Mãi một lúc lâu sau mọi thứ mới yên tĩnh trở lại.
- Tinh, hoàn thành tạo pháp bảo.
- Tinh, Chúc mừng chủ nhân nhận được thiên cấp trung phẩm pháp bảo.
Đến lúc này Triệu Phong không khỏi chấn kinh, không ngờ lại là thiên cấp trung phẩm pháp bảo mà đến ngay cả tu sĩ Thiên kiếp cảnh cũng phải đỏ mắt.
- Vậy mà lại là thiên cấp. Lần này may thế.
- Chủ nhân hãy mau ra ngoài nhận chủ pháp bảo.
- Được.
Lúc này hắn mới từ trong không gian vừa nãy thoát ra.
Vừa ra bên ngoài thì hắn lập tức hết hồn vì xung quanh đây chỉ có không gian loạn lưu mà thôi. Cũng may có hệ thống bảo vệ nếu không với tu vi hiện tại của hắn đã tan xác ngay lập tức rồi.
Hồi thần lại, giờ trên tay Triệu Phong là một hòn đá bình thường tới nỗi không thể nào bình thường hơn, hòn đá với bề ngoài sần sùi và có màu hơi đen, nếu vứt trên đường cũng sẽ chẳng có ai để ý đến.
Thật quá đúng ý Triệu Phong, nếu mà có gặp cường địch thì chỉ cần chốn vào đây rồi thu nhỏ lại bằng hạt bụi thì có mà tìm bằng niềm tin.
Triệu Phong không chần chờ mà nhỏ ngay một giọt máu lên hòn đá, khi hòn đá lóe sáng một lát rồi tắt đi thì bất giác hắn đã có một mối liên hệ đặc biệt với pháp bảo này.
- Từ nay gọi ngươi là Tiểu Thạch giới đi.
Ý niệm vừa động tiểu thạch liền thu nhỏ lại bằng hạt bụi sau đó hóa thành một đạo sáng nhỏ biến mất trong cơ thể Triệu Phong.
Xong việc Triệu Phong hắn mới gật đầu hài lòng.
- Hệ thống, đây là đâu vậy, làm sao mới trở lại tu tiên giới đây?
- Đây là không gian loạn lưu bên ngoài tu tiên giới. Chủ nhân chuẩn bị, tiếp theo hệ thống sẽ tạo một đường hầm không gian mang ngài trở lại.
Hệ thống trả lời.
Lời vừa dứt thì trước mặt Triệu Phong đã xuất hiện một hắc động, sau khi bước qua đó Triệu Phong đã xuất hiện tại một cánh rừng với những cái cậy cao chọc thủng tầng mây.
- Tinh, hệ thống phát động nhiệm vụ bắt buộc "Tạo ra danh tiếng".
- Chú thích: Tạo nên tên tuổi nhất định trong tu tiên giới. Phần thưởng nhận được 1 gói quà bí ẩn từ hệ thống. Không giới hạn thời gian.
Vừa mới đặt chân xuống đất thì âm thanh thông báo nhiệm vụ của hệ thống đã vang lên bên tai Triệu Phong. Tuy là nhiệm vụ bất buộc nhưng nhìn lại cũng không cần lo lắng vì nó không giới hạn thời gian hoàn thành, tức là nếu không hoàn thành cũng sẽ không sao. Nên hắn dứt khoát gạt nhiệm vụ qua một bên rồi mới để ý xung quanh.
- Không biết đây là đâu!?
Triệu Phong cảm nhận được linh khí ở đây nồng đậm hơn gấp 5-6 lần so với những nơi hắn từng đến. Khiến cho linh khí tự động nhập vào thân thể mà không cần vận chuyển công pháp, nếu mà chủ động tu luyện ở đây chẳng phải tu vi sẽ tiến bộ cực nhanh sao.
Lúc này Triệu Phong mới nhìn ra xa hơn, phát hiện rất nhiều dấu vết cho thấy đã từng có tu sĩ đại chiến ở đây.
Triệu Phong thi triển ra tiên phong thuật biến mất tại chỗ đến cả khí tức cũng không lưu lại.
Di chuyển được một lúc giữa các tán cây. Chợt Triệu Phong phát hiện ra phía trước có tiếng đấu pháp của tu sĩ, bèn lẳng lặng tiến tới.
Phía bên kia, là 2 tu sĩ mặc cùng một loại y phục có thêu chữ "Thiên" trên vạt áo, đoán trừng là cùng một thế lực, mà lại đánh nhau đến ngươi chết ta sống, đánh một hồi không phân ra thắng thua mới dừng lại, 2 người này đều có tu vi nguyên anh sơ kỳ. Một người trong đó có khuôn mặt âm hiểm, nở nụ cười quỷ dị lên tiếng trước.
- Su huynh hay là chúng ta ngừng đánh, có đánh nữa cũng chỉ lưỡng bại câu thương, còn có thể bị các sư huynh đệ khác đánh lén đó, sư huynh thấy sao.
- Vậy được chúng ta ai đi đường người đó.
Nan tử được gọi là sư huynh kia trả lời.
Thấy thế, Triệu Phong giả bộ chật vật chạy đến cất tiếng chào.
- Chào 2 vị, tại hạ là một tán tu, cho hỏi nơi đây là đâu vậy.
Nhìn vẻ mặt thiên chân vô tà của Triệu Phong, khóe miệng 2 người kia thoáng co giật. Sau đó không nói không rằng mà vung tay lên cùng nhau công kích về phía hắn làm hắn nhảy dựng.
- 2 vị tại hạ chỉ muốn hỏi đường a.
Triệu Phong mắt thấy hai người công kích tới cũng không có chạy trốn.
- Hừ tưởng chúng ta là con nít sao.
2 người kia đồng loạt hừ lạnh.
Đến khi 2 công kích đến gần, Triệu Phong mới Thi triển tiên phong thuật né tránh sau đó như một tia chớp xuất hiện phía sau một người, nhanh như chớp đánh ra mấy đạo cấm chế lên người tên kia khiến hắn không thể động đậy rồi bị Triệu Phong thu vào không gian trong tiểu thạch giới chờ xét sử.
Người còn lại cảm thấy không ổn mới hốt hoảng cấp tốc thi triển vũ kỹ thân pháp bỏ chạy, nhưng mà sao có thể chạy được Khi Triệu Phong thi triển tiên phong thuật chứ.
Tiên phong thuật là vũ kỹ địa cấp thượng phẩm mà người kia cũng chỉ thi triển ra vũ kỹ huyền cấp làm sao mà chạy được chứ.
Thoáng cái cũng bị Triệu Phong cấm cố ném vào không gian tiểu thạch rồi hắn cũng tiến vào theo...
Bên trong không gian của tiểu thạch. Tại một góc không gian có hai tên nguyên anh sắc mặt tái xanh đang cố nhúc nhích mà không được. Bỗng nhiên trước mặt họ lóe lên hiện ra một thiếu niên vóc dáng cao dáo, thân hình khỏe khoắn cân đối, trên người mặc một bộ trường bào mày đen và trắng kết hợp trông cực kỳ phiêu dật.
Lúc này họ cũng để ý thấy trên người người này tỏa ra một loại khí tức áp bách mặc dù thấy tu vi đối phương chỉ là kết đan sơ kỳ cách họ một đại cảnh giới. Mà một đại cảnh giới là khoảng cách không thể san bằng được. Điều này càng khiến họ giật mình.
Thiếu niên này quay sang nhìn họ rồi Lên tiếng hỏi.
- Nói cho ta biết các ngươi là ai, đây là đâu, vì sao khi vừa thấy đã công kích ta?
2 người nhìn nhau, biết là không thể tự trốn thoát, tên nam tử với vẻ mặt âm tàn nở một nụ cười giả dối trả lời.
- Vị tiểu hữu này, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi, bọn ta cứ tưởng tiểu hữu là kẻ địch giả trang thành, mong tiểu hữu bỏ qua cho.
- Đúng vậy đúng vậy.
Nam tử bên cạnh cũng lên tiếng phụ họa.
- Vậy các ngươi hãy trả lời câu hỏi của ta đi.
- Nếu chúng ta trả lời, tiểu hữu có thể thả chúng ta đi chứ?
- Cũng được.
Nghe vậy hai tên nam tử mừng ra mặt, liền trả lời.
- Đây là Thụ Lâm bí cảnh, do ba tông môn Lạc Hà tông, Tử Linh tông cùng Thiên Sương tông chúng ta quản lý.
- Cứ mỗi 3 năm sẽ mở ra cho các đệ tử tinh anh của 3 tông tiến vào tranh đấu. Chúng ta là đệ tử tinh anh của Thiên Sương tông.
Nghe xong Triệu Phong mới biết số đệ tử tinh anh của ba tông Tiến vào đây lên tới gần vạn. Thế mới biết độ rộng lớn của bí cảnh này. Hắn cũng biết được lý do vì sao lại bị công kích, ở đây giết người đoạt bảo là bình thường.
- Vậy vị tiểu hữu này có thể thả chúng ta ra được không chúng ta nước sông không phạm nước riếng ai đi đường nấy, có được không? Tên nam tử âm nhu Lên tiếng hỏi.
- Được.
Nói xong Triệu Phong giải khai cấm chế trên người hai tên này.
Sau khi thoát khỏi cấm chế 2 người bất đầu cảm tạ không ngớt.
Bỗng nhiên chúng liếc mắt cho nhau rồi đồng loạt đánh một chưởng toàn bộ uy lực lên người Triệu Phong. Chúng nghĩ vừa nãy bị bắt là do không cẩn thận và thân pháp của đối phương nhanh hơn mình, với tu vi kim đan của đối phương làm sao có thể đánh lại họ chứ Cộng thêm ở khoảng cách gần thế này thì tránh làm sao được.