Chap 8: Nhật kí của cool boy
Hôm nay được sự cho phép của chị Hồng Anh và Chan Chan nên tôi đã xâm nhập vào được lãnh địa bí mật của "chồng" thân yêu. Ôi giời ạ, vẻ ngoài bóng bảy, cool boy như thế đấy chứ cái phòng hơn cả cái chuồng heo. Bẩn tởm. Quần áo, giày dép vứt lung tung, mền gối thì chẳng chịu xếp lại. Dọn phòng cho tên heo này phải lên cả một cái chiến lược quy mô lớn đấy.
Đầu tiên là gom quần áo bẩn của cậu ta cho vào rổ, sau là thay chăn ga giường, nhớ lúc trước phòng của cậu ta gọn lắm mà. Học thói bày hày ở đâu về hành xác tôi vậy. Trong lúc dọn dẹp đồ tôi vô tình nhặt được một thứ cực kì thú vị bị cậu ta quẳng ở một xó phòng. Đó là cuốn nhật kí. Lật trang đầu, dòng chữ nắn nót rất đẹp, cậu ta viết nhật kí từ đầu năm nay.
Thời gian viết không đều đặn lắm, có khi một hai ngày, có khi một tuần mới viết một lần.
"Hôm nay số xui bỏ. Đi ngang nhà nhỏ Min Min mình thầm mến, tưởng được nghe giọng nhỏ từ trong nhà vọng ra như mọi khi, ai dè được nhỏ tặng nguyên xô nước lau nhà. Nước gì kinh, hôi rình. Nhỏ coi vậy dữ như chằn, còn phập vào tay một phát, không biết có bị dính nọc không đây." Tôi bật cười trước những dòng nhật kí ngô nghê của một thằng nhóc mười bảy tuổi.
Nghe có tiếng bước chân, tôi lật đật giấu cuốn nhật ký vào giỏ quần áo dơ rồi làm bộ chùi chùi quét quét.
"Em xong chưa? Chị đem xuống luôn cho!" Chị Hồng Anh ló đầu vào hỏi.
"Dạ, xong em sẽ đem xuống. Chị cứ dỗ hai bé ngủ đi, em tự làm được mà!" Tôi cười cười đáp. Chị Hồng Anh vui vẻ gật đầu rồi rời đi. È ạch khiên giỏ đồ xuống, đi ngang phòng tôi quăng cuốn nhật ký của Chan Chan vào phòng rồi chốt cửa cẩn thận lại, kẻo ai đó phát hiện thì khốn cho thân tôi.
Giặt rồi phơi xong, tôi nhanh chóng chạy về phòng đọc nhật kí của cool boy.
"Sốc chưa, đêm qua tôi đã qua đêm với Min Min, nản thật, bây giờ tôi lo lắm. Lỡ Min Min mang thai thì sao đây. Đúng ra hôm qua không nên nhận lời mời của Thúy Nga..."
"Hôm nay Min Min dùng que thử thai, may quá, nhỏ không có thai..."
"Cốc cốc" tiếng gõ cửa phòng vang lên, tôi nhét cuốn sổ đó xuống gối nằm. Để dành tối đọc tiếp. Mở cửa ra, thì ra là chị Hồng Anh.
"Có gì không chị?" Tôi hỏi.
"Em đi siêu thị mua đồ để dành không? Chan Chan cũng sắp tới kì đấu võ rồi, mua ít đồ nấu bồi dưỡng em ấy!" Chị Hồng Anh hỏi tôi. Tôi gật đầu đồng ý ngay.
Hiện giờ tôi đang loay hoay trong bếp nấu súp. Món này tưởng dễ chứ khó kinh. Súp vừa nấu xong thì Chan Chan cũng vừa về.
"Chan..." tôi vừa định gọi cậu ta thì nhận ra cậu ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó rất vui vẻ. Cậu ta bỏ đi một mạch lên phòng chẳng hề để ý đến tôi. Tôi lặng người đứng nhìn bóng cậu ta mất hút ở lối rẽ cầu thang mà trong lòng bỗng dâng niềm chua xót. Đây có lẽ là một báo hiệu xấu cho tình cảm giữa tôi và Chan Chan. Lắc đầu xua đi những ý nghĩ điên rồ, cậu ta chỉ nói chuyện với bạn thôi và cậu ta không...thấy mình mà thôi.