Chương 33: Vẽ rùa nhỏ

Bạch Vũ lộ ra nụ cười xấu hổ. Hắn thầm nghĩ ba tiểu bằng hữu mà mình sinh ra này, thật đúng là cổ linh tinh quái.

Bây giờ tuổi tác của mấy người bọn chúng cộng lại vẫn chưa đến 20 tuổi vậy mà lại muốn trêu chọc ba mình. Sau này, nếu thật sự dạy bọn chúng pháp thuật thì khi ba người bọn chúng hợp lực lại chẳng phải sẽ vô địch thiên hạ sao?

Nhưng ai bảo bọn chúng là hài tử của hắn chứ? Thông minh lợi hại như vậy, chắc chắn là giống hắn! Nghĩ tới đây, trong lòng của Bạch Vũ lại vui vẻ như nở hoa.

Ngay sau đó, bọn họ đã đi vào vấn đề chính.

Ván thứ nhất là để chơi thử cho nên mấy đứa hài tử cũng không phát huy hết thực lực của mình, ngược lại là Bạch Vũ tạo nên thành tựu, đoạt được khởi đầu tốt đẹp.

Nói xong Bạch Vũ đưa bút trong tay của mình đảo quanh đầu ngón tay một vòng, sau đó nói với nữ nhi của mình: "Ba người các con đều thua, cho nên theo quy tắc đã đặt ra, ba phải vẽ một con rùa nhỏ ở trên mặt của các con, các con đã chuẩn bị xong chưa?

Nói xong, Bạch Vũ mỉm cười tủm tỉm hướng bút lông về phía khuôn mặt của đại nữ nhi - Lộ Lộ.

Thế nhưng đại nữ nhi Lộ Lộ lại trốn tránh không cho phụ thân thực hiện được.

"Ba chơi xấu! Rõ ràng đã nói ván này không tính mà chỉ là chơi thử để tất cả mọi người đều hiểu rõ quy tắc. Con chắc chắn trước đây ba đã chơi qua, nếu không sẽ không chỉ định những quy tắc này, cho nên không thể xem là ba thắng! Hơn nữa ba thân là phụ thân, không phải ba nên nhường chúng con một ván sao?”

Duyệt Duyệt cũng theo sát phía sau nói: "Đúng vậy! Ba không phải luôn luôn đề cao đức tính kính già yêu trẻ sao? Bây giờ chính là lúc ba biểu hiện rồi! Ha ha ha.”

Mà Tinh Tinh niên linh còn nhỏ lại tương đối chính trực, cho nên đối với chuyện ăn vạ, đương nhiên nàng sẽ không làm.

Tinh Tinh không lên tiếng mà chờ ba vẽ con rùa nhỏ lên trên mặt của mình.

Chỉ là Bạch Vũ ngược lại, không tiếp tục vẽ lên mặt của ba nữ nhi nữa.

Mà là nuốt một hơi, ra vẻ đứng đắn nói: "Các con cầu xin quả thật làm ba rất đau lòng. Nếu đã như vậy thì ba ba sẽ không cho các con một cơ hội, mà là ba cơ hội. Sau ba cơ hội, nếu như có ai thua thì ba ba sẽ làm thật đấy.”

Lộ Lộ và Duyệt Duyệt không khỏi lộ ra một nụ cười.

Duyệt Duyệt nắm lấy tay của Bạch Vũ nói: "Ba ba vẫn là tốt nhất, con cám ơn ba!”

Bạch Vũ liếc mắt nhìn Duyệt Duyệt một cái.

Sau đó đặt bàn tay nhỏ bé của nàng lên trên mạt chược và nói: "Được rồi, lão nhị! Con đừng có lôi kéo làm quen với ba nữa! Nếu con thua thì ba cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đâu! Khuôn mặt nhỏ bé của con chuẩn bị vẽ con rùa nhỏ đi! Ha ha ha."

Bốn người này sau khi chơi được ba vòng thì kết quả đã rõ ràng.

Vẫn là Tước Thần Bạch Vũ cao hơn một bậc.

Ba nữ nhi tuy rằng xuất sư bất lợi, nhưng vẫn cắn chặt răng. Nhưng cho dù là như vậy thì các nàng vẫn phải huyết chiến với Bạch Vũ đến cùng.

Quả nhiên, các nàng không có kinh nghiệm nên khi chơi 4 vòng vẫn thua, Bạch Vũ lau tay.

"Bọn hài tử! Chúng ta không chơi nữa! Ba thấy các con cũng không có gì để chơi, tóm lại vẫn là thua. Hiện tại hãy để ba vẽ ba con rùa nhỏ dễ thương lên mặt của các con đi."

"Không được, baba! Lúc này mới chơi được bao lâu chứ? Nhiều lắm cũng chỉ khoảng một canh giờ. Nếu chúng con tiếp tục chơi thì nhất định có thể thắng ba bằng cái đầu nhỏ thông minh của chúng con!"

"Duyệt Duyệt, Tinh Tinh, các muội thấy có đúng không?”

Vì không để dấu ấn thua cuộc lên trên mặt mình nên hai người bọn chúng cũng cổ vũ Lộ Lộ một chút, cũng quyết tâm chơi lại đến cùng.

Trên mặt Bạch Vũ lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Dù sao so với bộ não mạnh nhất của Bạch Vũ thì ba tiểu nha đầu lông vàng như các nàng căn bản là không chú ý.

Ở vòng tiếp theo, Bạch Vũ vẫn là người chiến thắng.

Sau khi Bạch Vũ thắng thì hắn đã gom mạt chược lại một chỗ, sau đó rơi vào trong ngực mình nói: "Hài tử, chúng ta thật sự không cần chơi nữa! Lần này các con lại thua rồi! Các con cũng không cần nói là do các con chưa thuộc quy tắc nữa, quy tắc đều được các con học thuộc hết rồi."

“Mấy vòng vừa rồi, mấy người các con đều muốn thắng ba. Nếu không phải các con cứ tính toán thì có lẽ các con đã sớm thắng rồi!"

Bạch Vũ nói xong mỉm cười rồi từ trong tay biến ra bút vẽ.

Ba nữ nhi tuy rằng không phục nhưng chơi mạt chược có chơi có chịu, ba người bọn họ cũng biết quy tắc trong đó, nhưng ba tiểu nữ hài đều không muốn trên mặt mình bị vẽ rùa nhỏ lên mặt.

Dù sao nữ hài thích chưng diện chính là thiên tính. Bây giờ lại vẽ tranh trên mặt các nàng, chuyện này tương đương với việc phá hủy hình tượng hoàn mỹ của mình trong lòng các nàng vậy. Chỉ có điều, thua, dù sao cũng phải bị trừng phạt nên ba người các nàng đành xụ mặt chờ Bạch Vũ trừng phạt.