Chương 125: An bày Ma Tộc

Ba ngày sau, ngay tại hòn đảo mà Ma Tộc hàng lâm, toàn bộ dân cư của Ma Giới từ người già, trẻ nhỏ, phụ nữ cho đến binh lính đều có mặt đầy đủ. Tất cả đều xếp hành mà đứng sau lưng Hoàng Thiên, trên mặt ai nấy cũng đầy vẻ kích động. Bởi vì ngày hôm nay Ma Thần Đại Nhân tôn kính sẽ dẫn bọn họ đi tìm một chỗ định cư mới mà không cần phải đi xâm chiếm Đại lục.

Tuy bọn họ cuồng sát, khát máu nhưng chung quy thì bọn họ cũng đều sợ chết cả nhưng do họ cần một điều kiện sinh sống thật tốt nên bọn họ đều phải liều mạng ra chém giết chỉ nhằm một mục đích là tìm về cho tộc nhân một chỗ sống tốt.

Nhưng nếu có thể không cần chém giết mà vẫn có thể tìm được một nơi sống tốt thì bọn họ tội gì phải chém giết chi cho mệt chứ.

Khi toàn bộ Ma Tộc đã tập trung đông đủ thì vài phút sau trên bầu trời Vô Thiên cùng với Ngọc Loan đồng thời xuất hiện. Cả hai người một cái anh tuấn phóng khoáng với nụ cười tà mị cùng một cái xinh đẹp thành thục mỹ nữ dung nhan khuynh quốc nhất thời như một cặp thần tiên quyến lữ khiến người ở phía dưới ai nấy đều phải ngước nhìn.

- Đã xong hết rồi chứ?

Vô Thiên cùng Ngọc Loan vừa tới thì Hoàng Thiên cũng lăng không bay lên, vừa nhìn thấy nàng hắn đã hỏi.

- Đều xong cả rồi, có thể xuất phát rồi.

Nàng cũng không có vòng vo, trực tiếp trả lời hắn.

- Được. Kêu bọn họ thả lỏng tâm thần.

Hắn lấy ra Trấn Thiên Tháp sau đó nói với Hoàng Thiên.

- Tất cả nhắm mắt lại, thả lỏng tâm thần của mình.

Nàng khẽ lên tiếng, tuy giọng nói không quá lớn nhưng tất cả những Ma Tộc bên dưới đều có thể nghe rõ ràng. Mà lời của Ma Thần thì bọn họ đương nhiên không có làm trái rồi, nhất thời ai nấy đều nhắm chặt mắt, tâm thần thả lỏng.

Ở bên trên thì Trấn Thiên Tháp cũng đã thay đổi hình dạng, từ một tiểu tháp nhỏ bé với những hoa văn tinh xảo thì giờ tiểu tháp đã biến lớn trăm thước. Tuy là hoa văn đều không thay đổi nhưng có sự biến hóa vi diệu, nếu lúc đầu chúng chỉ là những hoa văn tinh xảo thì giờ chúng lại nhưng những con du long không ngừng uốn lượn mang theo khí thế mạnh mẽ kinh người. Hơn nữa trên tòa đại tháp còn mang theo một cổ hơi thở tang thương khiến người ta nhìn thấy như thể bản thân như trải qua tuế nguyệt trầm luân không thể khống chế.

- Đi.

Hắn bấm mấy cái pháp quyết sau đó khẽ hô, hai tay huy động đẩy đại tháp ra nơi trung tâm của những kẻ đang đứng. Sau khi đại tháp đến nơi thì một luồng bạch quang chói mắt từ trong tháp phát ra khiến người ta không dám nhìn thẳng. Ngay sau khi bạch quang tán đi thì toàn bộ ngực bên dưới đã biến mất vô tung, trên không cũng chỉ còn Vô Thiên và nhị nữ.

- Chúng ta đi.

Hắn thu lại Trấn Thiên Tháp sau đó đồng thời nắm lấy tay nhị nữ sau đó thân hình nhoáng lên một cái rồi biến mất tại chỗ. Không lâu sau cả ba người đã vượt qua trăm vạn tinh không xuất hiện trên Ma Nguyên Tinh.

Hắn lại lần nữa lấy ra Trấn Thiên Tháp, đem toàn bộ người bên trong ra ngoài.

Khi nhìn thấy một vùng đất xinh đẹp trước mắt thì những người Ma Tộc hầu như là kích động đến sắp khóc. Sau đó từng người,từng người đồng thời quỷ xuống không ngừng tung hô Ma Thần vạn tuế. Trăm vạn năm qua họ đều sống trong bóng tối, trong sự khắt nghiệt của Ma Giới nên bất cứ ai trong họ đều mong muốn có một ngày rời khỏi cái nơi tối tăm khắc nghiệt kia. Mà ngay ngày hôm nay cuối cùng thì dưới sự lãnh đạo của Ma Thần võ đại bọn họ đã có thể thoát khỏi cái chỗ âm u kia.

- Hai người các nàng ở lại chỉ đạo bọn họ dựng nhà, mở đất đi. Ta trở lại Huyền Thiên Tinh đón mấy người khác sau đó chúng ta cùng nhau rời đi.

Hắn nhìn vào Ma Tộc trước mặt khẽ lắc đầu sau đó nói với hai nữ. Ma Tộc bọn họ đã bị bắt nhốt trong Ma Giới quá nhiều năm nên những việc làm của nhân loại thường ngày đều bị bọn họ quên sắp hết rồi.

Nên bây giờ mà không để cho hai nàng chỉ đạo họ thì không chừng bọn họ sẽ ở chỗ đó mà vui mừng tới sáng luôn.

- Rời đi? Còn phải đi đâu nữa sao?

Ngọc Loan khó hiểu nhìn hắn hỏi.

- Đương nhiên phải đi rồi, các nàng gả cho ta cũng nên về nhà chồng chứ. Không lẽ cứ ở mãi nơi này sau.

Hắn cười ha ha nhìn nàng nói.

- Nhà chàng sao? Nó ở nơi nào vậy?

- Bí mật. Hắc.

Hắn cười hắc hắc một tiếng sau đó phất ống tay rời đi. Nhưng mà ở phía sau vẫn còn vang lại những tiếng hầm hừ của Ngọc Loan nào là "quỷ hẹp hòi, xảo trá, trứng thối,..."

....

Rời Ma Nguyên Tinh, hắn lần nữa xé rách không gian trở lại Huyền Thiên Tinh. Sau một phút hắn đã ở bên trong Băng Ngưng Cung. Mà chúng nữ cũng đã có mặt đông đủ hết rồi. Hắn quét mắt nhìn chúng nữ sau đó lên tiếng.

- Thân phận của ta có lẽ các nàng cũng đã biết được chút ít. Mà hôm nay các nàng đều đã là nữ nhân của ta thì ta cũng nên cho các nàng một cái hôn lễ đàng hoàng rồi.

- Vì thế ta quyết định, ba ngày sau sẽ là Đại hôn của chúng ta. Nên bây giờ những ai có người thân thì có thể trở về cùng với người trong nhà hảo hảo tâm sự. Bởi vì đại hôn xong ta sẽ đưa các nàng về nhà của ta.

- Khi đến đó thì phải đợi tu vi các nàng đủ cao mới có thể trở lại nơi này nên có thể sẽ rất lâu đó.

Hắn nhìn chúng nữ nghiêm túc nói. Tuy hắn cũng không để ý mấy cái lễ nghi phiền phức này nhưng nếu không làm thì sẽ ủy khuất cho chúng nữ. Dù sao họ cũng lớn lên tại tinh cầu này nên các nàng đều mong muốn có thể có được một hôn lễ.

  • Được rồi, nhưng mà ba ngày sau chàng phải mang kiệu hoa đến rước bọn ta đó. Nếu không tỷ muội bọn ta cũng không thèm gả cho chàng đâu. Đại tỷ chúng ta đi.

    Long Linh Tú cười hì hì nói ra sau khi ném cho Vô Thiên một cái mặt quỷ thì mới nắm tay Linh Nguyệt và Như Ngọc rời đi. Mà trong chúng nữ cũng chỉ có Lý Thu Thảo, Triệu Linh Lung, Mặc Vô Song, Mặc Như Huyền là rời đi. Còn lại chúng nữ đều ở lại bên trong Băng Ngưng Cung bởi vì chúng nữ còn lại ai nấy đều là tự mình độc lai độc vãn không hề có người thân khác. Hoặc là người thân cũng cùng nhau vào hậu cung của hắn cả rồi nên đều ở lại nơi này cả.

    ....

    Mà cũng ngày hôm nay, từ trong Đệ nhất Cung, Băng Ngưng Cung cũng truyền ra tin tức kinh người. Khách khanh trưởng lão Băng Ngưng Cung, Vô Thiên tổ chức Đại hôn. Kêu gọi tuấn kiệt của các môn phái đến dự.

    Tuy chỉ là đưa ra tin tức vào lời mời suông nhưng lập tức làm cho đại lục oanh động. Bởi vì sau Thần Ma Đại chiến thì hầu như không ai là không biết đến Vô Thiên, tuy chỉ là một vị khách khanh nhưng thực sự lại là một đại năng giả đủ sức quét ngang cả tinh cầu. Vì vậy khi hay tin thì khắp các môn phái lớn nhỏ đều nhao nhao đi đến Thiên Tuyết Sơn chúc phúc cho hắn.