Chương 7: Thế Giới Dưới Đáy Vực

Qua vài ngày, thương thế của Hạo Thiên gần như đã khỏi, hắn đã có thể tự do đi lại, nhưng Đường Hinh Nhi và Tần Tuyết vẫn còn hôn mê, mấy ngày nay đều là Đông Phương Yên Nhiên chiếu cố bọn hắn, mẹ nàng là Đông Phương Tương Nghi đã lên núi hái thuốc nên mấy ngày nữa mới trở về.

Hôm nay, trời xanh mấy trắng, từng tia nắng chiếu xuống đại địa trông rực rỡ vô cùng. Thương thế của Hạo Thiên đã hoàn toàn khỏi hẳn nhưng hai người kia vẫn như cũ chưa tỉnh lại, Đông Phương Yên Nhiên đã xem qua nhưng nàng cũng không biết tình huống như thế nào, chỉ có thể chờ mẹ nàng về rồi nói, nhưng thương thế của bọn họ cũng đã đỡ hơn rất nhiều, không có dấu hiệu chuyển biến xấu. Hạo Thiên đang trong đình viện ngắm nhìn phong cảnh xinh đẹp phía xa thì thấy một vị trung niên phu nhân đang đi đến, dung mạo xinh đẹp hiền thục, thân thể thon thả mềm mại, tư thái ưu nhã cao quý giống như tiên thiên, tuy khóe mắt hơi có chút nếp nhăn nhưng cả người ước chừng chỉ hơn ba mươi tuổi, không hề giống một phu nhân đã có con gái hai mươi.

Nhìn người đang đi đến Hạo nhiên biết chắc đây là mẫu thân của Đông Phương Yên Nhiên-Đông Phương Tương Nghi, sau đó Đông Phương Yên Nhiên cũng đi ra, Hạo Thiên nhẹ gật đầu chào Đông Phương Yên Nhiên, hắn đi lên phía trước, nhìn Đông Phương Tương Nghi nói: "Chắc hẳn người chính là bá mẫu rồi, Yên Nhiên thường xuyên nhắc đến người, không thể ngờ nhìn người và Yên Nhiên giống như hai tỷ vậy vậy, không hề trông giống hai mẹ con."

Đông Phương Tương Nghi nghe xong cũng không khỏi nghĩ miệng thiếu niên này miệng thất ngọt, nàng cũng không biết nên nói cái gì nên liền chuyển chủ đề: "Nghe Yên Nhiên nói hai người bạn của ngươi vẫn chưa tỉnh, để ta vào xem như thế nào trước đã." Nói xong nàng liền đi vào.

Bên ngoài truyền đến tiếng trêu chọc của Đông Phương Yên Nhiên: "Xem miệng của ngươi lại ngọt chưa kìa, bình thường ta nhìn không ra nha." Hạo Thiên nghe xong cảm thấy phi thường quẫn bách, cũng tranh thủ thời gian đi vào. Lúc này Đông Phương Tương Nghi cũng đã kiểm tra hai người kia xong: "Không có việc gì, bọn họ chỉ là khi rơi xuống bị kinh hãi quá độ mà thôi, ngươi cứ yên tâm." Nói xong nàng liền rời khỏi phòng, Đông Phương Yên Nhiên cũng đi theo ra ngoài.

Vài ngày sau hai người bọn họ quả nhiên tỉnh lại, Hạo Thiên đem tình huống nói cho các nàng, các nàng cũng không nôn nóng muốn ra khỏi đáy vực.