Chương 50: Lê Ngọc Loan- công chúa Ma tộc

Môi chạm môi, hắn không ngừng gặm nhắm đôi môi kia đến khi nó sưng đỏ lên mới chịu buông tha, còn nàng thì từ khi môi hắn chạm đến thì đầu óc đã lâng lâng như đang trên mây. Từng đợt cảm giác thoải mái đầy mỹ diệu không ngừng trùng kích khiến nàng dần mụ mị đầu óc mặc kệ hắn đang gặm nhấm đôi môi thơm, nhưng thực tế không phải do kỹ thuật hôn của hắn cao siêu mà do một cổ khí tức kì diệu đang không ngừng phát ra từ cơ thể hắn.

Buông tha cánh môi sưng đỏ, lưỡi hắn linh hoạt xuyên qua hàm răng ngọc giống như ngựa hoang tung hoành khắp khoang miệng thơm tho, chiếc lưỡi nhám kia không ngừng truy đuổi chiếc lưỡi đinh hương đang rụt rè. Cuối cùng dưới sự truy đuổi quyết liệt của hắn chiếc lưỡi đinh hương kia đành bất lực mặc cho chiếc lưỡi hắn quấn lấy, những tiếng nhóp nhép không ngừng vang lên cả không ngừng tham lam hút lấy mật dịch trong miệng đối phương còn lưỡi thì cứ như hai con rắn nhỏ không ngừng quấn quít. Mãi đến khi hô hấp của nàng trở nên khó khăn thì hai người mới tách nhau ra, nàng người sắp chết đuối được kéo lên bờ, tham lam hít lấy hít để từng ngụm không khí còn hắn lại cười tà tà nhìn nàng nói:

- Nàng cũng nên trở lại chân diện mục đi chứ.

Lời hắn nói rất bình thường nhưng vào tai nàng lại như ma âm lại mang theo cổ ý vị không thể cự tuyệt được tuy nàng có một tia thanh tỉnh nhưng lại không thể điều khiển được thân thể. Một tay kéo mái tóc dài ra một tay kết pháp quyết, vốn khuôn mặt mỹ nam tử lại trở thành một nữ tử tuyệt mỹ.

Làn da trắng mịn như sữa dê hoàn hảo vô khuyết, một khuôn mặt trái xoan trắng mịn như trứng gà bóc vỏ, mày liễu cong vút, một đôi mắt phượng to nhập nước nhưng con ngươi lại có màu tím đầy mộng ảo. Mũi quỳnh không ngừng phập phồng, thổ tức như u lan, đôi môi đỏ tươi như máu còn lưu lại một sợi tơ bạc long lanh trông vô cùng mị hoặc nhưng khuôn mặt lại mang theo chút vẻ ngây thơ khiến người ta thương tiếc.

Tuy hắn đã gặp nhiều mỹ nhân nhưng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp như mộng ảo lại mang theo nét ngây thơ kia cũng không khỏi có chút bị mê hoặc. Vốn nhan sắc nàng cũng không có hơn chúng nữ vì tất cả đều là mỹ nữ hoạ quốc ươn dân nhưng nàng lại có một khí chất rất kì lạ đó mới là thứ khiến hắn mê hoặc.

- Nàng tên gì ?

Thoáng chốc mê hoặc nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại tinh thần, hỏi nàng

- Lê Ngọc Loan

Đôi mắt tím mộng ảo nhưng giờ lại thất thần nhưng lại có chút cứng nhắc trả lời

- Thân phận thật sự là gì?

- Ma tộc đại công chúa, con gái Ma Vương.

....

Một loạt câu hỏi của hắn đặt ra nàng vẫn như cũ, vô cảm trả lời. Cuối cùng hắn hoàn toàn nắm rõ mọi thứ cũng như mục đích của Ma tộc, chúng muốn thâu tóm bốn đại Ma tông lợi dụng công pháp tà ác đề thăng thực lực của đệ tử không ngừng tấn công và thâu tóm thêm các tông môn chính đạo.

Nhưng rất tiếc cho bọn chúng cho Ma tộc là bọn chúng sớm không làm muộn không làm lại đè ngay lúc hắn thức tỉnh đi làm mà lại hết lần này đến lần khác dính vào hắn làm tổn thất không ít cao thủ, tuy Ma tộc hùng mạnh nhưng không phải cao thủ nhiều như củ cải trắng được. Trong Ma giới cũng chỉ có hơn hai mươi Thánh giả nhưng bị hắn đập chết hai người giờ chỉ còn mười tám người. Còn Bán Thánh cũng chỉ hơn trăm người lại bị hắn đánh chết gần chục tên, phải biết rằng Ma tộc đã tích góp hơn nghìn năm mới bồi dưỡng được nhiêu đó cao thủ vậy mà một lần hành động lại bị tổn thất mất một thành.

Nhưng những thứ đó hắn cũng chả thèm quan tâm chi cho mệt não, dù cho cái tên Ma Thần gì gì đó của Ma tộc đến tìm hắn gây chuyện thì hắn có thể đảm bảo tên đó sẽ được tặng một vé luân hồi miễn phí, còn bây giờ thì phải "ăn" tiểu công chúa này trước đã.

Hắn lại cúi xuống mị thuật giải bỏ nhưng cùng lúc đó đôi môi lại tìm đến môi nàng khiến đầu óc vừa thanh tỉnh của nàng tức thì ong lên một tiếng không còn nghĩ được gì nữa, môi lưỡi không ngừng hoà nhịp cùng hắn từng dòng mật dịch thơm tho không ngừng trao đổi cho nhau. Ma trảo hắn lại không quy củ mà luồn vào trong y phục tìm đến chú thỏ con kia mà mân mê, nắn bóp khiến nàng không ngừng thở ra những hơi thở nóng bỏng.

Lại thêm Long Phượng Hỗn Nguyên quyết của hắn đang không ngừng vận chuyển đối với nàng còn mạnh hơn cả xuân dược khiến nàng không thể ngăn được một dòng mật dịch đang liên tục tuôn ra nơi mỹ huyệt. Còn việc Long Phượng Hỗn Nguyên quyết vận chuyển chính là do thể chất đặc thù của nàng, Cửu Âm Tiên Thiên thể. Cũng giống như Thuần Âm Chi Thể của Huỳnh Như cả hai đều là thân thể tốt nhất để song tu, nhưng Cửu Âm Tiên Thiên thể chỉ có thể tu luyện các loại công pháp âm nhu thường là thuộc hắc ám hệ, điều này cũng rất phù hợp với Ma tộc nên các công pháp của Ma tộc đều được nàng tu luyện rất nhanh chóng, chỉ trong trăm năm nàng đã trở thành thiên tài của Ma tộc với tu vi Tiên Thiên cảnh trung kì đủ để đè bẹp bất cứ người nào trong cùng tuổi.

Khi màn cháo lưỡi kết thúc thì gần như toàn bộ ngọc thể của nàng đã bị hắn sờ qua, nhìn thấy quần áo có chút vướng víu hắn lại dùng tốc độ như Đấng cởi sạch nàng, ngọc thể không tỳ vết hoàn toàn phơi ra trước mắt hắn. Làn da trắng mịn như mỡ đông, một đôi thỏ con trắng muốt cao ngạo ưỡn lên, eo nhỏ như xà, bụng dưới phẳng lỳ không chút mỡ thừa, mông ngọc đầy đặn vểnh cao, chân ngọc thon dài tuyệt mỹ, nhất là cặp đùi kia săn chắc không tỳ vết. Nhưng điểm chết người nhất chính là vùng tam giác thần bí kia với đám cỏ non thưa thớt nhưng nằm trên da thịt trắng noãn lại rất nổi bật, bên dưới đám cỏ là một động đào nguyên mỹ diệu, nhất là khi nó lại xuất hiện những dòng mật dịch lóng lánh trên cánh hoa đỏ hồng khiến nó trông càng mê hoặc.

Đôi môi hắn vẫn không dừng lại mà hôn khắp khuôn mặt ngọc của nàng rồi đến cổ, xương quai xanh và cuối cùng là hai chú thỏ con với điểm đỏ hồng mê người.

Hắn tham lam gặm nhấm khi thì mút, khi lại cắn nhẹ khiến nàng không ngừng phát ra những tiếng hừ hừ trong cổ họng. Một tay không quên chăm sóc chú thỏ còn lại còn một tay đã không kiêng dè gì mà vuốt ve đám cỏ non và u cốc thần bí.

- Nàng thật là ướt nha.

Hắn cười hắc hắc buông tha con thỏ trắng, gặm lấy vành tay nàng thì thầm khiến nàng thẹn đỏ bừng cả mặt.

Treo cảnh sắc hắc hắc

Nhớ ấn tim cho ta nha