Chương 68: Thượng Cổ Bạch Dương

Ma Viêm Tử Mã làm sao dám ý kiến trước mặt hắn chứ, trực tiếp thối lui về phía sau im lặng.

- Đưa nó cho ta.

Hắn quay sang nhìn cô gái đang ôm lấy quả trứng trong ngực mỉm cười, với chúng nữ thì đó là một nụ cười dễ nhìn nhưng trong mắt cô gái kia lại giống như ánh sáng mặt trời ( cười tỏa nắng hehe ) khiến nằng không khỏi ngẫn ngơ.

Hơn nữa Long Phượng Hỗn Nguyên quyết đã tự vận chuyển, khắp người hắn tỏa ra một cỗ mị lực kinh người khiến đến cả chúng nữ cũng phải đỏ mặt, còn cô gái kia thì nhìn hắn đắm đuối không tự chủ được mà đưa quả trứng trong ngực cho hắn.

- Tiểu cô nương thật ngoan, chút nữa ta sẽ thưởng.

Hắn tiếp nhận quả trứng màu trắng như ngọc từ tay nàng, lại mỉm cười xoa nhẹ khuôn mặt tinh xảo mềm mại của nàng, khiến nàng đỏ bừng mặt hơi có chút thanh tỉnh nhưng lại càng xấu hổ khiến khuôn mặt trở nên ửng đỏ kiều diễm hơn nhiều.

Cầm quả trứng lên hắn ngắm nghía một phen, chỉ thấy vỏ trứng trong sáng như ngọc thạch hơn nữa còn tỏa ra hào quang màu ngà sữa nhu hòa.

- Nếu ngươi là hậu nhân của tên lông lá đó, hôm nay lại gặp được ta vậy thì cho ngươi sinh ra sớm chút vậy.

Hắn nhìn quả trứng nhẹ nhàng nói, sau đó tay hắn tỏa ra ánh sáng ngũ sắc nhu hòa bao phủ lên quả trứng ngọc kia.

Crắc rắc rắc

T

Khi thất thảy quanh mang tán đi quả trứng lần nữa hiện ra nhưng trên trứng đã hiện ra mấy đạo vết nứt, hơn nữa số lượng vết nứt đang không ngừng tăng lên, ba đạo, năm đạo,...

Rắc loảng xoảng

Cuối cùng vết nứt hoàn toàn bao trùm quả trứng, từng mảnh vỏ trứng không ngừng rơi xuống nền đá dần dần lộ ra một đầu ấu thú.

Beee beee

Đây là một con dê, không đúng phải gọi là một con chuột bạch béo ú mới đúng, đầu ấu thú này toàn thân phủ một lớp lông tơ trắng tinh mềm mại thỉnh thoảng lại có một chút ánh sáng màu trắng sữa lưu chuyển, con ấu thú mập ú như con chuột béo nhưng đặt điểm nhận dạng duy nhất về chủng loại của nó chính là hai cái sừng nho nhỏ màu vàng trên đầu nó.

Nếu không có hai cái sừng nhỏ kia thì nó không khác gì một con chuột cả.

- Beee beee

Nó lần nữa hướng về Vô Thiên kêu lên một tiếng, hai con mắt long lanh nhìn về hắn giống như đang đói bụng.

- Thượng Cổ Bạch Dương tộc không ngờ lại điêu tàn đến nỗi chỉ còn mỗi một hậu nhân duy nhất, ajzzz

Hắn nhìn con ấu thú kia khẽ thở dài, nhìn hắn thở dài khiến chúng nữ không khỏi trố mắt. Từ khi quen biết hắn đến giờ đã bao giờ thấy hắn thở dài đâu chứ, suốt ngày hắn chỉ ba hoa chích choè liên tục chọc ghẹo các nàng, thậm chí các nàng còn mặt định rằng hắn là một kẻ vô ưu vô lo vậy mà lần này nhìn thấy đầu ấu thú này lại thở dài đúng là chuyện lạ.

Còn nguyên nhân để hắn thở dài chính là vì tổ tiên của con ấu thú này khi các chân linh tộc lần lượt sinh ra hắn đều chứng kiến hết thảy hơn nữa những mầm mống sinh mệnh đầu tiên đều do hắn không ngờ bảo vệ, uẩn dưỡng nhưng từng tộc từng tộc xuất hiện lại khiến hắn càng chán chường hơn chính là bọn chúng chả con nào hắn nhìn vừa mắt cả toàn một đám to lớn vai u thịt bắp.

Vì vậy hắn lại thử tạo ra sinh mệnh mới và cuối cùng hắn đã thành công tạo ra hai con mới tuy thực lực hơi kém Chân Linh tộc một chút nhưng cũng rất mạnh mẽ, hơn nữa còn là hai con một quanh hệ một ám hệ lần lượt là. Thượng Cổ Bạch Dương và Liệp Ma Bàng Dương, cả hai con tuy không to lớn như Chân Linh tộc nhưng dù sao cũng là cổ tộc hắn tạo ra thiên phú tuyệt đối không kém tí nào không lâu sao cả hai con đều sinh ra hậu nhân ( thời đó một con có thể tự sinh nhé giống như long sinh cửu tử á ) từng bước hình thành hai đại tộc chính là Bạch Dương Tộc và Liệp Ma tộc, trước khi hắn tự phong mình lâm vào ngủ say thì hai tộc này chính là tồn tại ngang hàng với Chân Linh tộc thậm chí ẩn ẩn còn lấn áp Chân Linh tộc nhưng không ngờ đến hôm nay trên tinh cầu này hắn chỉ tìm được một quả trứng của Bạch Dương Tộc.

Vốn Bạch Dương Tộc và Liệp Ma tộc chính là do hắn tạo ra, cũng chính là nói hai tộc này miễn cưỡng có thể xem là hậu nhân của hắn vậy, hôm nay chứng kiến thứ chính tay mình tạo ra lại suy tàn đến nỗi hậu nhân cũng chỉ còn đúng một ngoe thế kia cũng không tránh khỏi có chút thổn thức.

- Tiểu tử nhìn ngươi trắng bóc như vậy hay là gọi ngươi Tiểu Bạch nhé.

Quét bay mấy cái suy nghĩ trong đầu hắn ôm đầu ấu thu vào ngực mỉm cười nhìn nó.

- Beee beee

Nó giống như nghe hiểu Vô Thiên nói đầu ấu thú trong ngực hắn dùng đầu nhọ cọ cọ lên ngực hắn không ngừng kêu Beee beee. Nhưng trong khi chúng nữ thích thú nhìn nó lắng nghe tiếng kêu vui tai của nó còn hắn thì mặt càng ngày càng đen sau từng tiếng kêu của Tiểu Bạch.

Người khác có thể không hiểu Tiểu Bạch nói gì nhưng hắn lại hoàng toàn hiểu rõ, không ngờ tiểu tử kia vậy mà dám gọi hắn là mẹ

Nếu không phải biết được Ma thú khi nở ra sẽ đi theo người đầu tiên mà nó nhìn thấy và cũng xem đó như cha mẹ thì hắn đã trực tiếp một quyền đẩp tên nhóc này thánh tro rồi.

Nhìn sắc mặt đen thui của hắn Thu Trúc một bên như phát hiện điều gì đó tinh nghịch hỏi hắn.

- Nhìn mặt chàng khó coi như vậy không phải là Tiểu tử kia gọi chàng là Mẹ chứ ?

Nàng nói xong che miệng cười cũng khiến chúng nữ cười sặc, nàng tuy không hiểu Tiểu Bạch nói gì nhưng dù gì nàng cũng là Ma Thú đương nhiên biết được mấy đặc thù của Ma thú.

Nghe xong câu nói của nàng hắn không nhịn được mà mặt đen như lọ nồi, nhìn mặt hắn chúng nữ biết hắn bị nói trúng tim đen không khỏi ôm bụng cười sặc sụa đến nổi quần áo không chỉnh tề để lộ xuân quang ra bốn phía khiến hắn đang bực bội lại bị dục hỏa thiêu thân. Hắn ném Tiểu Bạch vào Không gian Bổn Nguyên để nó tu luyện sau đó tóm lấy chúng nữ đem từng người ném hết vào Không Gian Bổn Nguyên bao gồm cả tiểu mỹ nhân Quang Minh Thánh Thể kia chuẩn bị cho một trận đại chiến.

Aaaa viết liên tục hơn ba tiếng muốn rụng tay luôn rồi, like cho ta nào.