Ma Hãn Nhĩ Cát từ từ lui ra phía sau, hắn gác song nhận ra sau lưng, ngửa cổ tu ừng ực bình huyết dịch của trinh nữ Nhân tộc.
Uống cạn, hắn còn liếm mép một lượt, vẻ mặt vẫn còn thèm khát, ma khí trong người hắn nhanh chóng hồi phục rõ rệt.
"Phải giết được tên họ Khương thì mới có thể lấy lại được sĩ khí của ma tộc!"
Đây là truyền âm của quân sư ma tộc nói với Nhĩ Cát và Nhữ Hạo Thiên, nàng tin tưởng hai người bọn hắn có thể hạ gục được tên Khương Chính Hạo của phe Nhân tộc.
Ma Hãn Nhĩ Cát cũng cho rằng Vũ Phàm đã trải qua một trận chiến dài, hẳn là đã suy yếu đi không ít so với lúc toàn thịnh, đây là thời khắc hoàn hảo để hắn ra tay đoạt mạng đối phương lập công.
Hơn nữa, hắn đã nhận được truyền thừa từ Liệp Ảnh Ma Thần cổ đại, đối chọi với Vũ Phàm hẳn là không quá khó khăn như Cổ Lỗ A Nặc.
Liệp Ảnh Ma Thần chính là vị ma thần đại diện cho tốc độ và sát thủ của ma tộc, tồn tại mà ngay cả các vị Ma Thần khác thời Bàn Cổ cũng phải dè chừng.
Biết đối phương rất mạnh, Ma Hãn Nhĩ Cát cũng không dám khinh suất, hắn chuẩn bị cẩn thận một lượt, rồi mới bắt đầu xông về phía Vũ Phàm.
Một bóng đen lao vút qua hàng trăm người như tia lôi điện, hắn vượt qua mấy trăm trượng chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, tốc độ này quả nhiên khủng bố.
Vũ Phàm chợt cảm nhận được khí tức nguy hiểm trong phạm vi của Chu Võng Thúc Phược, hắn lập tức xoay người, đánh ra một chiêu Thương Tùng Nghênh Khách chống đỡ.
Tên Ma Hãn Nhĩ Cát thấy vậy liền nở một nụ cười âm hiểm, hắn đột ngột chuyển hướng, từ bên hông rút ra song nhận chém về phía tay cầm kiếm của Vũ Phàm.
"Phong Sát"
Vũ Phàm thấy vậy liền ngắt chiêu Thương Tùng Nghênh Khách, thu Nhất Niệm kiếm về, xoay người chém ra một đạo Quang Lưu Trảm hòng giảm đi uy lực của một kích kia của tên ma tộc.
Đồng thời đạp cước lùi lại về sau, thi triển Thổ Bích Thuẫn chống đỡ.
Oành!
Oành! Oành!
Phong Sát kiếm chiêu của Nhĩ Cát bị Quang Lưu Trảm của Vũ Phàm làm giảm uy lực đi không ít, cho nên không thể nào công phá được Thổ Bích Thuẫn của Vũ Phàm, kiếm khí vừa chạm vào mặt thuẫn đã tan thành từng làn ma khí màu đen tản ra xung quanh.
Ma Hãn Nhĩ Cát thân là sát thủ, ra tay đánh lén trong âm thầm, rút đi cũng như một bóng ma, từ đầu đến bây giờ hắn vẫn một mực giữ im lặng, không hề mở miệng nói một câu, không hổ danh là thiếu chủ của Ma Hãn ma tộc - gia tộc sát thủ nổi danh Ma tộc vực, phong phạm sát thủ mười phần hoàn mỹ.
Rất nhanh Nhĩ Cát đã lùi lại ra xa, hắn chạy vòng vòng sau nhân thủ ma tộc trên không trung, trực chờ tìm cơ hội ra tay oanh sát Vũ Phàm lần nữa.
Đám ma tộc thấy vậy lập tức phối hợp với Nhữ Hạo Thiên hỗ trợ Ma Hãn Nhĩ Cát, bọn chúng đều biết rằng sở trường của sát thủ là đánh lén oanh sát đối phương, nên hết sức tạo cơ hội cho Nhĩ Cát bằng cách vây công Vũ Phàm gắt gao.
Vũ Phàm bị ba tên vây công trực diện, lại thêm Ma Hãn Nhĩ Cát lượn lờ xung quanh, tình thế có chút hung hiểm.
Nhạc Thanh Phong đột nhiên nở nụ cười âm hiểm quái lạ khi thấy thân pháp của Ma Hãn Nhĩ Cát.
"Ồ, Liệp Ảnh Ma Thần truyền thừa, khà khà, vừa đúng lúc bổn tọa cần!"
Nhạc Thanh Phong đột nhiên trở nên hung hãn dị thường, oanh kích tên ma tộc trước mặt tới tấp làm tên đó chật vật chống đỡ.
Vũ Phàm hừ lạnh, đám ma tộc này hẳn là muốn trả thù cho A Nặc, lấy lại sĩ khí toàn quân.
Tên cầm thương vây công Vũ Phàm nãy giờ chính là Ma Thương của Ma tộc vực, Nhữ Hạo Thiên, lực công vô cùng bá đạo.
Hạo Thiên quán đỉnh chân khí vào mũi thương, tay đâm nhanh như chớp thi triển Điểm Tuyết Thương Pháp áp chế Vũ Phàm.
Xoạch... Xoạch... Xoạch...
Vũ Phàm lập tức triển khai Mai Hoa Kiếm Pháp phản kích lại Điểm Tuyết Thương của đối phương, Mai Hoa Kiếm Khí hoàn toàn chặn đứng tuyết thương của đối phương.
Bành ... Bành ... Bành ...
Vũ Phàm bị ba tên ma tộc quấn lấy vây công gắt gao, hắn đang phản kích tên cầm trường thương thì một bóng đen lại lao vọt tới.
"Song Nhận Liệp Sát Vũ Kỹ - thức thứ ba - Đoạt Mệnh Song Nhận"
Hai đạo song nhận đánh về phía hông trái của Vũ Phàm, một kích này đánh vào yếu điểm, ngược tay cầm kiếm, trong tình huống bốn mặt giáp công, rất khó để phòng bị.
Bành!
Vũ Phàm lách người suýt xoát né tránh, nhưng bả vai phải của hắn bị trường thương của tên Hạo Thiên đâm trúng, tuy vết thương không quá sâu, nhưng cảm giác ê buốt vẫn chạy dọc theo cánh tay của Vũ Phàm, máu chảy được một lúc thì nhanh chóng ngừng lại.
"Chết tiệt!"
Ma Hãn Nhĩ Cát âm thầm chửi rủa Vũ Phàm không ngừng, hắn vừa bỏ lỡ cơ hội hoàn hảo để hạ gục đối phương, hắn cảm giác như nhất cử nhất động của hắn đều nằm trong tính toán của Vũ Phàm vậy.
Mà quả thật là trong phạm vi năm trăm trượng, mọi sự chuyển động dù là nhỏ nhất đều không lọt qua thần thông Chu Võng Thúc Phược của Vũ Phàm, bởi vậy, mỗi khi Ma Hãn Nhĩ Cát làm ra động tác công kích, Vũ Phàm đã chuẩn bị nghênh đón từ trước, cho nên hắn tập kích hai lần đều thất bại là như vậy.
"Nhữ công tử mau khóa hắn lại, chúng ta không thể kéo dài, Nhân tộc sẽ rất nhanh phái người hỗ trợ cho hắn!"
Nữ quân sư của ma tộc truyền âm cho Nhữ Hạo Thiên đang vây công Vũ Phàm, nhằm hỗ trợ Ma Hãn Nhĩ Cát nhanh chóng nhất kích tất sát đoạt mạng Vũ Phàm, nếu càng dây dưa, bọn họ sẽ càng bất lợi.
Lúc này, Nhạc Thanh Phong cũng đã chém giết xong địch nhân, liền tung mình về phía Ma Hãn Nhĩ Cát mà tấn công.
Thứ mà Nhạc Thanh Phong muốn chính là giọt tinh huyết của tên sát thủ ma tộc này.
"Khặc, khặc ..."
Nhạc Thanh Phong ném ra một cái chủy thủ, nó như thuấn di lao về phía Ma Hãn Nhĩ Cát.
Đoàng! Đùng ... đùng ...
Cái chủy thủ đó vậy mà lại liên tục phát ra lôi điện công kích nện lên người Ma Hãn Nhĩ Cát làm hắn tê liệt trong phút chốc, mà chỉ cần một giây như vậy thôi, Nhạc Thanh Phong đã nắm được tiên cơ, hắn lao vọt về phía trước, đánh ra một đạo thủ ấn.
Đảo Hải Ấn!
BÀNH!
Một cái ấn to như đại đỉnh nặng nề đập lên ngực của Ma Hãn Nhĩ Cát chấn tên này bay thẳng xuống mặt đất, trông thảm vô cùng.
Vũ Phàm nãy giờ cánh tay bị thương lúc nãy vẫn chưa kịp hồi phục, vết thương vẫn còn lõm vào một đoạn, tốc độ xuất chiêu cũng chậm đi một chút, nên bị Nhữ Hạo Thiên phối hợp với hai huynh đệ của hắn cùng Nhĩ Cát đánh cho không có lực hoàn thủ, vô cùng chật vật.
Thanh Liên mấy lần muốn liều mạng lao qua hỗ trợ Vũ Phàm, nhưng chính nàng cũng bị bọn chúng vây công, không cách nào qua đó tiếp viện.
- Ngươi an tâm, hãy giao hắn cho ta!
Nhạc Thanh Phong nói dứt lời liền tiếp tục lao xuống bên dưới, tay hắn kết thủ ấn.
Phiên Sơn Ấn!
UỲNH ... UỲNH ... UỲNH
Mặt đất xung quanh người Ma Hãn Nhĩ Cát nứt toạc, lún sâu mấy chục trượng trước trọng lực sinh ra từ một chiêu này của Nhạc Thanh Phong.
Ma Hãn Nhĩ Cát sợ vỡ mật, tế lên pháp bảo toàn lực chống đỡ, ngay cả khí tức lão tổ cũng liều mạng đem ra gia cố phòng ngự hòng chống trả một chiêu này của Nhạc Thanh Phong rồi mượn lực phản chấn mà phản sát.
Nói đùa, Nhạc Thanh Phong hắn sống cũng không phải một hai ngàn năm thời gian, kinh nghiệm chiến đấu không phải là đám người Vũ Phàm có thể so được, hơn nữa vũ kỹ mà hắn thi triển ra, tuyệt đối là Thiên cấp Tinh phẩm trở lên.
Nhạc Thanh Phong tế lên một cái tử sắc cấm phiên, lôi điện lập tức vây lấy Ma Hãn Nhĩ Cát, chỉ cần tên này nhúc nhích một chút liền bị lôi điện oanh kích đến tê tái.
Ma Hãn Nhĩ Cát ăn phải trái đắng, vốn dĩ định mượn khí tức của lão tổ gia cố phòng ngự phản sát nào ngờ đối phương vậy mà nhìn ra được, đình chỉ công kích vây hắn vào bên trong.
"Cái tên này, sao lại mạnh đến nghịch thiên như vậy chứ?"
Lý Trường Ca tặc lưỡi liên tục, hắn còn chưa hết kinh ngạc với Vũ Phàm thì đã bị Nhạc Thanh Phong bồi thêm một cú sốc nặng.
Vũ Phàm bây giờ được Thanh Phong giải vây, liền trở nên hung hãn hơn hẳn, hắn liên tục phản kích ba tên ma tộc trước mặt.
Nữ quân sư ma tộc lạnh lùng quan sát cục diện một lượt, nàng truyền âm cho Nhữ Hạo Thiên.
"Dốc toàn lực hạ hắn, bây giờ chỉ cần tên họ Khương ngã xuống, thế trận liền sẽ chuyển biến!"
"Ta hiểu rồi!"
Nhữ Hạo Thiên bực dọc đáp lời, hắn phối hợp cùng hai vị đệ đệ vây giết Vũ Phàm nãy giờ mà vẫn chưa thể triệt hạ được hắn, cho nên có chút nóng nảy.
Tình thế bây giờ lại bị đảo ngược, Ma tộc đột ngột dồn nhân thủ về vây giết đám người Vũ Phàm và Nhạc Thanh Phong, mặc cho đám người Nhân tộc và Yêu tộc tàn sát nhau ở phía trước.