Chương 25: Thông Thiên Giáo Chủ đứng hình

Ta hiểu rồi! Lâm Hiên tiền bối cố ý nói cho ta biết về chuyện Tây Du Ký, còn nói không muốn thu nhận con khỉ kia làm đồ đệ!"

"Trên thực tế, Lâm Hiên tiền bối đã xuống tay nhúng tay vào chuyện Tây Du Ký, con khỉ kia, cũng đã bị Lâm Hiên tiền bối âm thầm thu nhận làm đồ đệ!"

"Thậm chí, không tiếc thi triển thần thông không gian, đưa nó đi lịch luyện! Thì ra là như thế!"

Thanh Bình đạo nhân ánh mắt đột nhiên sáng lên, cảm thấy bản thân đã hiểu được ý của Lâm Hiên.

Chuyện về Tây Du Ký, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Nếu như vị đại năng như Lâm Hiên tiền bối đã ra tay xen vào chuyện này.

Nói không chừng, Triệt giáo của ta lại có một cơ hội quật khởi.

Việc này, ta phải tranh thủ thời gian, nói cho Thông Thiên Giáo Chủ.

Thanh Bình đạo nhân trong lòng đưa ra một quyết định.

"Tên này, thật đúng là chú ý lễ nghĩa. Với thân phận làm khách nên không tiện động đũa!"

Lâm Hiên thấy Thanh Bình đạo nhân đang ngẩn người, đầu tiên là sửng sốt, sau đó giật mình, cảm thấy Thanh Bình đạo nhân này có thể là đang ngượng ngùng.

"Ngươi đừng khách khí, động đũa nếm thử đi!"

Ngay sau đó, Lâm Hiên mỉm cười, hướng về phía Thanh Bình đạo nhân nói.

"Tuân lệnh!"

Thanh Bình đạo nhân nhẹ gật đầu.

Lâm Hiên lại không biết, Thanh Bình đạo nhân đâu phải là bởi vì ngượng ngùng.

Mà hắn đang suy nghĩ những lời nói vừa rồi của Lâm Hiên.

Nếu như là người ngượng ngùng, sẽ uống sạch cả bình trà của Lâm Hiên sao?

Thanh Bình đạo nhân trong lòng vẫn đang suy nghĩ, bất tri bất giác, đưa đũa ra, gắp một miếng thịt thỏ Định Quang Tiên bỏ vào miệng trống!

"Ầm ầm!"

Thanh Bình đạo nhân cảm giác cả người giật mình.

Một thứ năng lượng mạnh mẽ, trực tiếp từ trong miệng Thanh Bình đạo nhân vọt về phía tứ chi của Thanh Bình đạo nhân.

Mảnh vỡ Đại Đạo! Món ăn này cũng ẩn chứa mảnh vỡ Đại Đạo!

Tài năng nấu ăn siêu phàm của Lâm Hiên đã tận dụng được hết năng lượng trong thịt của Đại La Kim Tiên Trường Nhĩ Định Quang Tiên!

Đồng thời còn dung hợp thêm mảnh vỡ Đại Đạo!

Cho dù là Thanh Bình đạo nhân mang cấp bậc Chuẩn Thánh đỉnh phong cũng cảm nhận được một loại tạo hóa vô thượng…

Món ăn này của Lâm Hiên tiền bối, so với thiên tài địa bảo trong Hồng Hoang thì phải hơn gấp ngàn lần!

Thanh Bình đạo nhân trong lòng vô cùng rung động!

Lâm Hiên thấy Thanh Bình đạo nhân ăn ngấu nghiến như hổ đói, không khỏi mỉm cười.

Sau đó, Lâm Hiên lại gắp vài miếng thịt, ném cho Đại Hắc.

Đại Hắc gâu gâu một tiếng, vui vẻ vô cùng:

Lâu lắm rồi ta không ăn thịt rừng! Thịt thỏ, không tệ!

Hai người một chó, rất nhanh đã đem một chén thịt thỏ kho tàu ăn sạch sẽ.

Sau khi ăn no uống đủ, Thanh Bình đạo nhân lau miệng, cảm giác tiên thể của hắn có biến hóa, cho dù là nói chuyện, cũng mang theo một tia khí tức.

Lâm Hiên nhìn thấy, trong lòng không khỏi thở dài.

Gã này đã bao lâu rồi không ăn một bữa no?

Ăn đến mức nói chuyện ra cả khói!

Thanh Bình đạo nhân ngẩng đầu, nhìn thư viện của Lâm Hiên.

Trên giá sách của thư viện, lít nha lít nhít, trưng bày đủ các loại sách.

Ở trong mắt Lâm Hiên, những thứ này bất quá chỉ là một ít sách tầm thường, nhưng rơi vào trong mắt Thanh Bình đạo nhân, lại là những thứ vô cùng ghê gớm.

Mỗi một quyển đều là ẩn chứa năng lượng vô hạn, tựa hồ mang theo một loại quy tắc đại đạo nào đó, khiến cho Thanh Bình đạo nhân không thể nhìn rõ.

"Những quyển sách này, đều là Đại Đạo Chi Thư! Chắc chắn là có ẩn chứa năng lượng đại đạo, nếu như ta có thể xem một quyển, có thể sẽ thu hoạch được tạo hóa vô thượng!"

"Lâm Hiên tiền bối này, rốt cuộc là tồn tại như thế nào?”

"Người bình thường có thể có được một quyển sách thế này, đã là phúc đức trăm vạn năm rồi. Nhưng lâm Hiên tiền bối ở nơi này, ít nhất nói trăm vạn quyển. Thật đáng sợ!"

Thanh Bình đạo nhân nhìn thấy không ngừng nuốt nước miếng, trong lòng rung động một cách khó hiểu.

Người so với người, tức chết người.

Cái gì Thánh Nhân, cái gì mà tam thi Chuẩn Thánh, ở trước mặt Lâm Hiên, cũng chỉ là một con kiến.

Lâm Hiên nhìn thấy dáng vẻ của Thanh Bình đạo nhân, không khỏi mỉm cười.

Xem ra Thanh Bình đạo nhân này, người tuy nghèo, nhưng chí khí thì không ngắn!

Lại còn là một người có văn hóa.

Nhìn thấy ta ở đây có rất nhiều sách, nên đã ngây dại! Nhìn bộ dạng nhỏ bé kia, chắc chắn là đã thèm đến chay nước miếng!

Lâm Hiên mỉm cười, không khỏi coi trọng Thanh Bình đạo nhân hơn một chút.

Hắn cũng tự nhận mình là một người cóvăn hóa, vì vậy hắn rất coi trọng những người có văn hóa.

"Thanh Bình huynh, thích đọc sách sao?"

Lâm Hiên mở miệng hỏi.

Thanh Bình đạo nhân vô ý thức nhẹ gật đầu.

Từng quyển Đại Đạo Chi Thư trong thư viện này đều có cấm chế cực mạnh.

Cho dù là Thiên Đạo Thánh Nhân, nếu như dám đụng vào, cũng phải bị hủy diệt.

Thanh Bình đạo nhân tuy rằng thèm thuồng, thế nhưng cũng không dám động tay vào những quyển Đại Đạo Chi Thư này.