Chương 298: Kiếm Linh của Vũ Phàm (1)

Nếu không phải vì cuộc quyết đấu này hạn chế chỉ sử dụng kiếm thuật để giao đấu, thì Vũ Phàm cũng đã không để nàng thoải mái hồi phục chân khí như bây giờ.

Cảm nhận được hàn khí và sát khí tỏa ra từ người nàng càng lúc càng nồng đậm, Vũ Phàm thấy không thể chèn ép được nàng thêm nữa, liền lập tức thoái lui chuẩn bị phòng thủ.

Những chiêu tiếp theo này của nàng, nếu hắn đoán không sai, chắc chắn phải là tuyệt kỹ có thể giúp nàng lật ngược tình thế.

Chân Diễm An còn đang muốn Vũ Phàm tiếp cận nàng, vậy mà không hiểu sao hắn lại lui về, hẳn là hắn đã nhận ra được hàn khí và sát khí tỏa ra từ người nàng.

Nàng khẽ hừ lạnh, tên này mặc dù rất mạnh, nhưng tâm tư lại cẩn thận vô cùng, làm hắn càng trở nên khó đánh bại hơn.

Hai bên đầu của nàng, phía trên tai, dần dần nhô ra hai cái sừng, nàng đang kích hoạt bán nhân chi thể trạng thái, đây là trạng thái mạnh nhất của Thần Thú tộc.

Trên người nàng, lân giáp cũng hiện rõ, toàn thân nàng óng ánh một màu bàng bạc.

Vũ Phàm cảm nhận khí tức nàng trở nên mạnh hơn hẳn lúc ban đầu, thậm chí có thể nói đã có thể so với Nguyên Anh sơ kỳ.

Nàng khẽ xoay người, động tác này của nàng hoàn mỹ vô cùng, đẹp như Chân Long trở mình, hút hồn người xem.

Nhưng ẩn sau vẻ đẹp tuyệt mỹ đó là sát chiêu băng lãnh của nàng, Băng Long Tại Thiên.

Nàng vừa xoay người, liền lập tức ổn định thân hình, hai chỉ thủ của nàng vuốt dọc thân kiếm, ánh mắt tràn ngập sự tự tin và lạnh lùng kiêu ngạo của một thiên kiêu chi nữ.

Nàng ngạo nghễ nói:

- Khương công tử, đỡ lấy một chiêu này của ta!

Nàng chém một chiêu mạnh mẽ về phía trước, thẳng hướng Vũ Phàm mà đánh tới.

Một con Băng Long Kiếm Khí nhanh chóng huyễn hóa thành hình, ngay khi nó xuất hiện, nhiệt độ không khí xung quanh nó lập tức giảm xuống một cách chóng mặt.

Lá trúc bên dưới hai người cũng bị hàn khí do Băng Long Kiếm Khí tỏa ra làm cho đông cứng lại, rồi bị kiếm khí của Chân Diễm An chấn nát, vỡ vụn thành từng tinh thể băng li ti.

Tu sĩ bên ngoài quan chiến hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ không dám nghĩ tới hậu quả của bản thân nếu như để nàng đánh trúng một chiêu này.

- Ài, tình hình này có lẽ Khương công tử cũng không chống cự được bao lâu a ...

- Đúng vậy, Chân Long Thần Thú tộc bọn họ có thể dùng huyết mạch cường đại để áp chế chúng ta, trong khi nhân tộc chúng ta chỉ có thể dùng kiếm pháp để chống đỡ, thật là bất công!

- Nói như các ngươi, các ngươi không phải có những thể chất đặc biệt sao? Sao bây giờ không đem ra đùng đi, hừ, đúng là bọn yếu ớt ...

Một tên Chân Long Thần Thú tộc vô tình nghe thấy đoạn hội thoại của tu sĩ nhân tộc liền lên tiếng châm chọc, phản bác.

Nhậm Thường Sơn, Thiên Tuyết Mai và Tống Thư Liễu lúc này chỉ tập trung chú ý vào trận đấu, bọn họ mong chờ kỳ tích đến từ Vũ Phàm.

Tiếu Ngưng Nhi lo lắng cho Vũ Phàm không thôi, hai tay nàng nắm chặt lấy váy, ánh mắt không rời khỏi quang cầu phản chiếu ở trước mặt.

Bên trong bí cảnh, ánh mắt của Vũ Phàm vẫn bình tĩnh như thường, không có một chút dao động.

Hắn khẽ xoay người, đạp cước đẩy người bay tự do về phía sau, mặt đối mặt với Chân Diễm An.

Vũ Phàm tập trung điều động chân khí trong nội thể, kết hợp với thú hỏa chi lực của Liệt Diệm Sư Thứu, nhanh chóng quán đỉnh vào bên trong Nhất Niệm Kiếm.

Nhất Niệm Kiếm dưới sự quán đỉnh chân khí của Vũ Phàm nhanh chóng được bao phủ bởi một lớp hỏa diệm nồng đậm, nhiệt độ xung quanh Vũ Phàm nhanh chóng trở nên bão hòa, rồi trở nên nóng rực như hỏa diệm sơn.

Nhạc Thanh Phong ở bên ngoài khẽ mỉm cười.

"Tên tiểu tử này, đích thị là một thiên tài trong tu chân giới a, không những thiên phú kiếm đạo bá đạo, mà còn cả thiên phú lĩnh ngộ ... chậc ... hy vọng ta không nhìn sai người ..."

Chân Diễm An cảm nhận được nhiệt độ của Nhất Niệm Kiếm trong tay của Vũ Phàm, nhưng nhiêu đó là chưa đủ để đẩy lùi được tuyệt kỹ Băng Long Tại Thiên của nàng, nhất là khi nàng dùng bán nhân trạng thái áp kiếm như thế này.

Vũ Phàm hừ lạnh, hắn chém về phía trước một chiêu, Liệt Diệm Trảm.

Liệt Diệm Trảm kiếm khí hình bán nguyệt, mang theo hỏa diệm rực cháy quét ngang không trung trước mặt, lao về phía Băng Long Kiếm Khí của Chân Diễm An.

OÀNH! ĐÙNG!

Song chiêu va chạm, ầm ầm bạo nổ trên không trung, hỏa diệm thiêu đốt băng hàn tạo ra một làn sương hư ảo, bao phủ phương viên năm trăm trượng vào bên trong.

Nhậm Thường Sơn và mấy người Tống Thư Liễu có chút sững sờ, đối phó với một chiêu Băng Long Tại Thiên này của Vũ Phàm có phải là quá qua loa rồi hay không.

Chân Diễm An cảm nhận được lực phản chấn đến từ chiêu vừa nãy của Vũ Phàm, cả người nàng có chút rạo rực, tốc độ tiến công có chậm đi đôi chút.

Vũ Phàm lợi dụng sương mờ che lấp, lập tức thuấn di ra phía xa, bắt đầu súc thế tụ lực, thi triển chiêu thức đối chọi với Chân Diễm An.

Hắn vận chuyển chân khí theo lộ tuyến của công pháp Sát Long Thôn Thiên, mang theo thú hỏa chi lực của Liệt Diệm Sư Thứu nhanh chóng quán đỉnh vào Nhất Niệm Kiếm.

Nhất Niệm Kiếm tỏa ra sát khí xung thiên, từ xa Chân Diễm An cũng cảm nhận được một tia sát khí lạnh lẽo từ phía Vũ Phàm.

Nàng không thấy rõ thân ảnh của Vũ Phàm, trong lòng có chút lo lắng, nhưng vẫn tự tin xông lên phía trước, một chiêu này của nàng, dù cho Nguyên Anh trung kỳ chống đỡ, không chết ắt cũng phải trọng thương.

Từ trong làn sương mờ ảo, tu sĩ quan chiến dần thấy được ánh lửa lập lòe tỏa ra từ Nhất Niệm Kiếm.

Không ít người cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ Vũ Phàm lại muốn dùng Liệt Diệm Trảm để từ từ tiêu hao Băng Long Tại Thiên của Chân Diệm An?

Làn sương tan biến trong phút chốc, để lộ thân ảnh của Vũ Phàm ở bên trong, hắn đang dùng hai chỉ thủ vuốt kiếm.

Chỉ thủ hắn vuốt tới đâu, hỏa diệm đổi sắc đến đó, từ màu cam đậm đổi sang một màu xanh biển.

Nhiệt độ cũng tăng lên khủng bố, toàn bộ làn sương tan biến trong chớp mắt.

Diễn tả thì lâu, nhưng thực tế lại nhanh vô cùng, từ lúc Vũ Phàm đánh ra một chiêu Liệt Diệm Trảm đến bây giờ, chỉ vọn vẹn chưa đến mười giây thời gian.

Chân Diễm An muốn lao qua bên này vẫn cần năm sáu giây thời gian nữa, nàng thấy hỏa diệm của Vũ Phàm đổi màu, nhiệt độ tăng lên rõ rệt, liền có chút chột dạ.

Thấy vậy nàng liền dùng hết chân khí còn sót lại bên trong nội thể, quán đỉnh vào bên trong Băng Liên Tuyết Kiếm, ngay cả hàn khí nàng chôn giấu sâu bên trong cơ thể cũng được điều động.

Băng Long Tại Thiên của Chân Diễm An phút chốc to lên một vòng, hàn khí tỏa ra kinh người, toàn bộ rừng trúc bên dưới trở thành một cánh rừng trúc băng, phản chiếu ánh nắng óng ánh.

- Chết tiệt, Khương công tử đang làm cái gì vậy?

Tề Hạo An khó hiểu pha lẫn lo lắng lên tiếng, Tào An cũng không khác gì, chột dạ nóng lòng nói:

- Hy vọng Khương công tử không chọn sai!

Hàn khí của Chân Diễm An như ngự trị cả vùng không gian rộng lớn, nàng như băng hoàng ở bên trong không gian này.

Chân khí như cô đọng lại, dòng chảy bên trong thiên địa cũng chậm đi rõ rệt.