- Tinh. Hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Ngọc Y Thần. Chủ nhân nhận được 2 lần mua miễn phí vật phẩm trong cửa hàng. Cộng 50 điểm tích lũy.
Sau khi chân khí của Triệu Phong trị khỏi thương thế trong người Ngọc Y Thần thì cũng là lúc hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ.
Hắn liền mở bảng thông tin chủ nhân lên xem.
< Triệu Phong >
< 17 tuổi >
< Tu vi kết đan trung kỳ đỉnh phong >
< Công pháp chủ tu hỗn độn thôn phệ quyết>
< Vũ kỹ tiên phong thuật tầng 1, vạn kiếm quyết tầng 1, trọng chấn bát hoang tầng 1, long viêm bộc tầng 1>
< Pháp bảo cửu dương kiếm, tiểu thạch giới >
< Điểm tích lũy: 931 điểm >
- Được lắm. Sắp đủ điểm để thăng hệ thống lên cấp 2 rồi.
Nhìn thấy số điểm tích lũy hắn chăm chỉ kiếm được sắp đủ 1000 điểm để có thể thăng cấp hệ thống là hắn lại không khỏi chờ mong, không biết sẽ có thứ gì mới hay chức năng mới không. Dù có hơi tiếc điểm nhưng dù sao cũng là hệ thống của mình, đầu tư vào thì chỉ có lợi thôi.
Mặc dù đã trị khỏi thương thế cho Ngọc Y Thần rồi nhưng Triệu Phong cũng không muốn buông tha nàng mà tiếp tục cày cuốc, hắn nghĩ cứ làm như vậy đến khi nàng tỉnh lại biết đâu nàng lại chấp nhận hắn. Bỏ nàng ra, sau khi nàng tỉnh lại chắc chắn cả hai sẽ rất khó sử.
Lát sau cuối cùng Ngọc Y Thần cũng dần tỉnh táo lại. Lập tức nàng cảm nhận được mình đang nằm trong vòng tay của một người lạ, bên dưới nàng đang có thứ gì đó lấp đầy.
Nàng đột nhiên nhớ lại những chuyện trước đó đã sảy ra, ngay sau đó một suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu nàng lúc này đó là nàng đang bị đám người kia cưỡng bức, nàng đã mất đi sự trong trắng của mình bởi một đám người cặn bã. Nàng cảm thấy cực kỳ đau lòng nhưng lập tức chuyển thành phẫn nộ và sát cơ, nàng thề nếu có cơ hội nhất định sẽ giết hết chúng.
- Tiểu mỹ nhân của ta, nàng tỉnh rồi sao?
Đột nhiên có một giọng nói xa lạ truyền vào tai nàng. Nàng nhớ rất rõ gọng nói của đám người kia, không hề có ai nói giọng như vậy cả.
Nàng từ từ mở mắt ra, trước mặt nàng là một nam nhân xa lạ, trông khá anh tuấn, thân hình cũng khá đẹp, cả hai đều không mặc gì, hắn cũng đang nở một nụ cười đầy yêu thương nhìn nàng. Mà giờ này trong người nàng đang có một cảm giác vô cùng dễ chịu, thương thế cũng đã biến mất.
Ngọc Y Thần lặng người. Truyện này là sao? Hắn là ai? Từ đâu ra nam nhân này? đây là đâu? Đám người kia đâu rồi?
Một chuỗi các câu hỏi hiện lên trong đầu nàng làm nàng ngơ ngác, nàng cũng không phải loại nữ nhân bộp chộp không biết suy nghĩ rồi làm ầm lên mà chỉ biểu tình như cần được giải thích nhìn nam nhân đối diện.
Lúc này Triệu Phong cũng đã ngừng nhấp. Hắn ôm lấy nàng thật chặt rồi mới mỉm cười nói, nàng cũng không có kháng cự, dù gì cũng không tệ như nàng đã nghĩ.
- Ừmm... Ta là Triệu Phong, từ giờ chính là nam nhân của nàng.
Hắn cúi đầu xuống vừa cười vừa trêu chọc nàng. Hắn rất ngạc nhiên khi thấy nàng sau khi tỉnh lại mà không có mất đi bình tĩnh.
- Ta muốn nghe tất cả, nếu không muốn nói thì hãy buông ta ra.
Nàng cũng không có nổi nóng, cứ như là trên người nam nhân này có một loại ma lực cuốn hút khiến nàng thoải mái vậy.
- Ta sao có thể buông nàng ra được chứ. Được rồi, là ta cứu nàng. Lúc đó ta đang đi trong rừng chợt nghe thấy tiếng nổ bèn chạy tới xem , khi đến thì thấy một nhóm người chuẩn bị mang nàng đi, ta bèn ra tay giết gần hết chúng rồi đem nàng tới đây giải dược, trị thương, sau đó thì nàng cũng biết rồi đó.
- À ta còn bắt lại mấy tên, rảnh sẽ cho nàng qua giáo huấn chúng.
Nói xong Triệu Phong ôn nhu đặt lên trán nàng một nụ hôn mong có thể kéo gần hơn khoảng cách với nàng.
Thấy nàng không nói gì mà chỉ yên lặng suy nghĩ. Triệu Phong bèn động thân để cự long ra vào âm đạo nàng vài cái rồi nhìn nàng trêu chọc.
- Nàng cũng thấy rồi đó, nàng đã cướp đi lần đầu tiên của ta rồi, từ giờ nàng phải chịu trách nhiệm với ta.
Triệu Phong vừa nói vừa tỏ vẻ ủy khuất.
- Cái gì chứ rõ ràng là chiếm tiện nghi mà còn tỏ ra ủy khuất.
Nghe hân nói vậy sắc mặt nàng có chút ửng đỏ, giận rỗi đáp.
Nhìn biểu tình này của Ngọc Y Thần, Triệu Phong liền được đà lấn tới. Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng nghiêm túc nói.
- Ta muốn chịu trách nhiệm với nàng!
- Huynh thật sự muốn như vậy?
Nàng nghi hoặc hỏi, theo nàng biết nam nhân tốt rất ít, cũng rất hay phụ bạc lừa gạt nữ nhân.
- Ta thật lòng.
- Vậy huynh có dám hứa với ta sau này sẽ chỉ có mình ta không?
Triệu Phong hơi suy nghĩ rồi nói.
- Tuy ta không thể hứa sẽ chỉ có mình nàng, nhưng ta có thể chắc chắn nàng sẽ luôn là nữ nhân quan trọng nhất của ta, cho dù sau này có ra sao ta cũng vẫn sẽ giữ lấy nàng, nàng có muốn chạy cũng không được đâu.
Nghe xong câu nói của hắn nàng cũng giật mình, nếu hắn không chút ngần ngại mà hứa ngay thì nàng nhất định sẽ không tin, nhưng nghe những lời đó nàng lập tức nhìn hắn bằng con mắt khác.
- Được rồi dù sao thân thể ta cũng đã thuộc về huynh, ta đành mặc cho số phận vậy.
Nàng càng nói giọng lại càng nhỏ dần, khuôn mặt càng đỏ hơn.
Nghe vậy Triệu Phong hai mắt phát sáng, lập tức hôn lên trán nàng rồi nói.
- Từ giờ nàng chính là nương tử của ta, sau này phải nghe lời phu quân có biết không.
- Hừm. Nếu sau này chàng dám bỏ ta, ta sẽ liều mạng với chàng.
Nàng cũng là người dám yêu dám hận, nếu đã xác định hắn là nam nhân của nàng thì sẽ không do dự mà thừa nhận và dựa vào hắn, nếu không có hắn xuất hiện cứu nàng, sau này không biết số phận nàng sẽ ra sao nữa. Như thế này nàng đã cảm thấy rất may mắn rồi, với lại hiện tại ở gần hắn nàng cảm thấy rất an toàn, cảm giác này trước giờ nàng chua từng được cảm nhận.
Thấy nàng đã chấp nhận hắn hơn nữa còn đổi cả sưng hô. Triệu Phong mừng chết đi được, đây là lần đầu tiên hắn có được nữ nhân, là một thằng fa lâu năm mới biết được.
Triệu Phong bắt đầu cúi xuống hôn lên vành tai nhỏ nhắn của nàng, phả từng đợt hoi thở ấm nóng lên đó rồi nói nhỏ.
- Y Thần, ta yêu nàng.
- Hừ. Chỉ biết nói miệng thôi, chàng làm gì để chứng minh? Ngọc Y Thần liếc hắn một cái rồi nói với vẻ không tin.
- Haha ngay bây giờ ta sẽ chứng minh cho nàng thấy, ta yêu nàng tới mức nào.
Hắn thúc mạnh vài cái vào âm đạo nàng làm nàng đỏ mặt, tức giận lườm hắn.
Biểu hiện này của Ngọc Y Thần đã kích thích con thú trong người Triệu Phong bộc phát ra. Hắn nhanh chóng đặt nàng nằm xuống, cự long vẫn tiếp tục xâm nhập nàng.
Bạch bạch.....
Hắn tìm đến cái miệng nhỏ của nàng tham lam mà hôn lấy, dùng cái lưỡi của mình hung hăng cuộn lấy lưỡi nàng mà đảo mà mút hết thứ nước ngon ngọt trong miệng Ngọc Y Thần làm đầu óc nàng dần trở nên mụ mị.
Chụt chụt chụt....
Trước giờ Ngọc Y Thần chưa bao giờ được biết cảm giác này, không ngờ nó lại tuyệt đến vậy.
Hai tay nàng cũng ôm chặt lấy cái lưng rộng rãi của Triệu Phong, mặc hắn hành sự.
Ưm....um.... ...
Thấy nàng bị hắn cày cuốc như vậy mà không mở miệng rên rỉ, hắn liền áp sát mặt mình vào mặt nàng dùng đầu mũi cọ cọ vào đầu mũi nhỏ bé xinh đẹp của nàng chiều chuộng nói.
- Khi ở bên phu quân nàng hãy cứ thoải mái đi, nàng muốn làm gì cũng được, phu quân sẽ chiều nàng.
Như hiểu được ý hắn Ngọc Y Thần ngại ngùng rúc mặt mình vào ngực hắn, không dám nhìn lên.
Thấy vậy Triệu Phong không trêu nàng nữa mà tập trung đẩy cự long ra vào nhanh hơn, mỗi cú nhấp chạm đến tặn tử cung nàng làm nàng sướng phát điên.
Bạch bạch bạch....
Một lát sau cuối cùng Ngọc Y Thần cũng không ngại ngùng nữa mà bắt đầu rên rỉ, uốn éo thân thể tuyệt trần kia nghênh hợp hắn.
- Ư...ưm... Sướng quá.... Thiếp sướng..... Mạnh nữa đi phu quân....
Lần đầu Triệu Phong nghe được nữ nhân của mình rên rỉ dâm đãng như vậy. Ai mà ngờ một mỹ nhân như nàng hiện tại lại chủ động rên rỉ dưới thân hắn chứ.
Hắn quá vui vẻ ôm chặt lấy nàng thúc mạnh từng cú thật sâu.
Sau mỗi cú thúc của Triệu Phong, Ngọc Y Thần lại hơi co giật. Nàng đã rất nhạy cảm rồi.
- Á á.... Phu quân...sướng... Sướng chết thiếp.......... Thiếp ra....raa...á....
Sau một trận co dật liên hồi, bên trong nàng phun ra từng đợt âm tinh ấm nóng tưới thẳng Lên đầu cự long rồi nàng mềm nhũn ra đó, vẻ mặt hiện lên sự thỏa mãn.
Triệu Phong hắn vẫn còn chưa có ra, tiếp tục ra vào nàng không cho nàng nghỉ ngơi.
Bạch bạch...
- Ư.... Aa....phu.....quân... Tha cho..... thiếp....thiếp... Vừa mới r....ra...mà....ư....
Từng âm thanh đứt quãng phát ra từ trong miệng Ngọc Y Thần khiến Triệu Phong sung sướng tột độ, lại yêu chiều vuốt ve mái tóc nàng.
- Haha hôm nay nàng sẽ biết được bản lĩnh của phu quân mình như thế nào .
Triệu Phong cười hắc hắc.
- Hừ...ưm....chàng là........đồ bại....ư......h...hoại.....
- Từ giờ nàng hãy cứ yên tâm mà dựa dẫm vào ta, có ta ở đây ai cũng không được làm tổn thương nàng.
- Tạm thời...t...tin chàng một lần.
Mặc dù Ngọc Y Thần biết hắn nói vậy để nàng yên tâm về hắn, nhưng ai khi nghe nam nhân của mình nói vậy mà không vui cho được.
Bên dưới lại chảy ra thêm rất nhiều nước.
Bạch.....bạch bạch bạch.....
Bên dưới hai người như hòa làm một. Triệu Phong không nhịn được mà khẽ kêu.
- Ư...ơ... Âm đạo nàng khít quá, sướng chết phu quân rồi.
- Đáng ghét....
Nghe hắn khen chỗ ấy của nàng làm nàng xấu hổ muốn chết, dùng bàn tay nhỏ thon của mình đánh yêu mấy cái vào ngực hắn.
Triệu Phong tóm được bàn tay của nàng, đây là bàn tay đẹp nhất mà hắn từng thấy, không nhũng nhìn thấy mà nó giờ đã là của hắn rồi.
- Tay của ta đẹp quá, tại sao lại đẹp như vậy chứ, ta muốn ăn nó.
- Cái gì mà tay của chàng chứ.
Nàng không khỏi phì cười.
- Nàng là của ta rồi, tất cả những gì trên người nàng đều là của ta có biết không!
Hắn làm vẻ mặt như đây là hiển nhiên nói.
- Được được, của phu quân hết đó. Chàng muốn làm gì thì làm.
Đây là lần đầu tiên cả hai có được cảm giác như một cặp phu thê. Là thứ mà Triệu Phong luôn mơ ước ở kiếp trước nhưng chưa thực hiện được, hiện tại ở kiếp này hắn đã có thê tử rồi, lại còn là mỹ nhân tuyệt sắc, cảm giác sung sướng không thể tả.
- Ưm ư....aa......phu quân...um.... Chàng....làm gì...v.....vậy.
Đột nhiên Ngọc Y Thần cảm thấy tay mình hơi ướt, nhìn lại mới thấy Triệu Phong đang ngậm, mút bàn tay nàng.
- Bảo bối, tay nàng thơm quá, mê chết phu quân rồi.
Chóp chép chóp chép....
Triệu Phong tỉ mỉ nhẹ nhàng mút lấy từng ngón tay Ngọc Y Thần, giống như đang thưởng thức mỹ vị vậy, làm Ngọc Y Thần kiều hừ liên tục.
Bạch bạch bạch....
- A...ư ư... Phu quân....thiếp sướng....quá....thiếp lại.....s..sắp.....ra..A....rồi...a..á....
Bị Triệu Phong kích thích khắp nơi, cuối cùng Ngọc Y Thần tiếp tục lên đỉnh một lần nữa. Nàng rên lên một tiếng cao vú sau đó co giật, sụi lơ trong lòng Triệu Phong.
Nước sướng bắn ra tung tóe, giờ phút này trông nàng lại càng quyến rũ động lòng người.