Thấy Tinh Tinh vui vẻ xông về hắn, Bạch Vũ vui vẻ dơ hai cánh tay ra ôm lấy nữ nhi!
Chỉ là hai tiểu nữ nhi còn lại thấy Tinh Tinh được sủng ái như thế thì cũng la hét muốn ôm, muốn hôn!
Hoàng Thiến Hề bất đắc dĩ cười khổ, ôm lấy hai tiểu nữ nhi. Lập tức một trái một phải thân mật!
Bạch Vũ thấy cảnh này thì đưa Tinh Tinh lên cổ, sau đó dang hai tay ra, một trái một phải ôm lấy tiểu nữ nhi.
Như vậy, cả 3 nữ nhi đã được Bạch Vũ đưa ra khỏi đầm Bích Thủy.
Bây giờ hắn rất muốn muốn để Tinh Tinh xem cảnh sắc xinh đẹp của núi Phượng Tê!
Sau đó, Bạch Vũ thấy vẻ mặt của Tinh Tinh đầy tò mò nên lúc này hắn nhịn không được đưa tay ra, nói đùa:
“Tinh Tinh, con xem, ba ba biến ảo thuật cho con nha!”
Hắn vừa nói xong thì trong nháy mắt, Tinh Tinh lộ vẻ vui mừng nói: “Vâng! Con muốn xem ba ba làm ảo thuật!”
Nghe được lời này, Bạch Vũ cười, tiện giơ tay mắm vào hư không , lập tức đưa một cái bè phiêu lưu cực lớn!
Mắt thấy bè phiêu lưu lớn như vậy rơi xuống mặt đất, vẻ mặt Tinh Tinh lập tức đầy vẻ không hiểu hỏi: “Ba ba, đây là do ba biến ra sao? Nhưng nó có ích lợi gì?”
Bạch Vũ nghe vậy thì cười ha hả nói: “Cái này gọi là bè phiêu lưu. Vừa hay có thể đưa chúng ta đi dạo trên dòng suối nhỏ của núi Phượng Tê!”
Nói xong, Bạch Vũ leo lên bè phiêu lưu đầu tiên, sau đó lại gọi cả nhà cùng lên!
Chỉ thấy mọi người vừa lên bè phiêu lưu thì Bạch Vũ lập tức khởi động pháp lực. Bè phiêu lưu rơi xuống dòng suối trong tiếng kêu kinh ngạc, Bạch Vũ lập tức trở thành một nhà mạo hiểm chỉ huy chuyến hành trình phiêu lưu cực kì kích thích!
Ào ào!
Bên tai truyền đến tiếng nước chảy xiết. Bè phiêu lưu bè trong suối trình diễn đủ loại mạo hiểm kích thích. Trong lúc nhất thời, một nhà Bạch Vũ vui vẻ không thôi.
Bọn họ đều là nhân sĩ tu chân nên đối với mấy cảnh như vậy thì còn lâu mới thấy nguy hiểm!
Chỉ đơn giản là cảm thấy có chút kích thích mà thôi!
Nhưng dù sao cũng là chuyện mới mẽ, lại chưa từng chơi qua, cho nên ngoại trừ 3 nữ nhi thì ngay cả Hoàng Thiến Hề cũng ăn no thỏa mãn!
Nhưng mà đúng lúc này, bỗng nhiên trong đầu của Bạch Vũ thoáng qua một thanh âm quen thuộc:
“Đinh! Túc chủ và nữ nhi ngồi bè phiêu lưu!”
“Ban thưởng một gốc cây tiên đào!”
“Độ vui vẻ +10”
Bạch Vũ khởi động linh thức trong đầu. Trong nháy mắt, hắn kinh ngạc phát hiện, sau lần đi bè phiêu lưu này thì độ vui vẻ của Lộ Lộ và Duyệt Duyệt đã tới gần bảy mươi điểm!
Dựa theo này tốc độ này thì giá trị cao nhất chẳng phải đã nằm trong tầm tay sao?
Xem ra mạch suy nghĩ siêu cấp vú em của hắn là vô cùng sáng suốt!
Đưa hài tử đi chơi, đương nhiên chủ yếu là vì muốn vui vẻ!
Mà vì Bạch Vũ đã thông suốt ý nghĩ của mình nên trước đó đã sắp xếp không ít đạo cụ để tiểu hài tử chơi ở trong núi.
Ví dụ như phòng cây nhỏ, ván trượt, nương rẫy…
Dù sao thì những thứ có thể khiến nữ nhi của mình vui vẻ thì hắn đều làm!
Ai bảo bên trong toàn bộ kết giới cũng chỉ có một nhà bọn hắn chứ?
Không gian để Bạch Vũ phát huy quả thực không quá lớn!
Hơn nữa Bạch Vũ còn muốn xây dựng nhiều thứ, còn cả vườn rau quả..vv… Nếu nói núi Phượng Tê này là thế ngoại đào nguyên* thì cũng không quá đáng!
(*: Thế giới thần tiên)
Quả thực nơi đây và sinh linh đồ thán bên ngoài kia như là hai thế giới!
Còn chuyện chuyên cần khổ luyện ấy à?
Bạch Vũ căn bản là không quan tâm. Dù sao hắn cũng là người được hệ thống chọn!
Đâu còn cần hắn phải phí công đâu?
Với lại đối với loại chuyện đề cao việc tu hành này, Bạch Vũ cho rằng việc này không thích hợp với hắn!
Với hắn mà nói, chăm sóc hài tử thật tốt mới là vương đạo!
Không phải hắn vừa nhận được ban thưởng của hệ thống sao?
Điều hiện giờ Bạch Vũ cần nghĩ chính là hắn nên trồng cây đào tiên này như thế nào?!!
Vừa nghĩ đến đây, sau khi bè phiêu lưu đi đến điểm cuối của dòng suối nhỏ thì hắn lập tức vận dụng thuật di hình hoán ảnh. Khi trở lại động phủ, hắn vội vàng triệu hoán cây tiên đào ra xem xét.
Không hổ là cây đào có linh khí thiên tiên!
Không chỉ có cành lá rậm rạp, hơn nữa trái cây ở giữa còn tản ra linh khí vô cùng phong phú.
Bạch Vũ tìm một chỗ tốt để trồng cây. Sau đó, hắn thử ước lượng linh khí của trái cây.
Tu vi hiện tại của hắn là Kim Tiên bình cảnh kỳ. Nếu hắn hấp thu toàn bộ linh khí trên cây thì hắn tin tưởng mình có thể đột phá bình cảnh trong một lần, trực tiếp phi thăng lên cấp bậc mới!
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng vang giòn!
Lúc này quả đào trên cây tiên đào đã bị Bạch Vũ ăn mất một quả.
Mà hắn cũng có cảm giác nơi đan điền bắt đầu tràn ra một cỗ linh lực ấm áp!
“Cảm giác này...... Khá thú vị!”
Bạch Vũ ăn tủy trong xương mới biết vị, hắn lập tức vui vẻ tế khẩu quyết thêm lần nữa!
Chỉ trong một hơi thở, trái cây trên cây đào đã xếp thành hàng dài!
Từng trái một được đưa đến bên miệng Bạch Vũ!
Ngay lập tức, sau khi ăn hết quả đào, Bạch Vũ chợt cảm thấy toàn bộ linh lực trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Một cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có, dần dần lan đến toàn thân!
Loại cảm giác khó tả này khiến Bạch Vũ đột nhiên cảm thấy toàn thân thông suốt khó tả!
Bùm!
Một tiếng ầm vang lên.
Bạch Vũ liếc mắt nhìn Thiên Lôi cuồn cuộn bên ngoài động phủ!
Lúc này, hắn đã hiểu được, tu vi của hắn đã lên tới Thánh giai!
Là một người tu hành, có thể đạt đến bước này thì đã có thể nhìn thấu một chút thiên cơ!
Nhớ năm đó, khi Thượng Tam Thiên truyền đạo, người tu hành có thể đạt tới trình độ Thánh giai cũng chỉ rải rác có mấy người!
Mấu chốt là hắn dựa vào việc ăn tiên đào để tiến nhập Thánh giai, tương lai giới hạn cao nhất mà hắn đặt được không biết sẽ cao bao nhiêu đây?
Tương lai, hệ thống này còn có thể cho hắn chỗ tốt gì nữa?
Bạch Vũ nghĩ tới đây thì không khỏi liếm liếm môi. Hắn có chút không thể chờ đợi.
Sau đó, hắn lại triệu hồi Kim Phong Ngọc lộ từ trong hệ thống ra để tưới cây tiên đào. Sau đó mới cẩn thận thu hồi vào trong hư không.
Do hiện tại Bạch Vũ đã tiến vào Thánh giai nên đối với hắn mà nói thì tiên đào đã không còn có nhiều tác dụng.
Nhưng nếu hắn cẩn thận chăm sóc, sau này cây lại ra tiên đào thì không phải có thể cho người nhà của hắn ăn sao?
Như vậy chẳng phải hắn có thể bồi dưỡng thêm được nhiều Thánh giai sao?
Nhưng lúc Bạch Vũ đang suy nghĩ tốt đẹp thì bỗng nhiên bên ngoài sơn động có tiếng nổ!
Các loại bụi đất đều rải rác trên đất!
Đối với chuyện này, vẻ mặt Bạch Vũ đầy xấu hổ đi ra khỏi động phủ, hắn biết, lại là chúng nữ nhi nghịch ngợm rồi!
Đùng!
Chỉ thấy một loạt bọt nước vung cao, Lộ Lộ ném một con Hỏa Kỳ Lân vào trong đầm Bích Ba. Sau đó chỉ trong chốc lát mà đầm nước đã bị bốc hơi hết một nửa!
Ngay sau đó, Lộ Lộ lại vớt Hỏa Kỳ Lân từ trong đầm nước lên, hung hăng đập xuống đất, một chân dẫm ở cổ Hỏa Kỳ Lân nói: “Hừ! Muốn chơi lửa với ta đúng không? Cô nãi nãi chính là tổ tông của ngươi đấy!”
“Nói! Rừng cây nhỏ phía sau núi, có phải là do ngươi đốt không?”
Hỏa Kỳ Lân bị Lộ Lộ giẫm chân lên cổ nên nó chỉ có thể nhìn Lộ Lộ đầy cầu khẩn, không dám tùy tiện nói chuyện.
Bây giờ nó rất sợ, nếu nó trả lời không đúng thì sẽ bị cô nãi nãi này đạp gãy cổ!
Thấy bộ dáng uy phong lẫm liệt của Lộ Lộ thì Duyệt Duyệt ở bên cạnh hưng phấn ở kêu to tỷ tỷ uy vũ!
Dường như so với Lộ Lộ thì nàng còn hưng phấn hơn mấy phần!
Mà vẻ mặt tam nữ nhi Tinh Tinh lại hiện rõ vẻ khó hiểu nhìn hai tỷ tỷ, dường như không biết rốt cuộc hai tỷ ấy đang muốn làm gì?
Đối với chuyện này, Bạch Vũ bất đắc dĩ cười khổ một tiếng. Thực sự là hắn hết cách với tính tình nóng nảy của Lộ Lộ rồi!
Có lẽ, chuyện này giống với thuộc tính của nàng chăng?
Tính nóng như lửa!