Trương Tiêu Nguyên nhìn thấy võ hồn Quy Linh Vô Song Kiếm của Đỗ Tuyên Trường, lập tức triệu hoán võ hồn Lam Ngân Hoàng, rất nhanh võ hồn Lam Ngân Hoàng của Trương Tiêu Nguyên được triệu hồi.
-“Hồn thuật, Thất Tinh Diệt Sát Trận.” Đỗ Tuyên Trường lập tức hô sau khi hắn nhìn thấy võ hồn của Trương Tiêu Nguyên.
Trên bầu trời Hồn Thú sơn lâm nhanh chóng xuất hiện bẩy thanh trường kiếm, giống với võ hồn Quy Linh Vô Song Kiếm của Đỗ Tuyên Trường, bẩy thanh kiếm này trấn giữ ở bẩy nơi khác nhau và có liên kết lại với nhau, tạo thành một cái kiếm trận bao phủ lấy Trương Tiêu Nguyên.
Trương Tiêu Nguyên thấy bản thân mình ở trong một cái kiếm trận, lập tức thi triển hồn thuật “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng”-bản mệnh hồn thuật mạnh nhất của võ hồn Lam Ngân Hoàng, nếu phối hợp với võ hồn chân thân thì đây trở thành tuyệt kỹ mạnh mẽ của võ hồn Lam Ngân Hoàng, gọi là “Lam Ngân Chấn Trụ Diệt Sát”.
Hồn thuật “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng” vừa xuất hiện, quyền khống chế kiếm trận “Thất Tinh Diệt Sát Trận” thuộc về Trương Tiêu Nguyên. Trừ khi Đỗ Tuyên Trường lấy lại được quyền khống chế từ tay Trương Tiêu Nguyên, Đỗ Tuyên Trường mới có thể tấn công được.
Đỗ Tuyên Trường thấy Trương Tiêu Nguyên dễ dàng phá bỏ được chiến thuật của mình, bằng cách khống chế “Thất Tinh Diệt Sát Trận”, cất tiếng nói với Trương Tiêu Nguyên: “Cho dù kiếm trận mà ta lập ra bị ngươi khống chế, ta vẫn có thể tấn công được.”
Đỗ Tuyên Trường nói xong, lập tức hô: “Diệt Tinh Sát Kích”. Hắn ta vừa dứt lời, bên trong “Thất Tinh Diệt Sát Trận” xuất hiện nhiều thanh kiếm ở toàn bộ kiếm trận, cùng nhau dung hợp tạo thành một thanh phi kiếm sau đó phóng về phía cơ thể của Trương Tiêu Nguyên.
Trương Tiêu Nguyên thấy vậy, phát động hồn thuật “Bạo Lôi Lam Ngân Kiếm Chỉ”-hồn thuật công kích khi ở trong trạng thái “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng”, tức hồn thuật công kích này chỉ xuất hiện khi Trương Tiêu Nguyên kích hoạt bản mệnh hồn thuật “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng”.
Dưới sự tác động của hồn thuật “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng”, “Diệt Tinh Sát Kích” trở nên chậm chạp nhưng uy lực của hồn thuật công kích “Bạo Lôi Lam Ngân Kiếm Chỉ” tăng lên mấy phần. Chỉ trong một thời gian ngắn, “Bạo Lôi Lam Ngân Kiếm Chỉ” liền đánh bay “Diệt Tinh Sát Kích” đồng thời đâm xuyên qua “Thất Tinh Diệt Sát Trận”, không lâu sau đâm trúng cơ thể của Đỗ Tuyên Trường trực tiếp làm cho Đỗ Tuyên Trường bị thương nặng.
-“Sao ngươi dám làm ta bị thương nặng hả? Mau nói tên của ngươi ra.” Đỗ Tuyên Trường nói với Trương Tiêu Nguyên khi thấy mình bị thương nặng.
Trương Tiêu Nguyên dùng linh thức xem xét tình hình, quả nhiên Đỗ Tuyên Trường bị thương nặng; hắn thấy vậy liền nở nụ cười khinh miệt đối với Đỗ Tuyên Trường, sau đó cất tiếng nói với Đỗ Tuyên Trường: “Tưởng ngươi mạnh thế nào, không ngờ chỉ trong vài chiêu thì ngươi đã bị ta làm cho bị thương nặng rồi. Ngươi nhớ nhé, tên của ta là Trương Tiêu Nguyên.”
Trương Tiêu Nguyên nói xong liền thu hồn hồn thuật bản mệnh “Lam Ngân Khống Linh Chiến Hoàng”, sau đó nhanh chóng dùng năng lực của võ hồn Hoả Phượng Hoàng rời khỏi “Thất Tinh Diệt Sát Trận”, tiến về Tinh Đấu thành sau khi hắn thoát khỏi kiếm trận “Thất Tinh Diệt Sát Trận” do võ hồn Quy Linh Vô Song Kiếm của Đỗ Tuyên Trường lập ra.
Trương Tiêu Nguyên không hề hay biết Đỗ Tuyên Trường sau khi trở về gia tộc của mình, liền biến mẫu thân Diệp Ngọc Mẫn của Trương Tiêu Nguyên trở thành nô lệ tình dục, suốt ngày hành hạ Diệp Ngọc Mẫn thậm chí làm cho Diệp Ngọc Mẫn mang thai cốt nhục của Đỗ Tuyên Trường. Trong thời gian Diệp Ngọc Mẫn mang thai, Đỗ Tuyên Trường thậm chí cho nam nhân cao tầng Đỗ gia hoan lạc trên người của Diệp Ngọc Mẫn; đợi đến khi Trương Tiêu Nguyên biết mẫu thân còn sống và nghe được câu chuyện của mẫu thân, thì Diệp Ngọc Mẫn đã có ba người con với Đỗ Tuyên Trường, có hai người con với phụ thân của Đỗ Tuyên Trường cũng chính là tộc trưởng đương nhiệm của Đỗ gia.
…
Quay trở lại chỗ Đỗ Tuyên Trường, sau khi không thấy cái tên làm cho mình bị thương nặng đâu, lập tức thu hồi võ hồn Quy Linh Vô Song Kiếm, sau đó bắt đầu chữa thương luôn. Còn thiếu nữ đi bên cạnh Đỗ Tuyên Trường thấy Đỗ Tuyên Trường chữa thương, ở bên cạnh bảo vệ Đỗ Tuyên Trường; nàng mặc dù đang tập trung bảo vệ Đỗ Tuyên Trường nhưng tâm của nàng thì để ý chuyện khác, đó là lần giao tranh vừa rồi giữa thiếu chủ đương nhiệm của Đỗ gia Đỗ Tuyên Trường với hồn võ song tu tu luyện giả Trương Tiêu Phan, không biết trong lòng đang nghĩ gì chỉ thấy thần sắc trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng thay đổi liên tục từ khó chịu, kinh ngạc, mừng rỡ.
-“Tuyết Nguyệt cô nương có thể cho tại hạ một vài cảm nhận về người vừa giao tranh với tại hạ không?” Đỗ Tuyên Trường sau khi trị thương sau liền nói với Vương Tuyết Nguyệt, đại tiểu thư của Vương gia, nữ nhi của đại tướng quân nổi tiếng ở Thiên Tinh đế quốc.
-“Ý của Tuyên Trường công tử là vị hồn võ song tu tu luyện giả đó.”
Vương Tuyết Nguyệt giật mình tỉnh giấc, sau khi nghe được câu hỏi của Đỗ Tuyên Trường liền trầm ngâm một lát rồi nói:
-“Mười hai tuổi, hồn võ song tu tu luyện giả, hồn lực đạt tới cấp hai mươi lăm. Người này sau này trở thành cường giả có thực lực rất mạnh ở Hồn Nguyên thế giới, người gánh vác trọng trách bảo vệ Hồn Nguyên thế giới trước những cuộc xâm chiến từ bên ngoài thế giới, lai lịch của người này không đơn giản. Mong cậu sau này tốt nhất không nên kết thù với người này, vì người này có thù tất báo, nên kết bạn với người này.”
Nghe Vương Tuyết Nguyệt nói vậy, Đỗ Tuyên Trường không thèm nói gì, chỉ thấy Đỗ Tuyên Trường trầm ngâm một lúc lâu. Lúc Đỗ Tuyên Trường thoát khỏi việc suy nghĩ, định bảo Vương Tuyết Nguyệt trở về Thiên Tinh thành nhưng không thấy Vương Tuyết Nguyệt đâu; sau một hồi tìm kiếm nhưng không tìm được Vương Tuyết Nguyệt, Đỗ Tuyên Trường bèn rời khỏi Hồn Thú sơn lâm, quay trở về Thiên Tinh thành(là Thiên Tinh đế quốc kinh đô).
Trở lại chỗ Trương Tiêu Nguyên, hắn hiện giờ đang di chuyển ra khỏi Hồn Thú sơn lâm. Hơn một canh giờ sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài Hồn Thú sơn lâm, sau đó đi về phía Tinh Đấu thành.