Oanh Oanh Oanh
Khi quang cầu và Long Ảnh va chạm nhau thì một vụ nổ kinh thiên phát sinh, nơi mà hai thứ va chạm nhau bị quang mang sáng chói bao vây khiến chúng nữ xung quanh không thể nhìn ra tình hình bên trong, trừ Vô Thiên. Không những vậy khi nhìn vào quang mang kia hắn còn ẩn ẩn hiện lên nét cười, tuy năng lượng kia vô cùng cuồng bạo nhưng bao nhiêu đó sao có thể che mắt được hắn chứ, cho nên tình hình bên trong tất cả đều bị hắn nhìn rõ.
Vậy thì bên trong xảy ra chuyện gì khiến hắn có chút vui vẻ, đương nhiên là có liên quan đến Như Ngọc rồi, chỉ một lúc sau thì.
Ngaoooo
Một tiếng Long ngâm mạnh mẽ cất lên theo sau đó là Long thân của Như Ngọc cũng từ trong vụ nổ cuồng bạo bay lên, chỉ thấy toàn thân nàng phủ lên một tầng thanh quang, Long Thân đang không ngừng tăng trưởng, đến khi Long thân đạt đến trăm hai mươi thước thì mới ngừng lại, mà dưới chân vốn là bát trảo nay đã thành Cửu trảo, hơn nữa thương thế trên người đã hoàn toàn khôi phục, hiển nhiên nàng trong cuộc chiến vậy mà đột phá lên Bán Thánh Thú nhưng lại không hề có có dấu hiệu lôi kiếp hình thành khiến nàng có chút kì quái, nhưng rất nhanh nàng đã ném việc đó qua một bên vì trước tiên nàng cần phải giải quyết thứ đáng ghét kia.
Mà lúc này Long Uy vô thượng tỏa ra trên người nàng khiến con Ma Thú kia không nhịn được run cầm cập, vốn nó muốn bỏ chạy nhưng sau khi đánh ra một kích kia thì toàn bộ năng lượng trong thân thể nó nên bây giờ cho dù là một chút khí lực để nhất chân nó còn không có thì sao mà chạy được chứ.
- Hừ hừ ngươi dám hành bổn cô nương, lần này ta cho ngươi biết tay.
Như Ngọc há mồm phun ra mấy tiếng, giọng nói vô cùng "hòa nhã" khiến con Ma Thú kia không kìm được mà run một cái, tuy nó không mở ra linh trí nhưng với nguy hiểm thì luôn rất nhạy cảm, nó rõ ràng có thể cảm ứng được nguy cơ từ Như Ngọc nhưng dù có cảm nhận được thì nó cũng không thể làm gì khác và kết quả là.
Bốp bốp binh binh
Một loại tiếng đấm đá vang lên cùng với một tràng tiếng kêu thảm của con Ma Thú kia, phải công nhận rằng tuy con Ma Thú này rất khó coi nhưng giọng kêu của nó lại...................còn khó nghe hơn nữa, tiếng kêu vừa khó nghe lại vừa vang khiến chúng nữ cùng với Vô Thiên ở xa xa cũng phải bịt tai lại.
Cuối cùng sau khi nàng đập được hơn trăm quyền thì con Ma Thú kia cũng bị đánh cho máu thịt be bét, Ma hạch bị nàng móc ra cầm trên tay. Cầm khỏa Ma Hạch màu nâu vàng sáng lấp lánh nàng hào hứng quơ quơ trước mặt Vô Thiên hào hứng nói.
- Xem này bổn cô nương đã kiếm được một viên rồi này, thấy sao hả, có phải ta rất giỏi không.
Nhìn nàng dương dương tự đắc, hắn cũng chỉ cười cười thuận tay gõ nhẹ lên tráng nàng một cái, lại véo má nàng một cái rất hài lòng nhìn nàng nhưng vẫn nói.
- Đừng có mà ảo tưởng, chỉ có một viên cùi bắp đã nhảy tưng tưng lên rồi, mau ổn định khí tức chúng ta sắp đổi địa điểm.
- Ui da, ngươi không biết đau hả, gõ đầu người ta đã đủ đau rồi lại còn véo má nữa, bị ngươi véo sắp xệ luôn rồi.
Nàng tay ôm tráng, tay xoa xoa cái má mềm mại, hậm hực nhìn hắn.
- Tiểu cô nương lớn rồi không muốn cho thúc thúc véo hả. Lại còn gọi loạn cả lên có tin thúc thúc dùng gia pháp không hả.
Hắn hung ác nhìn nàng khiến nàng có chút sợ hãi chạy ra sau lưng Linh Tú thò cái đầu nhỏ tinh nghịch nhìn hắn. Hắn cùng nàng nháo một hồi cuối cùng nàng bị hắn bắt lại vỗ mấy cái lên cái mông nhỏ mới chịu nghe lời hắn ngồi xuống điều tức.
Sau một tiếng nữa trôi qua nàng mới từ trong tu luyện tỉnh lại, cảnh giới Bán Thánh Thú sơ kì đã vô cùng ổn định. Sau đó hắn lại dắt tay các nàng đi, một khắc sau cả nhóm người đã xuất hiện trước một cái hang lớn, cái hang này vô cùng to lớn,ít nhất cũng cao hơn hai mươi thước bề ngoài vô cùng bình thường không khác gì một cái động hơi lớn chút mà thôi mà chúng nữ cũng không hề cảm ứng được chút khí tức Ma Thú nào cả. Nhưng khi chúng nữ đang nghi hoặc nhìn hắn thì.
- Hống
Một tiếng thú hống vang lên một con Ma Thú từ trong hang bay vút ra bên ngoài. Cũng may đây là một đầu Hắc hổ tu vi Bán Thánh sơ tuy không khó coi như đầu Ma Thú kia nhưng cũng có vài nét đặc thù. Đầu tiên là bộ lông đen thui cùng với đôi cánh đen kia thỉnh thoảng chớp động vài tia điện quang, bên dưới chân không phải là hổ trảo mà lại là Lang trảo. Ngoài ra nó cũng không có gì khác biệt.
- Hắc Hổ Lang trảo thú.
Bỗng dưng Huỳnh Như nhìn con hổ kia mà kinh hô.
- Sao vậy nàng biết nó sao ?
Hắn nhìn nàng hỏi.
- Có biết một chút, nghe nói đây là một loại Ma Thú huyết mạch vô cùng tạp nham, hơn nữa chỉ có thể sinh ra từ sự kết hợp huyết mạch của cả ba tộc thú là : Hắc Hổ, Hắc Nha Và Quỷ Lang. Còn bản thân Ma Thú này không thể có khả năng sinh sản, nhưng mà dị loại này khi sinh vô cùng yếu ớt, thường hay Cửu tử nhất sinh nhưng nhưng không ngờ lại gặp được nó ở nơi đây lại còn đạt tới Bán Thánh đúng là kì lạ.
Nàng tỉ mỉ đem lai lịch con Ma Thú kia kể ra, dù sao năm xưa nàng cũng từng là Thánh Thú đỉnh phong muốn dạo quanh thiên hạ thì đương nhiên cũng có một mớ kiến thức về mấy thứ này.
- Không cần quang tâm nó là cái gì. Như Ngọc lên dần nó. Làm xong thúc thúc sẽ thưởng hắc hắc.
Hắn cũng không thèm để ý nhiều trực tiếp bảo Như Ngọc đánh nhau, còn chữ thưởng kia lại được hắn nhấn mạnh một cái, ánh mắt vô cùng "trong sáng" trăng đêm ba mươi mà nhìn nàng. Tuy biết hắn muốn gì nhưng nàng cũng không thể không bước ra, một lần nữa hoá ra bản thể hướng Hắc Hổ Lang Trảo thú đánh tới.
Hôm nay hơi mệt nên chap ngắn, mn thông cảm