Chương 12: Song tu chân chính

Bên trong không gian tiểu thạch, dưới ánh sáng lung linh từ những tảng đá đủ màu sắc, những viên minh châu, dạ quang lấp lánh và vô vàn thiên tài địa bảo khác. Có hai thân thể đang chần trụi quấn lấy nhau, xung quanh hai người có từng đợt dao động linh khí, chúng tụ tập lại rồi từ từ bị hai người hấp thu.

Trong đầu hai người vận chuyển những câu chú, khẩu quyết kì lạ khiến cho trong thân thể họ có những biến đổi cả về chất, về lượng.

Chính là Triệu Phong đang song tu cùng Ngọc Y Thần. Chỉ thấy dương nguyên khí trong người Triệu Phong và âm nguyên khí trong người Ngọc Y Thần giao thoa tại nơi hai người kết nối rồi vận chuyển một vòng trong cơ thể hai người, xong xuôi đoàn khí ấy sẽ tụ lại tại nơi hai người kết nối và từ từ chuyển hóa thành khí hỗn độn, sau khi chuyển hóa thành công, một nửa sẽ tiến vào thân thể Triệu Phong để hắn luyện hóa thành chân khí tẩm bổ kim đan, Ngọc Y Thần cũng vậy, nửa còn lại là của nàng.

Đối với Triệu Phong thì chỉ với chút khi hỗn độn đó chẳng thấm vào đâu vì kim đan của hắn chính là được ngưng kết từ khi hỗn độn mà thành, hơn nữa còn to gấp nhiều lần bình thường.

Ngọc Y Thần thì lại không như vậy, chỗ tốt nhận được không chỉ là tăng lên tu vi, mà chính là sự khác biệt hoàn toàn so với những người khác. Ngọc Y Thần cũng cảm thấy được điều này, nàng vui mừng khôn tả, nàng biết nếu kim đan của nàng hấp thụ nhiều khí hỗn độn này thì trong cùng cấp nàng tuyệt đối không sợ ai.

Kinh ngạc nhìn nam nhân đối diện. Ngọc Y Thần bắt đầu tò mò về hắn, nàng nhận ra hắn không phải là đệ tử của 3 tông môn nào trong đây, không biết hắn từ đâu tới mà trong lúc hai người song tu nàng cũng nhận ra tu vi của hắn chỉ có kim đan trung kỳ, để tiến vào được đây bắt buộc phải có tu vi nguyên anh cảnh trở lên, vậy tại sao hắn vào được?

Tuy Ngọc Y Thần tò mò nhưng cũng không có hỏi.

"Dù sao cũng đã trở thành nữ nhân của chàng rồi, cũng nên tin tưởng vào chàng, nếu chàng không nói vậy thì thôi."

Ngọc Y Thần trong lòng thầm nghĩ. Nàng thôi suy nghĩ mà tập trung vào vận chuyển công pháp.

Nam nhân thần bí luôn có một loại sức hút với nữ nhân.

....

Một ngày sau. Triệu Phong đình chỉ vận chuyển hỗn độn song tu quyết, cảm nhận tình huống thân thể thì rất hài lòng. Kim đan của hắn đã to thêm một chút, dù chỉ một chút nhưng cũng là kinh khủng rồi.

Làm gì tìm được chỗ nào có khí hỗn độn mà hấp thu chứ, trên thế giới này chưa từng có ai.

Làm gì có công pháp nào khi tu luyện có thể tạo ra trong cơ thể khí hỗn độn chứ, chưa từng nghe nói tới.

Đến cả khí hỗn độn cũng đã không còn từ thuở hồng hoang rồi, đến nhìn thấy còn chưa từng có ai thấy nói gì đến hấp thu.

Lúc này hắn bắt đầu xem sét đến Ngọc Y Thần.

Ngọc Y Thần bây giờ thực sự chính là thoát thai hoán cốt, đến cả khí chất cũng khác trước càng thêm thanh cao vũ mị.

- Nương tử, nàng thấy sao rồi?

Triệu Phong ôn nhu hỏi, khi song tu hắn cũng đã biết hết tình huống trong cơ thể nàng rồi.

- Phu quân, công pháp song tu này thật quá đáng sợ đi, lại cho thiếp nhiều lợi ích như vậy.

Ngọc Y Thần hớn hở, cười xinh đẹp như một bông hoa làm cho Triệu Phong nhìn mà thoáng ngẩn người.

- Vậy được rồi, nếu nó tốt như vậy ngày nào vi phu cũng sẽ cùng nàng song tu nha.

Triệu Phong cười dâm trêu nàng, nhìn lại mới thấy Ngọc Y Thần mặt đỏ bừng bừng xấu hổ cúi gằm mặt xuống sắp úp lên hai cái ngọn đồi to tròn rồi.

- Phu quân là đại bại hoại chỉ biết trêu chọc người ta thôi.

Đúng là nữ nhân chỉ biết mắng đi mắng lại có mấy câu nào là bại hoại, nào là đáng ghét, sắc lang.... thôi.

- Nương tử ta lại muốn nàng rồi, phải làm sao đây?

Triệu Phong làm ra vẻ mặt đáng thương hết sức, bất quá vẻ mặt sau cùng lại là một biểu hiện dâm dê. Vợ mình ngay trước mặt, không đi đê thì còn đi dê ai.

- Ta tới đây......ngao.....

- Aaa... Ư...á....ưm phu quân, tha cho thiếp...ư...ứ...

Bạch bạch bạch....chụt chụt......

Còn không để nàng kịp trả lời hắn đã đè nàng ra mà ăn hiếp, để nàng rên lên từng đợt yêu kiều.

.....

- Nàng có điều gì muốn hỏi ta không?

Sau một trận mây mưa triền miên thì lúc này Ngọc Y Thần đang lười biếng nằng gối lên cánh tay Triệu Phong, tựa vào lồng ngực hắn hai mắt khép hờ, tận hưởng khoảnh khắc bên nhau.

- Có rất nhiều đều thiếp tò mò về chàng.

- Vậy sao nàng không hỏi ta?

Ngọc Y Thần thì chỉ mỉm cười ngọt ngào, vòng một tay qua ôm lấy ngực hắn.

- Thiếp là của chàng, chàng nói gì thiếp nghe vậy.

Triệu Phong bỗng giật mình, hắn không ngờ nàng lại đáng yêu đến vậy, sít nữa thì lại đè nàng ra.

- Cha mẹ ta bị người ta hại chết khi ta còn nhỏ, một mình phiêu bạt khắp các nơi, ra vào không ít các bí cảnh bí địa tìm cơ duyên, có một ngày tìm được truyền thừa trong một bí cảnh nên mới tu luyện được đến hôm nay. Ta tình cờ đi lạc vào một bí cảnh bước nhầm vào một trận pháp nên mới bị đưa đến đây.

Hắn không thể nói ra bí mật về hệ thống, không phải vì không tin nàng mà vì nó không tốt cho nàng, hệ thống cũng đã từng rặn hắn không được tiết lộ.

- Chẳng phải bây giờ chàng đã có thiếp rồi sao.

Nghe được quá khứ khó khăn của nam nhân mình, nàng hận không thể hòa vào hắn để hắn không cô đơn nữa.

- Vậy còn nàng?

Truyện của nàng Triệu Phong cũng biết được một chút lúc trước, bất quá vẫn muốn nghe nàng kể.

- Thiếp là do sư phụ một lần ra ngoài gặp được rồi nhặt về thu làm đệ tử, sư phụ thiếp là một trưởng lão nội môn địa vị khá cao trong Thiên Sương tông, là người quan trọng và yêu thương thiếp nhất trên đời này, nếu không có người sẽ không có thiếp hiện tại.

- Còn đám người Tử Linh tông nhất là tên Lãnh Huyết kia vốn không phải hạng tốt đẹp gì, không biết đã hại bao cô gái, hắn đã nhiều lần có ý với thiếp nhưng đều bị thiếp từ chối nên.....

- Hừ, chắc chắn là vì nàng quá xinh đẹp nên không cam lòng, định dùng cách này ép nàng theo hắn đúng không. Dám đánh chủ ý lên người nữ nhân của ta, lát sẽ cho hắn hối hận vì sinh ra trên đời.

Thấy Triệu Phong một mặt tức giận bừng bừng giống như hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống người khác vậy, trong lòng Ngọc Y Thần lại là một trận hạnh phúc.

- Tuy rất nhiều người không thích hắn nhưng cũng không làm gì được, vì cha hắn là đại trưởng lão nên chỉ đành chịu.

- Vậy là xong rồi, giờ lọt vào tay ta coi như hắn xui xẻo.

Triệu Phong nhếch môi hung tàn, đối với kẻ thù hắn nhất quyết không nhẹ tay, được sống một cuộc đời mới nhất định không để mình phải hối tiếc điều gì. Sợ gì bố con thằng nào.

- Aaa....phu quân, có yêu thú ngũ giai......

Đột nhiên Ngọc Y Thần giật mình ngồi bật dậy kêu lên. Trước mặt nàng là một yêu thú long tộc đang mở to hai mắt nhìn nàng chằm chằm, đặc biệt là nó vô thanh vô tức tiếp cận nàng mà nàng lại không hề phát hiện ra nếu nó muốn tấn công nàng thì quả thực dễ như trở bàn tay, từ khí tức trên thân nó phát ra hiện tại nàng khẳng định đây là yêu thú ngũ giai thậm chí là tiếp cận lục giai.

Yêu thú này chính là Long nguyệt.

- Nàng tỉnh lại khi nào, sao lại dọa nàng ấy như vậy?

Triệu Phong cười khổ, hắn biết đầu long nữ này thấy hắn ở cùng nữ nhân khác nên mới làm vậy đây mà.

- Chủ nhân, nữ nhân này là ai? Ta muốn cắn thử nàng ta một miếng.

Nghe vậy Ngọc Y Thần lập tức núp ra phía sau Triệu Phong, đầu long này rất mạnh tuyệt đối có thể sánh với lục giai tương đương luyện hư cảnh cường giả.

- Thôi được rồi, sau này không được đùa nàng ấy nữa nhớ không!

Thấy Triệu Phong nói vậy, Long Nguyệt mới thu lại khí tức, tiến lại lười biếng nằn cạnh hắn. Triệu Phong quay lại nói với Ngọc Y Thần.

- Nàng ấy là Long Nguyệt, ngũ giai đỉnh phong sắp đột phá lục giai, là yêu thú ta vô tình thu được.

- Sau này hai người phải hòa thuận với nhau đó.

Hắn cũng không lo hai nữ sẽ đánh nhau, dù gì cũng đều là người của hắn.

- Phu quân, nơi này là đâu mà đẹp vậy?

Giờ Ngọc Y Thần mới xem xét hoàn cảnh xung quanh, nơi này đẹp như chốn tiên cảnh nhưng lại không có ban ngày khiến cho nàng tò mò.

- Đây là không gian pháp bảo của ta, bây giờ phu quân sẽ dẫn nàng đi dạo ngắm cảnh, mặc dù không có ban ngày nhưng ngắm cảnh đêm cũng rất đẹp.

Triệu Phong đỡ Ngọc Y Thần dậy, lấy ra một bộ y phục mới đang định mặc thì bàn tay Ngọc Y Thần đã chen vào.

- Phu quân để thiếp mặc cho chàng.

Nàng giống như một người vợ hiền dịu dàng mặc y phục cho phu quân mình.

- Ta cũng mặc giúp nàng.

Đợi Ngọc Y Thần mặc cho hắn xong. Triệu Phong cũng muốn mặc lại y phục cho nàng, chủ yếu khi mặc ,hắn nhân tiện chiếm tiện nghi của nàng.

Sau đó Triệu Phong dẫn Ngọc Y Thần và Long Nguyệt đi dạo trong không gian tiểu thạch, mặc kệ mọi thứ bên ngoài.

....