữa thế gian vậy.
Mà hiện tại bên cạnh Thiên trì đang đứng một hắc y thiếu niên tướng mạo tuấn mỹ, nếu để cho nữ nhân nhìn thấy chắc chắn sẽ than trách tạo hóa bất công lại tạo ra một người có dung mạo hoàn mỹ đến như vậy. Chỉ thấy hắn thôi động bàn tay một cái, không khí bốn phía lập tức tụ lại rồi dần hóa thành màu kim sắc di chuyển xung quanh người thiếu niên, thiếu niên lại đem dòng khí lưu này hướng lên trên liền như Vạn Mã Bôn Đằng tản đi bốn phía. Trong nháy mắt dòng khí lưu kim sắc kia lại bị thiếu niên làm tan biến sạch sẽ.
Hắn luyện công phi thường nhập thần đến cả có người xuất hiện bên cạnh hắn còn không biết. Mà người kia đến bên cạnh rồi cũng không có quấy rầy hắn, chỉ lẳng lặng nhìn hắn luyện quyền, trên mặt lộ ra thần sắc si mê, chờ sau khi thiếu niên kia luyện xong mới đi đến bên cạnh hắn nói: "Chúc mừng sư huynh, công lực lại cao lên một tầng nhé."
Hắc y thiếu niên nhìn sang bên cạnh, đây là một nữ tử mặc y phục màu lam, thiếu nữ tuổi chừng hai mươi, khuông mặt tròn như trứng ngỗn trông vô cùng thanh tú, đôi long mày nhỏ dài, đôi mắt to tròn trong veo như nước, chiếc mũi xinh xắn trắng ngần, đôi môi đỏ mọng khẽ mĩm cười, hai gò má lúm đồng tiền mơ hồ ẩn hiện, thật sự là đẹp như tiên nữ, quốc sắc thiên hương, nàng đang mặt một kiên cung sa váy dài, nội y màu vàng nhạt cơ hồ ẩn hiện, thân thể thon dài, ba điểm như ẩn như hiện, phía trên hai điểm cao cao nhô lên, bên dưới giống như là bánh bao nhỏ, thật sự là cực kỳ xinh đẹp.
Hắc y thiếu niên nhìn hướng lam y thiếu nữ, trong miệng phát ra một tiếng cười: "Sư muội, mau đến xem võ công vi huynh tiến bộ như thế nào đây?"
Vừa dứt lời, lam y thiếu nữ nhõng nhẽo một tiếng cười nói: "Há lại chỉ có tiến bộ từng đó? Mẹ ta cũng chỉ giống như thế mà thôi." Thiếu nữ áo lam là nữ nhi của chưởng môn Thiên Nữ Phái- Đường Hinh Nhi, mà thiế niên kia cũng là đồ để của chưởng môn Thiên Nữ Phái, tương truyền Thiên Nữ Phái đã tồn tài từ trước khi tận thế, Tổ sư các nàng là một vị Thần Nữ hạ phàm, lúc ấy trên địa cầu còn trong thời kì vũ khí lạnh, nàng trông thấy khắp nơi trên mặt đất đều là chiến tranh, những cô nhi quả mẫu kia trôi dạt khắp nơi. Vì vậy nàng thu mấy nữ tử làm đồ đệ, cũng truyền cho các nàng công pháp tương ứng hi vọng các nàng sau khi luyện thành có thể cứu nhân độ thế, mà những nữ đồ đệ kia cũng không phụ kỳ vọng của nàng, bọn họ cuối cùng cũng đã luyện thành một thân bản lĩnh, khai tông lập phái tôn vị nữ thần kia làm Tổ Sư, nhưng trong phái chỉ thu nhận nữ tử.
Lúc này, Đường Hinh Nhi vũ mị cười cười, ánh nắng chiều tàn chiếu xuống làm nụ cười của nàng càng lộ ra vẻ xinh đẹp như hoa. Thiếu niên trong nội tâm rung động, liền lấy động tác cực nhanh hôn đến môi nàng.
"Ai... A..."
Đường Hinh Nhi đột nhiên bị hôn, lúc đầu liền giật mình nhưng ngay lập tức liền trở nên vui vẻ, lại thấy tên kia lại đang cười trộm mình thế là thẹn quá hóa giận nói: "Ngươi rất xấu, xem ta làm thế nào trừng trị ngươi."
Nói xong liền giơ đôi bàn tay trắng như phấn lên đánh tới, thân ảnh thiếu niên lóe lên liền trốn qua một bên, Đường Hinh Nhi vội vàng đuổi theo, cứ như vậy hai người một truy một đuổi thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười của hai người, làm cho khoảng khắc chạng vạng xinh đẹp này càng thêm chút sức sống.
-MềuSiuBự-Truyenyy.com
Mọi người Like nhiệt tình để team ra chương nhanh hơn nhé :’)