Vừa vào trong nhà Điện Biên Phủ Chủ nhìn thấy Long Tuyết đang rót trà, đòng thời cũng thấy một người trẻ tuổi đang ngồi bên cạnh.
Hơi ngừng lại một chút liền tiến đến ngồi xuống ghế đối diện rồi bổng thở dài:
“Tiểu Tuyết, con đến ở cạnh ta mười mấy năm vậy mà không vào trong phủ tìm ta. Nếu có chuyện gì thì khi hai lão già kia trở về ta làm sao biết đường ăn nói?”
Long Tuyết cũng không có tỏ ra bất ngờ, vừa đưa tay tháo mặt nạ trên mặt mình xuống vừa nói :
“Đại bá không ngờ con lại ở ngay đây đúng không?”
“Ha Ha, ta nghĩ không chỉ ta mà cả Diễm gia cũng không nghĩ một người làm việc chu toàn và cẩn thận lại mạo hiểm đến đây để lẩn trốn.” Điện Biên Minh nói.
Long Tuyết liền nhìn về phía Ngạo Thiên rồi cười:
"Con mau bái kiến đại gia gia"
Hắn cũng không cần nghĩ nhiều dù sao người trước mắt cũng là huynh đệ kết bái với hai người ông của hắn. Không đúng hơn là cha vợ hắn.
Tuy nhiên, giờ vẫn chưa phải lúc công khai chuyện này.
Hắn liền đứng lên cúi người về phía Điện Biên Minh:
"Tiểu tử thỉnh an đại gia gia"
Ngay sau đó, hắn liền cũng sang Ngạo Thiên cười nói:
"Tốt tốt. Tiểu tử thật tốt" Đồng thời hắn cũng đưa tay xoa xoa thân thể của hắn một lúc lại tiếp tục:
"Tầm tuổi này mà đã luyện thể viên mãn, thiên phú thật tốt."
“ừm đây hẳn là hài tử của con với tên khốn kia đúng không? Lúc ta thấy con trong cầu lưu ảnh chỉ nghĩ rằng mình con còn sống là tốt rồi không ngờ con lại có thể mang theo cả tiểu tử này nữa”
Nghe thấy vậy Long Tuyết liền tỏ vẻ không vui:
“Chỉ là hài tử của con mà thôi, tên kia không xứng.”
Tuy nhiên nói xong câu này Long Tuyết lại hơi chột dạ, có chút xấu hổ.
Điện Biên phủ chủ chỉ cười “ hề hề đúng, chỉ là hài tử của con, chỉ là hài tử của con."
Cả ba im lặng được một lúc thì Long Tuyết lên tiếng:
"Đại bá đến đây không chỉ để gặp con như thế này chứ?"
Nghe đến đây sắc mặt của Điện Biên Minh cũng nghiêm túc lên. Trong tay liền xuất hiện một nhẫn giới chỉ đưa về phía Long Tuyết:
"Từ khi Diễm Kha có dục dịch bất thường ta đã cho người điều tra, theo dõi. Ở trong này có một bằng chứng về sự việc ở Long gia năm đó."
Long Tuyết nhân lấy giới chỉ sau đó lấy ý thức xem qua một vài bằng chứng bên trong rồi cười lạnh:
"Hay lắm. Có nó chờ thực lực mạnh lên con nhất định quay về quậy tung một trận."
"Có ý chí là tốt rồi." Điện Biên Minh liền gật đầu, liền nói tiếp:
"Chuyện thứ hai ta muốn hỏi con là có phải con muốn rời đi phải không?"
Long Tuyết cũng thẳng thắng gật đầu, dù sao mục đích để lộ ra phong thiên dực chính là gửi lời đến Đại bá. Dù sao người biết được phong thiên dực của nàng cũng không quá nhiều.
"Mấy năm gần đây để tranh thủ tài nguyên cho Ngạo Thiên tu luyện con cũng đã xuất. Đồng thời con cũng đã vào thành giao dịch. Để chắc chắc chắn không để lộ ra điều gì con quyết định đến lúc rời đi."
"Ta thấy quyết định của con là đúng, dù sao tài nguyên tu luyện là rất quan trọng, nếu tiếp tục ở lại lâu trong quá trình trao đổi tài nguyên khó lòng tránh khỏi để lộ ra chút sơ hở."
Theo suy nghĩ của nàng thì dù sao Điện Biên phủ cũng là một trong những nơi có chi nhánh kinh doanh lớn của Diễm gia, tai mắt đông đảo.
Hiện tại, Ngạo Thiên cần tài nguyên tu luyện, việc vào thành trao đổi sẽ tăng lên. Hiện tại nàng chưa bị phát giác không có nghĩa tương lai cũng không sao. Chính vì vậy nàng quyết định rời đi.
Thấy được quyết tâm trong mắt nàng, Điện Biên Minh cũng không nói gì. Chỉ đưa cho Long Tuyết một cái giới chỉ nữa rồi nói:
"Trong đây có chút ít tài nguyên để giúp con tích lũy ở cảnh giới bán bộ niết bàn. Đồng thời ta cũng lưu lại một chút kinh nghiệm khi độ niết bàn kiếp, con có thể thể tham khảo."
"Cái nàyyy, con..." Nghe thấy vậy Long Tuyết hơi ngượng ngùng.
"Con không được từ chối. Trước khi hai lão già kia đi đã nhờ ta chiếu cố con vậy mà để mọi chuyện đến nước này." Điện Biên Minh thở dài một hơi rồi như nhớ ra điều gì liền nói:
"Đúng rồi. Trong đó có thêm 3 viên tụ linh đan, với một ít linh thảo có tác dụng luyện thể, con cho tiểu tử Ngạo Thiên đánh bóng lại luyện thể cảnh rồi mới bắt đầu tiến quân lên cảnh tụ linh cảnh."
Long Tuyết thấy vậy liền nhận.
Sau đó hai người nói thêm vài điều, Điện Biên Minh cũng đứng dậy. Tuy nhiên vừa đi được vài bước hắn liền quay lại nói với Long Tuyết:
"Ba năm nữa là đến đợt tuyển chọn học viên quốc gia của nước ta. Con nhớ cho nó tham gia, dù sao nếu nó vào được học viện thì dù có bại lộ cũng không lo Diễm gia hành động quá ngang nhiên."
Long Tuyết cũng gật đầu đáo lại:
"Nhất định"
Sau khi Điện Biên Minh rời khỏi. Long Tuyết cũng được hắn thu vài nhẫn thế giới, đồng thời hắn cũng lấy một chiếc mặt nạ mà nàng chuẩn bị cho hắn, rồi cũng lập tức rời đi ngay trong đêm.
--------------------------------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
--------------------------------------------
Cảm ơn mọi người.
Nếu thích mọi người cho truyện một tim nha.