Sáng ngày thứ hai, Hạo Thiên mở mắt, hắn trông thấy thân thể trần truồng của Phương Ngọc Tuệ nằm trên người mình, nghĩ đến chính mình chỉ dùng thời gian cả đêm sẽ đem tiểu thiếp của chưởng môn Tuyết Sơn Phái thu phục được, trong nội tâm khó tránh khỏi đắc ý, mà tuy là trên đầu của Tần Thiên đã trở nên xanh mơn mởn, có thể hắn lại hồn nhiên không biết. Hạo Thiên nhìn xem Phương Ngọc Tuệ vẫn còn ngủ say, hắn nhịn không được cẩn thận đánh giá giai nahan đang chìm trong giấc mọng này, phát giác nàng xinh đẹp như rgees, mặc dù so với sư phụ của mình cũng chỉ kém nửa điểm, mà nữ tử này về sau đều thuộc về mình rồi, nghĩ đến những điều này, Hạo Thiên muốn thoải mái cười to, nhưng nghĩ tới đây vẫn là địa bàn của địch nhân nên mới nhịn xuống dưới.
Phương Ngọc Tuệ cảm thấy có người đang nhìn xem, thời gian dần mở hai mắt ra, chỉ thấy đôi mắt kia của Hạo Thiên không ngừng nhìn quét khắp thân thể nàng, nàng lập tức cảm thấy hết sức ngượng ngùng, đôi má lập tức trở nên hồng. Mà Hạo Thiên cũng bị bộ dạng này của nàng khiến cho lửa giận bùng lên, huynh đệ dưới háng cao lên, nếu không phải cân nhắc đến nàng buổi tối hôm qua khổ cực như vậy, nhất định nhịn không được ôm nàng để vận động một chút vào buổi sáng. Phương Ngọc Tuệ cũng cảm thấy bộ dạng của Hạo Thiên lúc này, vội vàng lại càng hoảng sợ, chính cô ta có thể chịu không được Hạo Thiên giằng co lần nữa, vội vàng lại để cho Hạo Thiên xuống giường.
Hạo Thiên xuống giường, được Phương Ngọc Tuệ phục thị mặc xong quần áo, lúc này sớm đã có nha hoàn chuẩn bị xong bữa sáng, Phương Ngọc Tuệ gọi Hạo Thiên trốn đi để cho nha hoàn đem bữa sáng vào, sau đó gọi nha hoàn rời khỏi, hai người ăn điểm tâm thương lượng sự tình. Phương Ngọc Tuệ đối với Hạo Thiên nói ra: "Hôm nay ta đem một vị tỷ muội tới, sau đó ngươi xem ánh mắt của ta làm việc, chỉ cần dựa theo phương pháp của ta, hai người bọn họ nhất định đều bị ngươi chinh phục, yên tâm đi." Hạo Thiên cười hướng nàng hỏi: "Được phu nhân, ngươi có biện pháp nào nói cho vi phu nghe một chút, cũng để cho vi phu chuẩn bị sẵn sàng."
Mắt Phương Ngọc Tuệ trắng không còn chút máu, thần bí nói: "Thiên cơ bất khả lộ!" Hạo Thiên nghe xong lập tức nhụt chí, chỉ đợi mình ăn xong bữa sáng, Phương Ngọc Tuệ trông thấy bộ dnagj của Hạo Thiên chỉ nhẹ nhàng cười cười, cũng không có đi an ủi hắn. Sau khi ă xong bữa sáng, nàng gọi nha hoàn đem chén đĩa xuống, đương nhiên trong lúc này Hạo Thiên đã tránh đi, sau đó hôn một mặt Hạo Thiên một cái, rời đi rồi chỉ gọi chính hắn đi chơi, chỉ cần trước buổi tối trở lại là được. Hạo Thiên nghe xong, cảm giác tự mình một người tại gian phòng rất rảnh rỗi, liền đi ra cửa đi dạo bốn phía. Mà với võ công của hắn chỉ cần không phải cố ý, tựu không dễ dàng bị người Tuyết Sơn Phái phát hiện. Hắn nhìn nhìn khắp nơi, phát giác phong cảnh của Tuyết Sơn Phái cũng không tệ lắm, hơn nữa nữ đệ tử của Tuyết Sơn Phái cũng có không thiếu, lớn lên cũng rất đẹp.
Bất tri bất giác đã đến chạng vạng tối, Hạo Thiên vội vàng về tới chỗ ở của Phương Ngọc Tuệ , hắn phát hiện chung quanh nơi này đều không có người, ngay cả nha hoàn đều không có, đoán chừng là Phương Ngọc Tuệ để cho tiện hắn làm việc nên kêu nha hoàn đi. Hắn tiến vào gian phòng, chờ trong chốc lát, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến âm thanh của hai nữ nhân cười cười nói nói, vội vàng tìm cái địa phương để trốn. Chỉ chốc lát sau, cửa phòng được mở ra, hai thiếu phụ đi đến, Phương Ngọc Tuệ cùng nàng một bên cười cười nói nói, một bên dùng khóe mắt quét nhìn hướng Hạo Thiên núp, hiểu rõ Hạo Thiên đã trốn kỹ rồi, nàng cũng có thể áp dụng kế hoạc đêm nay.
Hạo Thiên núp trong bóng tối nhìn xem hai người đi tới, cảm giác hai người bọn họ đều hết sức xinh đẹp, Xuân Lan Thu Cúc, có tất cả đặc sắc. Đi bên cạnh Phương Ngọc Tuệ chính là thiếu phụ xinh ddpepj tóc mây cao vãn, phối hợp với tư thái thon dài uyển chuyển, eo thon mảnh khảnh, cái cổ trắng ngần xinh đẹp tuyệt trần, da thịt trắng noãn, giơ tay nhấc chân đều lộ phong tình, hiển thị rõ vẻ kiều mỵ, xinh đẹp ngời gời. Nàng mặc một bộ áo bào hồng, nàng mặc áo tay ngắn, lộ ra non nửa cánh tay phấn nộn nở nang, trắng muốt óng ánh sáng long lanh, dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ. Sợi tơ của áo bị bộ ngực sữa chống tròn long, cao cao nhô lên. Bao vây lấy bờ mông, ti sa căng cứng, bộ ngực sữa căng tràn, mông đầy đặn đến làm cho người thèm thuồng.
Mà Phương Ngọc Tuệ bởi vì buổi tối hôm qua đã bị Hạo Thiên làm chp thoải mái, lộ ra vẻ càng thêm xinh đẹp động lòng người, nàng mặc là một kiện cung trang màu trắng, hơn nữa bên ngoài hất lên áo khoác ngoài có lông tơ màu xanh, lập loè sinh huy, bên trong lụa váy khinh bạc, thân thể mềm mại tản ra hương thơm nồng đậm, mặt của nàng cực đẹp, lông mày mắt phượng, con ngươi như hàn tinh lóe lên ánh sáng.