Chương 13: Giải vây

Vào lúc hai phái sắp giao chiến, có năm đạo thân ảnh xuất hiện, dẫn đầu chính là một thiếu niên mặc y phục màu đen đang cấp tốc phi tới, tốc độ của thiếu niên rất nhanh làm không gian vang lên từng đợt gió rít, người của hai phái đều không biết chuyện gì đang xảy ra, cứ tưởng là viện binh của đối phương, nhưng khi một đạo âm thành đến gần, đám người Thiên Nữ Môn lại vui mừng không thôi, bọn họ nhận ra giọng nói này.

Đám người Đường Thiên Thiên nghe được thanh âm này vốn cảm thấy cao hứng phi thường nhưng sau đó liền cảm thấy nghi hoặc, "Hạo Thiên công lực như thế nào lại thâm hậu như vậy, chẳng lẽ trong một tháng này hắn gặp được kỳ ngộ gì sao?", nhưng khi biết được mấy người Hạo Thiên vẫn còn sống, các nàng vẫn rất vui mừng, nhớ lại ngày ba người Hạo Thiên mất tích, các nàng liền phái một số lượng lớn đệ tử đi tìm nhưng vẫn không tìm được, trong lòng thầm nghĩ bọn hắn đã gặp chuyện gì bất trắc nên đã dần từ bỏ, không ngờ bọn hắn lại không chết, hơn nữa công lực của Hạo Thiên lại tăng cao như vậy, lần này Thiên Nữ Phái được cứu rồi.

Tần Thiên cho rằng đây là tiền bối sư môn đến trợ giúp nhưng lại nhớ hắn có xin giúp đỡ từ sư môn, vậy thiếu niên này là thần thánh phương nào, vả lại hắn cũng không cho rằng người đến là cứu viện của Thiên Nữ Môn, Thiên Nữ Môn từ trước đến nay chỉ thu nữ tử mà âm thanh này lại là của nam tử a, nhưng khi hắn chứng kiến cả đám người của Thiên Nữ Môn như trút được gánh nặng, trên mặt Đường Thiên Thiên càng là lộ ra ý cười, trong lòng của hắn đã thầm hô không tốt.

Trong chốc lát, năm thân ảnh dần dần trở nên dần dần rõ ràng, cầm đầu chính là một thiếu niên tuấn mỹ, đi theo đằng sau là ba vị thiếu nữ đẹp cùng một vị mỹ phụ, mỹ phụ này lại khá giống với Đường Thiên Thiên, chỉ có điều một người luôn ngồi ở vị trí cao, tay nắm đại quyền, tựa như một nữ vương cao cao tại thượng, một người thì luôn sinh hoạt ở dưới vách núi, có một loại khí chất thoát tục, phảng phất nhu một tiên tử không nhiễm phải bụi trần. Hạo Thiên đã đi tới, hắn phát hiện sư phụ cùng Tam đại trưởng lão vẫn là xinh đẹp mê người như vậy, hắn trông thấy trên quần áo sư phụ có chút vết máu, mà Tam đại trưởng lão cùng đệ tử xung quanh hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương, hắn cảm thấy phi thường phẫn nộ, hắn từ nhỏ đã sốngt tại Thiên Nữ Môn, Thiên Nữ Môn chính là nhà của hắn, mà những đệ tử này tựa như người nhà của hắn, người nhà bị người khác khi dễ sao có thể không phẫn nộ, huống chi trong đó còn có sư phụ hắn luôn kính yêu nhất.

Hắn nhìn đám người Đường Thiên Thiên nói: "Sư phụ, có phải đám người kia làm tổn thương người không, ta nhất định sẽ thay các ngươi báo thù." Đường Thiên Thiên nói: "Thiên Nhi, bọn họ là người của Tuyết Sơn Phái, phía trước chính là chưởng môn Tuyết Sơn Phái Tần Thiên cùng ba tiểu thiếp của hắn, ngươi phải cẩn thận một chút, không nên cậy mạnh, không ổn liền lui về." Hạo Thiên dùng một ánh mắt ngươi cứ yên tâm hướng về nàng, sau đó xoay người lại nhìn đám người Tuyết Sơn Phái đối diện, hắn dò xét tên Tần Thiên kia phát hiện quả có chút bất phàm, không hổ có thể làm chưởng môn một phái, mà dung mạo ba nữ tử phía sau hắn lại càng làm cho hai mắt hắn tỏa sáng.

Người phụ nữa bên trái co khuôn mặt hình hạt đào, lông mày kẻ đen như vầng trăng, mắt phượng óng ánh, mũi ngọc môi anh đào, trên má thơm có hai cái lúm đồng tiền đặc biệt sâu, thân thể có vẻ hơi đơn bạc nhưng cũng không phải loại mỹ nhân gầy yếu, thân thể mềm mại Linh Lung hấp dẫn, trước ngực cao ngất, thân thể đường vòng cung tràn ngập mê người. Nàng ngoại trừ xinh đẹp thì cử chỉ của nàng đều mêm mại nhẹ nhàng, nhu thuận như thiếu nữ, trời sinh ôn nhu, tính tình hiền lành, là mỹ nhân cổ điển tiêu chuẩn.

Thiếu phụ ở giữa giống như một mỹ nữ vũ mị, mái tóc như mây, khuôn mặt trái xoan trời sinh, chiếc mũi giống như được tinh khắc hoàn mỹ nho nhỏ như như anh đào, môi mềm đường vòng cung ưu mỹ lại tràn ngập khêu gợi, bộ ngực cao ngất đáng tự hào, bờ mông đầy đặn mượt mà, đồ trang sức màu lam nhạt phiêu dật trang nhã càng thêm tô điểm cho vẻ đẹp của nàng.

Vị mỹ nữ cuối cùng có một mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp, đôi má hình cầu đầy đặn, đôi mắt to tròn sáng ngời, mũi xinh xắn, bờ môi ôn nhuận, chỉnh thể mà nói nàng xinh đẹp đến mê người, thân hình của nàng cao gầy, bờ vai nhỏ gọn kết hợp với cặp mông đầy đặn kia càng tăng thêm vẻ thon dài của đôi chân, mỗi cái giơ tay nhất chân đều thể hiện ra đường cong lả lướt, có thể nói là thanh xuân khỏe đẹp cân đối, càng làm cho người ta si mê chính là hai ngọn núi ở trước ngực nàng, mặc dù có áo che khuất nhưng mỗi lần bước đi là nó lại run run bần bậc như muốn rớt xuống khỏi người nàng.

Ba người này chính là ba tiểu thiếp của Tần Thiên, hắn phát hiện ánh mắt của tam nữ trong lúc nhìn Tần Thiên đều có tia u oán, điều này khiến trong lòng Hạo Thiên chợt nghĩ ra một kế hoạch.

Trong mắt Hạo Thiên hiện lên một tia hàn quang nhìn Tần Thiên nói: "Không biết Tần Đại chưởng môn hôm nay tới Thiên Nữ Môn ta có chuyện gì, lại còn tự ý đả thương đệ tử của Thiên Nữ Môn ta, nếu các người không cho ta một lời giải thích thì tất cả các ngươi hôm nay đều lưu lại đây đi."

Tần Thiên lúc trước bị khí thế của Hạo Thiên dọa nên nhất thời nói không thành lời, nhưng hiện tại lại nghe những lời này của Hạo Thiên liền thẹn quá hóa giận, nghĩ thầm: Nhìn hắn chỉ hơn hai mươi tuổi, cho dù là bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ đi chăn nữa thì tu vi có thể cao bao nhiêu, vừa rồi hắn chắc chắn dùng hết nội lực để phát ra tiếng gầm, hiện tại chắc chắn là nỏ mạnh hết đà, ta đường đường là chưởng môn một phái làm sao có thể sợ tên tiểu tử miệng còn hôi sữa này. Tuy hắn tự mình an ủi như thế nhưng trong lòng thủy chung vẫn rất bất an.

Vì vậy hắn bước lên một bước nói với đám đệ tử sau lưng: "Người nào bắt được tên tiểu tử cuồng vọng kia, lão phu nhất định sẽ trọng thưởng." Đám đệ tử phía sau nghe thấy có trọng thưởng liền sáng mắt lên, nhưng dư uy của Hạo Thiên vừa rồi cũng làm bọn hắn kiêng kị không thôi, ban thưởng đúng là tốt thật nhưng trước hết vẫn phải còn mạng để dùng a!

Tần Thiên thấy đệ tử xung quanh không ai dàm tiến lên liền cảm thấy phi thường tức giận, lại bắt gặp ánh mắt khinh thường của Hạo Thiên, càng thêm cảm thấy phi thường mất mặt, hắn nổi giận liền một kiếm đâm về hướng Hạo Thiên, Hạo Thiên tùy tiện một kiếm đã có thể ngăn cản, hai người ngươi tới ta lui, đánh nhau túi bụi. Tần Thiên càng đánh càng giật mình, thiếu niên này nhất định không chỉ luyện võ mười năm, nếu không phải nhìn hắn thật sự chỉ có hơn hai mươi tuổi thì hắn còn tưởng mình đang đánh với một tiền bối tu luyện bốn năm chục năm. Hắn đánh càng cảm thấy đuối sức, trái lại Hạo Thiên vẫn như cũ rất bình thản, hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của thiếu niên này nên bắt đầu tìm cách thối lui.

Hạo Thiên cũng không thừa thắng xông lên, thu kiếm về rồi nói với hắn: "Tần chưởng môn, tại sao lại không đánh nữa, chúng ta còn chưa đánh xong mà." Tần Thiên nghe xong những lời này thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, hắn nhìn Đường Thiên Thiên nói: "Đường chưởng môn, ngươi quả thật dạy được một tên đệ tử tốt, chúng ta liền cáo lui." Nói xong, hắn liền kêu một tên đệ tử đến đỡ hắn, đám người Tuyết Sơn Phái hùng hổ mà đến, lại xám xịt mà đi.

Lúc này tất cả mọi người Thiên Nữ Môn đều bất ngờ với kết quả này, Đường Thiên Thiên cũng có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi Hạo Thiên, nhưng bây giờ lại không thích hợp để đặt câu hỏi, đệ tử Thiên Nữ Môn sững sờ trong chốc lát sau đó phát ra từng đợt tiếng hoan hô.

MềuSiuBự-Truyenyy.com