Chương 108: Âm siêu cấp

Cuối cùng thì ba ngày cũng nhanh chóng trôi qua, hôm nay chính là ngày Thần Ma Bí Cảnh đem người bên trong truyền tống ra bên ngoài. Hiện tại khu vực cửa ra của Thần Ma Bí Cảnh đã tụ họp mấy chục người, vốn người tiến vào lần này có hơn trăm người nhưng bên trong Bí Cảnh hung hiểm vô cùng cộng với việc đánh giết cướp bóc lúc nào cũng có nên khiến số người còn lại giảm mạnh.

Đúng lúc này hư không bên trên bắt đầu xuất hiện mấy vết rách, sau đó các vết rách từ từ khuếch đại và có xu thế nối lại với nhau. Lại qua hơn một giờ đồng hồ thì các vết rách mới hoàn toàn nối lại tạo ra một cái khe không gian chừng ba chục thước vuông.

Sau đó từ bên trong khe không gian kia bắt đầu rủ xuống từng đợt bạch quang giống như một dòng suối ánh sáng từ trên trời đổ xuống vô cùng mỹ lệ. Mà những người xung quanh nhìn thấy dòng bạch quang kia thì nhao nhao phóng tới.

Nhưng đúng lúc này Vô Thiên dẫn theo chúng nữ từ trong lầu các đi ra ngoài, sau khi thu lại tòa lầu các kia thì hắn mới dắt theo chúng nữ từ từ đi tới chỗ bạch quang kia. Mà mấy tên muốn đi ra ngoài trước lại rất thức thời mà nhường đường cho Vô Thiên.

Từ cái chết của tên Dương Thiên Hữu đã khiến cho tất cả những người từng chứng kiến phải run sợ thật sâu, một người vậy mà có thể đem một tên Hóa Linh cảnh sinh sinh nổ bạo mà không nhúc cả một ngón tay thử hỏi muốn làm như vậy thì cần tu vi bực nào chứ.

Xuất phát từ đó vốn đoàn người tranh nhau ở lối ra lại tự động tách ra một lối đi nhường cho Vô Thiên và chúng nữ. Nhìn cảnh này hắn cũng chỉ cười khẽ sau đó dẫn chúng nữ từ từ biến mất trong bạch quang, còn chuyện đám tinh anh của các môn phái bên trong có tranh nhau vỡ đầu thì hắn cũng không quan tâm.

- Các nàng ra bên ngoài tận lực đứng sau ta, không nên chạy loạn.

Trong lúc đang bên trong không gian truyền tống thì bỗng dưng các nàng nghe được giọng hắn. Tuy không hiểu tại sao hắn nói vậy, nhưng các nàng cũng không có phản đối.

Còn lý do hắn dặn dò chúng nữ như vậy đương nhiên là do tình cảnh bên ngoài rồi, thực ra toàn bộ những chuyện xảy ra bên ngoài hắn cũng không quá bận tâm, chúng nữ một khi đã ở bên trong cái Trấn Thiên Tháp kia thì dù cái đám người Tây Đại lục kia có vận dụng một ngàn kích Thần Khí cùi bắp kia thì cũng chẳng làm nó suy suyển chút nào, thậm chí còn có thể bị phản chấn từ Trấn Thiên Tháp nữa.

Nhưng hắn cố ý dặn dò các nàng là vì đang chuẩn bị cho một cái kế hoạch siêu cấp đặt biệt a, mà đối tượng cho cái kế hoạch này chính là mấy mỹ nhân Tây Đại lục kia. Lúc ban đầu hắn cũng không có ý định gì nhưng nhìn thấy mấy mỹ nhân kia không khỏi khiến hắn sắc tâm đại động quyết định đem các nàng cùng thu bở vậy hắn mới dặn dò chúng nữ, tránh cho các nàng bão nổi đem đám người Tây Đại lục kia đánh chết hết.

...

Sau hơn mười lăm phút ở trong truyền tống trận cuối cùng nhóm người Vô Thiên cũng xuất hiện tại Quảng Trường Quang Minh Thành, mà chào đón họ không còn là Lục Đại Tông Môn nữa mà thay vào đó là đám người Tây Đại lục đầu tóc đủ màu, dẫn đầu là một nữ nhân tóc xanh, cùng với mấy tên thiếu niên vẻ mặt kiệt ngạo.

- Quang Minh cuối cùng cũng chờ được ngươi.

Lúc này thiếu nữ tóc xanh mới nhìn vào đám người Vô Thiên nhẹ nhàng nói ra, nhưng ai cũng nghe ra được trong lời nói của nàng còn pha thêm chút địch ý nhàn nhạt.

- Hừ Sinh Mệnh ngươi đây là có ý gì.

Lúc này Bạch Yến Nhi sau lưng Vô Thiên cũng nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng hiển nhiên là có quen biết, mà Quang Minh trong lời nói của nàng ta đương nhiên là chỉ Quang Minh Thần nàng rồi. Nếu không phải lúc nãy được Vô Thiên truyền âm thì nàng đã trực tiếp đi lên đánh nhau với đám người này cứu mẹ nàng rồi. Tuy đó cũng chỉ là mẹ trong luân hồi của nàng nhưng cũng vô cùng yêu thương nàng khiến nàng cũng đã xem bà như mẹ mình rồi.

- Ý của ta hả? Đơn giản là ta muốn một lần nữa lập ra cái Liên Minh chống lại Ma Tộc rồi. Nhưng mà lần này không phải là ngươi dẫn đầu mà là ta.

Sinh Mệnh bình tĩnh nói ra, lúc đầu nàng muốn mạnh mẽ bắt lấy Yến Nhi sau đó ép nàng, nhưng mà khi thấy Yến Nhi thì nàng phải gác chủ ý đó lại. Lý do rất đơn giản là vì nàng không thể nhìn ra sâu cạn của Yến Nhi nên nàng không dám làm liều, tuy hiện tại nàng có tu vi Thánh Giả đỉnh phong nhưng cũng không chắc là Yến Nhi cũng có tu vi như vậy không. Một vị thần một khi chuyển thế chỉ cần có đủ linh khí để hấp thu thì sẽ dễ dàng tiến giai. Mà nàng đã từng tìm được một vài linh mạch để hấp thu linh khí thì mới lên nổi Thánh Giả đỉnh, nàng không chắc Yến Nhi sẽ không xuất hiện kỳ ngộ như nàng nên mới thận trọng. Mà nàng thận trọng lại đúng ý Vô Thiên, bởi vì trong lúc các nàng đang đối chọi gay gắt thì từng đạo pháp tắc vô hình từ trong người hắn bắt đầu tỏa ra hướng chỗ bốn mỹ nữ của Tây Đại lục mà thần không biết quỷ không hay.

- Nếu ta không đồng ý thì sao?

Yến Nhi khinh thường nói, nàng bây giờ đã là một Trung Vị Thần rồi hiển nhiên là không hề sợ hãi một con kiến Thánh giai nho nhỏ.

- Hừ nếu rượu mời ngươi không uống thì ta đành phải đánh vậy.

Nàng vừa nói xong thì mấy thiếu niên sau lưng nàng ai ai cũng lấy ra vũ khí chuẩn bị đánh. Nhưng lúc này Vô Thiên vốn không ai để ý khẽ lên tiếng.

- Khụ khụ ta không lên tiếng thì các người xem lão tử thành không khí sao?

- Tiểu tử ngươi khôn hồn thì cút qua một bên đi.

Ngay khi hắn vừa nói xong thì một tên thiếu niên tóc vàng đã hung hăn lên tiếng.

- Tiểu tử vô tri.

Hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó tay trái vung lên từ trên trời một đạo lôi điện màu xanh to như thùng nước oanh xuống đem cái tên tóc vàng kia oanh thành bột phấn. Nhưng kì lạ là xung quanh lại không hề dính chút ảnh hưởng nào, nếu không phải có tên tóc vàng vừa biến mất thì mọi người còn tưởng chưa có gì xảy ra.

Mà thiếu niên kia cũng có lai lịch không nhỏ chút nào, hắn chính là Duệ Kim Thần chuyển thế. Mà con ếch lại chết lại chết vì cái miệng, nếu hắn không lên tiếng thì chắc sẽ không bị đánh thành bụi phấn rồi, tiếc là hắn lại chọc vào Vô Thiên nên phải chịu kết cục như vậy.

Trong khi mấy người Tây Đại lục còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã vung tay lần nữa. Lập tức bàn tay còn lại vung lên, bạch quang chợt lóe sau đó chúng nữ cùng bốn mỹ nhân Tây Đại lục đồng loạt biến mất và sau đó...

Chờ chap sau sẽ rõ.