Chương 229: Tần gia, Lăng gia

Ngày 30 tháng 1, năm thứ 97, Bàn Cổ Tiên Sơn lịch,

Tiên Sơn, Giám Sử Các, thư phòng của Phó Các Chủ,

Nàng bóp nát ngọc giản trên tay, trên miệng khẽ mỉm cười, nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Nàng đề bút lên giấy Tuyên Thành Minh Phượng, bắt đầu ghi ghi chép chép bên dưới dòng chữ nắn nót bên trên, chữ của nàng đẹp tựa rồng bay phượng múa.

"...

Giám Sử Các đề bút Vũ Phàm - Truyền kỳ đệ tam bút ký!

Bàn Cổ Tiên Sơn lịch, ngày 25 tháng 1, năm thứ 97,

Vũ Phàm tại Nhậm gia sơn trạch, Thương Huyền tông độ Tử Sắc Lôi Kiếp thành công đạt đến Kết Đan sơ kỳ, đề danh Tiềm Long Nhân Bảng, bài danh hạng 20.

Nhất Niệm kiếm sinh tử cùng chủ, chống lại Thiên Đạo, nghênh đón một kích trực diện của Tử Sắc Lôi Kiếp, kiếm tuy tổn thương nứt nẻ, nhưng giữ được hình dạng, mạch kiếm còn nguyên, đề danh Kỳ Kiếm Phổ, bài danh hạng 25.

Giám Sử Các đề bút Vũ Phàm - Truyền kỳ đệ tứ bút ký!"

Nàng thổi một luồng hơi nhè nhẹ, hong khô mực trên giấy Tuyên Thành Minh Phượng, rồi nhẹ đóng lại quyển Tiềm Long Nhân Bảng Truyền Kỳ Lục.

Một tiểu cô nương bên cạnh nàng nhỏ giọng hỏi:

- Sư phụ, người nói xem tên Vũ Phàm này và đại sư huynh của Tiên Sơn chúng ta ai mạnh hơn a?

Nàng nở một nụ cười nhu thuận, nói:

- Đại sư huynh của Tiên Sơn chúng ta vẫn là mạnh hơn!

- Vâng thưa sư phụ!

...

Cũng đã năm ngày trôi qua kể từ khi Vũ Phàm độ kiếp thành công, thương thế trong người y cũng đã hồi phục bảy đến tám thành.

Chuyện Vũ Phàm độ Tử Sắc Lôi Kiếp thành công sớm đã lan truyền khắp Thiên Huyền Đại Lục, thành một cái truyền kỳ của thế hệ trẻ đời này.

Tào gia, Liễu gia, và Triệu gia ngay lập tức biểu thị sự ủng hộ của gia tộc bọn họ đối với Vũ Phàm, gửi đến Khương phủ ở Trung Thổ Thành không ít trân thảo và linh dược quý giá làm lễ chúc mừng hắn tấn thăng Kết Đan kỳ.

Quách lão mấy ngày nay bận rộn không ngơi tay thay mặt Vũ Phàm ở ngoài này nhận lễ vật của các thế lực khắp nơi, danh sách ghi chép người đến tặng lễ cũng đã dài hơn chục trang.

"Ài, có nghĩ cũng không nghĩ tới, chỉ có ba năm ngắn ngủi kể từ khi hắn đặt chân đến Trung Thổ Thành, vậy mà lại đạt được thành tựu lớn như thế này!"

Quách lão cảm khái nhìn danh sách dài như tờ sớ trước mặt, thầm cảm thán một câu, ngày đó trong mắt lão, hắn chẳng qua là một tên thiếu niên có chút thú vị, được Tào Thái An chủ nhân của lão có chút hứng thú mà thôi.

Mà thẳng đến bây giờ chỉ qua ba năm thời gian, hắn trở thành một cái bắp đùi lớn mà Tào gia không thể không ôm, hơn nữa, còn phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, đến cả hành sự cũng phải xem sắc mặt của hắn.

Thậm chí bây giờ Nhậm gia cũng đã cấp cho hắn một cái lệnh bài thân phận Nhậm gia, cái này so với lệnh bài thân phận của đệ tử Kiếm Vương hoàn toàn khác biệt.

Trước đây, hắn chỉ là đệ tử chân truyền của Kiếm Vương đại nhân, chuyện của hắn cùng lắm là liên quan đến Nhậm Thiên Hành mà thôi, còn bây giờ, với cái thân phận mới này, sau lưng hắn chân chính là Nhậm gia.

Chỉ thay đổi một chút, thân phận và quyền lực nghiêng trời lệch đất.

Bây giờ Vũ Phàm ra ngoài hành sự, đã có hộ đạo cao thủ đi theo bảo vệ.

Vũ Phàm ra hiệu cho xe ngựa dừng lại trước đại môn Khương phủ.

Cái Khương phủ này cũng đã được tu sửa và trang hoàng thêm không ít, đại môn bây giờ cũng đã khí khái hơn trước rất nhiều, hai bên đại môn có thêm tượng đá Kỳ Lân mắt ngọc, góc trên bên trái hoành phi Khương Phủ, còn có một chữ Nhậm, đại biểu cho Nhậm gia.

Hộ vệ của Khương phủ liền cung kính chào hắn:

- Khương công tử, người đã về!

Vũ Phàm khẽ gật đầu, hắn chắp tay ra sau lưng đi vào bên trong, Tư Phương Chính cũng nối gót theo sau.

Hai tên hộ vệ nhìn Tư Phương Chính mà ngưỡng mộ vô cùng, tên kia phải tu ba kiếp mới có theo Vũ Phàm làm thiếp thân hộ vệ.

Nhìn Quách lão mà xem, là cao thủ đi theo lão tổ Tào gia từ những ngày đầu, bây giờ ở Tào gia, phải nói là trên vạn người dưới một người, tài nguyên tu luyện sung túc, quyền uy ngập trời.

Mà Quách lão này, bây giờ còn là cầu nối giữa Tào gia và Vũ Phàm lại càng được lão tổ Tào gia trọng dụng, cuộc sống vô cùng vinh hiển.

Vũ Phàm đi vào đại sảnh, Quách lão đã đứng ở đó đợi hắn, lão thấy hắn cũng nhẹ gật đầu, nói:

- Khương công tử, chúc mừng người!

- Đa tạ Quách lão! Người khách khí rồi!

Vũ Phàm chắp tay nhận lễ của lão, rồi đi thẳng đến đại ỷ ở chính giữa đại sảnh mà ngồi xuống.

Quách lão triệu người rót trà và đọc lại một lượt danh sách các thế lực đã đến tặng lễ mấy ngày qua cho Vũ Phàm nghe.

- ...

- Tần gia, Thanh Sơn thành, Chu Liệt Quốc!

Vũ Phàm nghe thấy cái tên này, liền ra hiệu tạm ngừng, hắn hỏi lại:

- Tần gia, Thanh Sơn thành?

Thị nữ đọc danh sách vội vàng đáp lời hắn một cách thận trọng:

- Dạ vâng thưa công tử!

Vũ Phàm chợt mỉm cười, thủ bút này khẳng định là do Triệu gia Trung Thổ thành đứng ở phía sau dẫn dắt, nhưng mà như vậy cũng đại biểu cho Tần gia đã được Triệu gia nâng đỡ, tiếp xúc với các thế lực lớn ở bên ngoài Chu Liệt quốc.

- Quách lão, ta nghe nói Tần gia, một năm gần đây nuôi dưỡng binh lực, lập không ít công trạng đánh đuổi Thất Đại Tà Phái ở Chu Liệt Quốc.

Quách lão liền nói:

- Quả thực là như vậy!

Vũ Phàm khẽ gật đầu:

- Một gia tộc chính nghĩa như vậy, hơn nữa, binh quyền không yếu, thiết nghĩ nên phát triển ở hoàng đô ở Chu Liệt Quốc mới phải.

Quách lão đương nhiên hiểu ý hắn muốn nói gì, lão nói:

- Tào gia lão tổ cũng có chú ý đến biểu hiện của bọn họ, mấy tháng qua cũng bắt đầu kết nối hợp tác làm ăn, ngoài Tần gia còn có Lăng gia, một gia tộc Luyện Khí không tệ.

Vũ Phàm khẽ gật đầu, hắn nói:

- Nếu được vậy thì quá tốt, nhờ Tào gia chiếu cố cho bọn họ phát triển một chút, tránh cho những gia tộc chính nghĩa như vậy suy tàn, lòng người nguội lạnh!

Quách lão cung kính nói:

- Vâng thưa công tử, Tào gia sẽ phái sứ giả đến hỗ trợ Tần gia và Lăng gia ở Chu Liệt quốc sớm ngày đặt chân đến Hoàng Đô.

Vũ Phàm đáp lời lão:

- Đa tạ Quách lão và Tào gia!

Vũ Phàm tính toán nâng đỡ Tần gia và Lăng gia nắm giữ Chu Liệt Quốc trong tay, làm hậu thuẫn cho hắn về sau.

Cũng là đáp lại ân tình của bọn họ ngày trước.

Chỉ là bây giờ hắn chưa đủ năng lực để trực tiếp ra mặt, đành thông qua Triệu gia và Tào gia mà làm.

Quách lão cẩn thận nhìn Vũ Phàm, trong lòng cảm mến hắn tăng lên không ít, tuy hắn là người sát phạt quyết đoán, giết người không chớp mắt, nhưng cũng là một người có tình có nghĩa, Tào gia phò tá hắn, sau này một khi hắn đạt đến đỉnh cao thiên hạ, tất Tào gia sẽ có một chỗ đứng.

Mà điểm này nhiều gia tộc cũng đã nhận ra, bọn họ quả thực rất ngưỡng mộ Tào gia, có thể sớm như vậy ôm được bắp đùi lớn Vũ Phàm.

Thậm chí ngay cả khi bọn họ biết được sự thật bên trong, ngày đó là do Vũ Phàm tính toán Tào gia trước, nên mới kéo theo chuỗi sự kiện đằng sau, khẳng định sẽ tình nguyện bị hắn lợi dụng như vậy.

Sau một hồi nghe trình tấu xong xuôi, Vũ Phàm mới nói với Quách lão:

- Quách lão, chúng ta đi tiểu điếm ở thành Bắc một chút!

Quách lão vui vẻ nói:

- Để lão già đây phụng bồi công tử!

Vũ Phàm gật đầu, hắn đi trước, Quách lão theo sau.

Bây giờ vai vế hai người đã có chút khác biệt, ngày trước là hắn theo sau lão.