Thông Thiên Giáo Chủ chậm rãi nhắm mắt lại, hào quang quanh cơ thể tỏa sáng.
Hào quang kia không ngừng biến đổi, cuối cùng lại hóa thành một người.
Người này mặc áo xanh, thoạt nhìn, lại có bộ dáng tương tự với Thông Thiên Giáo Chủ.
"Đạo hữu, Thanh Bình lần này đi, cam đoan hoàn thành chuyện mà đạo hữu giao phó!"
Thanh y đạo nhân, chính là thiện thi của Thông Thiên.
Tam thi vốn là một thể, bởi vì Thông Thiên Giáo Chủ bị Hồng Quân cấm túc, bởi vậy lúc này mới để thiện thi Thanh Bình đạo nhân thay thế mình đi tìm người thần bí đã giết chết Định Quang.
"Làm phiền đạo hữu!"
Thông Thiên Giáo Chủ nhẹ gật đầu, sau đó nhắm mắt lại.
Thanh Bình đạo nhân đạp không khí mà đi, tan biến trên Kim Ngao đảo, giữa chốn Bồng Lai.
--------
Bởi vì sức mạnh của âm thanh của Đại Đạo, Tôn Ngộ Không cảm thấy sức mạnh ngày càng mạnh mẽ.
Âm thanh của Đại Đạo này đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc có công dụng rất tốt.
Tôn Ngộ Không vốn đã học được Cửu Chuyển Thiên Công và Đấu Chiến Thánh Pháp, cũng không tính là quá tinh thông.
Nhưng giờ phút này, trong đầu Tôn Ngộ Không có một pho tượng Cái Thế Ma Viên, lúc này đang xoay côn sắt, không ngừng luyện Cửu Chuyển Thiên Công và Đấu Chiến Thánh Pháp.
Tôn Ngộ Không trong lòng kinh hãi, vô cùng mừng rỡ.
Cho nên tâm thần toàn bộ nhập vào trong đó, không ngừng học tập tiên pháp này.
Lâm Hiên đang nằm sấp trên bàn ngủ say.
Cái gọi là ngày có suy nghĩ, đêm tất nhiên sẽ có giấc mơ.
Lúc này, mọi suy nghĩ trong đầu Lâm Hiên đều muốn đuổi Tôn Ngộ Không đi, trong miệng không ngừng nỉ non nói mớ:
"Tôn Ngộ Không, Hoa Quả sơn! Tôn Ngộ Không! Hoa Quả sơn..."
Ầm ầm!
Một thứ năng lượng không gian đáng sợ xuất hiện.
Đại Hắc vừa mới trở lại trong Thư Viện Chư Thiên, cảm nhận được năng lượng không gian khủng bố đáng sợ kia.
Đại Hắc giật mình, sợ đến mức nhả con thỏ trong miệng xuống đất.
"Chủ nhân đây là muốn thi triển thần thông Đại Na Di?"
Đại Hắc hoảng sợ.
"Ta hiểu rồi Cái này gọi là không bao giờ được ngủ quên trên chiến thắng. Chủ nhân đây là để Tôn Ngộ Không học được bản lĩnh, lại đi tu luyện!"
"Hoa Quả Sơn? Ta đã nghe nói về nơi đó. Chính là Đông Thắng Thần Châu Ngạo Lai Quốc, khoảng cách với Tây Ngưu Hạ Châu, không biết là xa đến mức nào!"
"Chủ nhân không tiếc vì Tôn Ngộ Không mà thi triển Đại Na Di thần thông, thật sự là làm cho người ta hâm mộ!"
Đại Hắc nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng dùng tay tự vỗ vào trán, ra vẻ hiểu hết mọi thứ!
Xem ra mình đoán không sai, chủ nhân quyết tâm muốn coi Tôn Ngộ Không là truyền nhân của mình.
Không bao lâu, trong Thư Viện Chư Thiên sinh ra rất nhiều tiên khí.
Trong khoảnh khắc, bao quanh toàn bộ hòn đảo nhỏ.
Tôn Ngộ Không cũng bị tiên khí mờ ảo bao trùm, thân ảnh càng ngày càng mờ ảo...
Đại Hắc nhìn thấy cảnh này, cảm nhận được năng lượng không gian dưới sự thao túng của Lâm Hiên, giống như một kẻ nô bộc dịu dàng, không khỏi chậc chậc khen ngợi.
…
Một ngày sau, Lâm Hiên chậm rãi đứng dậy, duỗi thắt lưng.
"Không nghĩ tới, quyển « Đạo Tàng »này lại có hiệu quả tốt như vậy!"
“Đã lâu rồi ra không được ngủ ngon đến mức này?”
“Đều tại con khỉ ngu ngốc kia gây ra hết!”
Lâm Hiên tự lẩm bẩm, mở miệng phàn nàn nói.
Con khỉ đần độn?
Lâm Hiên cẩn thận từng li từng tí mở cửa, híp mắt, cẩn thận từng li từng tí nhìn ra bên ngoài.
Xem xét, trống rỗng!
Khỉ!
Không còn nữa!
"Ha ha ha! Con khỉ kia đã đi rồi!"
Lâm Hiên trong lúc nhất thời cao hứng hoa chân múa tay, nhảy lên cao ba thước.
Không biết vì sao con khỉ ngu ngốc kia lại không dây dưa với hắn nữa!
Tuy rằng Lâm Hiên không biết nguyên nhân, nhưng trong trong lòng rất vui mừng, vừa nhảy vừa mừng rỡ.
Đối với Lâm Hiên mà nói, đây quả thực chính là tin tức tốt nhất trên thế giới!
Lâm Hiên nhảy múa trước cửa Thư Viện Chư Thiên, trong mắt Đại Hắc lúc này càng chắc chắn suy nghĩ của mình.
“Đúng là không nghĩ tới chủ nhận lại vì chuyện Tôn Ngộ Không đi lịch luyện mà kích động đến như vậy. Quả nhiên ta đoán không sai, con khỉ này chính là người kế nhiệm của chủ nhân!”
Đại Hắc trong lòng cảm thấy may mắn, nó cảm thấy bản thân đã đoán trúng suy nghĩ của chủ nhân.
Phải tạo mối quan hệ thật tốt với người kế nhiệm của chủ nhân, nếu làm tốt về sau chẳng phải sẽ được ăn uống no say sao?
Cẩu gia ta quả nhiên là quá thông minh!
Đại Hắc dương dương đắc ý.
------
Giờ này khắc này, một bóng người màu xanh, đang hướng về phía Tây Hải.
Người nọ chân đạp phi kiếm, một ngày ngàn dặm, bộ dạng tuyệt thế, làm cho người ta mê mẩn.
Ngự kiếm cưỡi gió mà đi, trừ ma giữa thiên địa hào hùng.
Người này chính là Thanh Bình đạo nhân, cũng chính là thiện thi của Thông Thiên Giáo Chủ.
Đột nhiên, sắc mặt Thanh Bình đạo nhân thay đổi.
Hắn cảm thấy một luồng năng lượng không gian kinh khủng, đang không ngừng tỏa ra.
“Hơi thở Đại Đạo!”
---
Cảm ơn Duy cảnh sát giao thông nhé.
Nhưng nhóm đang bị dí chương ở 2 bộ Kiêm Chức và Nhất Đạo, bộ này vẫn không thể up nhanh được.