Chương 126: Thu thập thủ hạ

Ngay khi La Tiểu Phong nhìn thấy Vũ Phàm, hắn liền lập tức đứng dậy, chắp tay cung kính nói:

- Tiểu đệ gặp qua Khương sư huynh!

Vũ Phàm gật đầu, lên tiếng đáp lễ:

- La sư đệ, chúng ta là người một nhà, đừng nên khách sáo như vậy!

- Vâng, thưa sư huynh, ... , tiểu đệ La Tiểu Phong ra mắt đại tẩu.

Tên họ La quay sang nói với Tiếu Ngưng Nhi làm nàng mỉm cười thích thú nhìn hắn, tên này miệng lưỡi cũng không tệ, tựu chung mà nói cũng có chút thú vị.

Nói đoạn, tên họ La đưa tay ra mời Vũ Phàm và Tiếu Ngưng Nhi ngồi vào bàn cùng hắn thưởng thức.

Vũ Phàm nhìn La Tiểu Phong một lượt rồi hỏi han hắn:

- La sư đệ, thương thế ngươi như thế nào rồi ?

- Đã hồi phục được sáu phần, bốn phần còn lại e là phải mất một hai tuần nữa mới hoàn toàn hồi phục.

Vũ Phàm gật đầu, trận chiến tranh đoạt hai mươi hạng đầu ở ngoại môn quả nhiên khốc liệt, cũng vì vậy mà thương thế cũng nghiêm trọng hơn lúc tranh đoạt năm mươi thứ hạng đầu.

- Ừm, vừa hay, ta cũng dự định hai tuần nữa sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ lịch luyện một chút, hy vọng La sư đệ cũng kịp hồi phục để tham gia cùng ta.

Tên họ La nghe Vũ Phàm nói vậy, liền biết đây là chuyến đi mà hắn nhất định phải tham gia, bởi vì nếu hắn đoán không sai thì dụng ý của Vũ Phàm chính là muốn khảo nghiệm thực lực và tâm tính của hắn trong hoàn cảnh thực tế, không phải trên tỷ võ đài, cho nên hắn liền đáp ứng Vũ Phàm.

- Chuyện này tiểu đệ có thể hứa với sư huynh, chuyến đi tới tiểu đệ nhất định sẽ tham gia.

Vũ Phàm nghe La Tiểu Phong nói vậy liền gật đầu đáp lời hắn, coi như tên này cũng hiểu chuyện, đoạn, Vũ Phàm lại hỏi:

- Ta vừa gia nhập tông môn không lâu vẫn còn nhiều chuyện chưa biết, La sư đệ có thể kể cho ta nghe những chuyện quan trọng trong Thương Huyền tông mấy năm gần đây hay không?

Lời này của Vũ Phàm một phần là thật, một phần là giả, giả là bởi vì hắn đã mua thông tin từ lão bản tửu điếm, cho nên hầu như những chuyện lớn trong Thường Huyền tông và Trung Thổ thành hắn đều biết, thật là bởi vì hắn nghĩ sẽ có những chuyện lão bản tửu điếm cũng không thể biết tới, hơn nữa, hắn cũng muốn thông qua dịp này đánh giá độ nhạy bén của La Tiểu Phong một phen.

La Tiểu Phong chậm rãi kể lại một lượt đại khái những chuyện trọng điểm diễn ra trong ba năm gần đây ở Trung Thổ thành và Thương Huyền tông, so với thông tin có được từ lão bản tửu điếm cũng được hơn một nửa, thậm chí có một vài chuyện chỗ lão bản tửu điếm cũng không đề cập đến.

Theo cách nhìn nhận của Vũ Phàm, tên họ La này cũng không tệ, tin tức linh thông, hơn nữa lúc y kể lại cũng có thêm vào luận giải riêng của hắn cho mỗi sự kiện, cũng được coi là một người thông minh, nhạy bén.

Thấy biểu hiện của La Tiểu Phong không tồi, Ngưng Nhi cũng mừng thầm cho Vũ Phàm, ít ra hắn cũng thu được một cái tiểu đệ tốt ở Thương Huyền tông, sau này hành sự cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều.

- Sư huynh, còn có điều này tiểu đệ nghĩ là nên nói cho huynh biết.

Vũ Phàm nhíu mày, hắn đặt chén rượu trong tay xuống bàn, rồi nhỏ giọng hỏi La Tiểu Phong:

- Là chuyện gì?

La Tiểu Phong cẩn thận ngó nghiêng xung quanh một lượt, rồi hắn thấp giọng nói:

- Là chuyện liên quan đến thất trưởng lão.

Vũ Phàm gật đầu, tỏ vẻ đồng ý cho hắn nói tiếp, thấy vậy, tên họ La lại nói:

- Sư huynh hẳn là cũng biết sư tỷ Giang Tuyết, tỷ ấy cũng là một vị thiên tài kiếm đạo, chỉ tiếc là kém huynh một chút.

Vũ Phàm nhíu mày, hắn nhỏ giọng hỏi:

- Ý ngươi là, chuyện thất trưởng lão nhằm vào ta là bắt nguồn từ sư tỷ Giang Tuyết ?

Vũ Phàm nghĩ nghĩ liền nhận ra chuyện này không phải là không có khả năng, bởi vì thất trưởng lão là thúc thúc bên ngoại của Giang Tuyết, hơn nữa, chuyện Nhậm Thiên Hành từ chối thu nhận nàng làm đệ tử, hắn cũng có nghe qua từ chỗ lão bản tửu điếm, có lẽ là vì chuyện này mà thất trưởng lão muốn là khó dễ hắn, muốn mượn tay Trần Bình Trọng làm hắn bị mất mặt trước đông đảo đệ tử trong Thương Huyền tông, rồi từ từ hạ bệ hắn giúp cho Giang Tuyết lần nữa có cơ hội trở thành đệ tử của Kiếm Vương.

Chỉ xui là lão tính không bằng trời tính, rốt cuộc tên họ Trần lại trở thành đá lót đường cho Vũ Phàm lập uy ở Thương Huyền tông, hơn nữa, cũng làm cho lão mất mặt không thôi.

Nhưng Vũ Phàm chỉ để những suy nghĩ này ở trong lòng, hắn tiếp tục lắng nghe La Tiểu Phong nói.

- Đúng vậy, đệ nghĩ khả năng là thất trưởng lão muốn thăm dò thực lực của huynh thay cho Giang sư tỷ.

Vũ Phàm gật đầu, lời của La Tiểu Phong cũng nằm trong đã suy tính của hắn, quả thật mà nói nếu như Giang Tuyết có thể đả bại được Vũ Phàm, vậy thì danh tiếng của nàng sẽ lên như diều gặp gió, đả bại đệ tử thân truyền của Kiếm Vương, uy danh quả thực cũng không nhỏ.

Quan trọng là chuyện này cũng có thể sẽ giúp nàng lấy lại được đạo tâm bị tổn thương vì Kiếm Vương từ chối thu nhận nàng làm đệ tử.

- Ta hiểu rồi!

Bất quá, chuyện này đối với Vũ Phàm cũng không có bao nhiêu uy hiếp, trừ phi nàng đột phá đến Kết Đan kỳ, bằng không mà nói, dưới Trúc Cơ kỳ hắn dường như không có đối thủ.

Vũ Phàm nhận thức rất rõ về thiên phú của mình, chính vì vậy mà hắn càng cố gắng tập luyện phát huy tối đa thiên phú của hắn, thay vì như những kẻ khác, ỷ y vào thiên phú làm ít hưởng nhiều mà nhàn nhã.

Hắn là kẻ biết thu liễm và cẩn thận, nhưng không phải là người tự ti.

Đoạn Vũ Phàm chuyển sang đề tài khác, hắn nói.

- La sư đệ, ngươi thấy trong đám đệ tử ngoại môn còn có kẻ nào đáng để mắt tới không?

- Ý của sư huynh là muốn thu thập thêm tiểu đệ dưới trướng ?

Vũ Phàm gật đầu, tên này quả nhiên lanh lẹ.

Hắn nhanh nhảu đáp lời:

- Cùng thế hệ với tiểu đệ có lẽ sẽ ưu tiên gia nhập các đại thế lực ở Trung Thổ thành, cho nên đệ nghĩ sẽ tốt hơn cho sư huynh nếu chúng ta nhắm đến đám đệ tử trong một trăm hạng đầu.

La Tiểu Phong cố ý ngừng lại một chút, quan sát sắc mặt của Vũ Phàm thấy đối phương có vẻ đồng tình, hắn mới nói tiếp:

- Suy xét kỹ thì đệ nghĩ chỉ có hai người là Trương Hoàng Khôi và Lục Sở Mộ là đáng để sư huynh bỏ tài nguyên ra bồi dưỡng mà thôi.

Trúc Quân Tử không có phản ứng trước lời này của tên họ La, nên Vũ Phàm cũng an tâm hơn một chút, ít ra đối phương cũng công tâm mà đưa ra hai cái tên cho hắn.

- Phiền sư đệ nói qua một lượt về hai người bọn họ giúp ta.

Sau đó, Vũ Phàm cùng La Tiểu Phong bàn chuyện một hồi lâu mới ngừng, sau cùng Vũ Phàm quyết định sẽ để cho La Tiểu Phong đến thuyết phục hai người kia gia nhập dưới trướng của hắn.

Nói đoạn, Vũ Phàm vui vẻ nói:

- Được rồi, chuyện này giao lại cho đệ, nếu như thành công, ta sẽ có phần thưởng cho đệ!

La Tiểu Phong nói:

- Đa tạ Khương sư huynh tin tưởng!

Tiếu Ngưng Nhi đưa đến trước mặt của La Tiểu Phong hai cái bình ngọc, nàng nhã nhặn nói:

- Lần đầu gặp La sư đệ, ta cũng không gì nhiều, tặng cho đệ hai bình đan dược Trúc Cơ đan bảy thành dược lực làm quà gặp mặt.

Tên họ La vô cùng mừng rỡ nói:

- Đa tạ đại tẩu!

Nàng mỉm cười, gật nhẹ cái đầu đáp lễ hắn.

La Tiểu Phong bị ánh mắt của Ngưng Nhi thu hút, có chút ngẩn người, hắn cảm thấy có chút là lạ, dung mạo của Nhược đại tẩu (Tiếu Ngưng Nhi cải trang) nhìn cũng không quá nổi bật, nhưng hắn cứ bị đôi mắt của nàng thu hút. Nhận ra mình có chút thất thố, hắn cười cười, lấy cái tay gãi gãi rồi đầu ngồi xuống.

Vũ Phàm thấy hắn như vậy cũng không có lên tiếng trách móc, bởi Vũ Phàm cũng hiểu rõ chuyện Ngưng Nhi có mị lực nên không thể trách đối phương, nhưng chuyện này hắn cũng cần phải tìm biện pháp giải quyết, nếu không quả thực sẽ có hậu quả khôn lường.