Chương 14: Ai lại đặt tên cho con khỉ này rồi?

Định Quang Hoan Hỉ Phật, ở thời kỳ Phong thần, chính là Trường Nhĩ Định Quang Tiên, một trong bảy vị tiên lừng lẫy của Triệt giáo.

Nhưng bởi vì cuối cùng phản bội Thông Thiên Giáo Chủ, trộm đi Lục Hồn Phiên, cuối cùng dẫn đến chuyện Triệt giáo thảm bại.

Mà Định Quang Tiên, lại được Phật giáo phong là Phật, ngồi hưởng công đức tạo hóa.

Lâm Hiên trong Thư Viện Chư Thiên kêu khổ không ngừng.

Thỉnh thoảng hắn bí mật mở cửa để xem tình hình của Tôn Ngộ Không bên ngoài thư viện.

Hắn phát hiện Tôn Ngộ Không ý chí vững như núi, không hề có ý định muốn rời khỏi nơi này.

Lâm Hiên trong bóng tối kêu khổ, trên mặt lúc nào cũng mang biểu cảm khó coi.

"Sao con khỉ này vẫn còn ở đây!"

Lâm Hiên trong lòng thở dài không thôi.

Chuyện này đã bị Đại Hắc nhìn thấy, đối với chuyện này Đại Hắc lại vô cùng kích động.

“Quả nhiên…Đúng là ta đoán không sai, chủ nhân chắc chắn muốn thu con khỉ này làm đệ tử. Nếu không thì đâu cần ngày nào cũng phải lén nhìn trộm hắn? Hắc hắc hắc, Cẩu gia ta thật sự là quá thông minh!"

Đại Hắc liếm liếm lông đen của mình, vì sự thông minh của bản thân mà vô cùng tự hào.

Dáng vẻ lén lén lút lút này của Lâm Hiên bị Đại Hắc nhìn thấy khiến hắn tưởng suy nghĩ của mình là đúng.

Thỉnh thoảng len lén mở cửa nhìn tiểu Tôn Ngộ Không bên ngoài thư viện, đây chẳng phải là biểu hiện của “Thích”: sao?

Mấy ngày nay Lâm Hiên ngửa mặt lên trời thét dài, khóc không ra nước mắt, mặt mày ủ rũ.

Đại Hắc nhìn thấy Lâm Hiên than thở, nghĩ thầm trong lòng:

“Chủ nhân của ta quả nhiên là tan nát cõi lòng vì con khỉ kia! Đã rơi nước mắt rồi!”

Trên hòn đảo, bên ngoài Thư Viện Chư Thiên.

Trong mây xanh, một vị tăng nhân, người khoác áo cà sa, bước chân trên không trung mà đến.

Đây chính là Định Quang Hoan Hỉ Phật của Phật Giáo.

"Hả? Hòn đảo nhỏ này, thật kỳ lạ, ẩn chứa một loại năng lượng thần kỳ, vô cùng tinh khiết, cho dù bản tôn là Phật cũng là cảm giác hổ thẹn không bằng."

“Chắc nguyên nhân nằm ở chỗ này nên con khỉ kia mới không đến Phương Thốn Sơn để bái sư!”

“Để bản tôn nhìn thử xem, ở đây có vị đại năng nào lại dám quấy nhiễu nhân quả của Phật Giáo ta!”

Định Quang Hoan Hỉ Phật nhìn mặt mũi vô cùng hiền lành, trên thực tế lại không phải người tốt lành gì.

Nghĩ tới đây, sát khí trên mặt đằng đằng, chắc chắn sẽ dùng vũ lực để lôi người dám quấy nhiễu nhân quả của Phật Giáo ra.

Hắn vốn là một trong bảy vị tiên của Triệt giáo, về sau phản bội Triệt giáo, thậm chí ngay cả Thông Thiên Giáo Chủ mang đẳng cấp Thánh Nhân cũng bị hắn ám toán.

Tính cách rất tàn nhẫn, có thể tưởng tượng được việc hắn sắp làm.

Tây Du Lượng Kiếp, chính là Phật Môn Thiên Định Chi Pháp, có trợ giúp Phật Giáo hưng thịnh, áp chế Đạo Môn.

Định Quang Hoan Hỉ Phật thoát đạo nhập Phật, được tây phương nhị thánh phong là Phật, hưởng thụ sự tự tại.

Thực lực hiện tại, sớm đã đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên.

Người nào ở trước mặt hắn làm càn, chắc chắn là muốn chết.

Bước chân Định Quang vừa bước, trong nháy mắt liền bước ra khoảng cách hơn trăm thước, bước đến trên hòn đảo của Thư Viện Chư Thiên.

Trên bãi cát, Tôn Ngộ Không đang xem « Già Thiên »để tu hành Cửu Chuyển Thiên Công và Đấu Chiến Thánh Pháp.

Chỉ trong năm ngày ngắn ngủi, hắn liên tiếp ăn quả dừa thần bí của Lâm Hiên, tác dụng còn khủng khiếp hơn khi so với Tiên Thiên Linh Căn thời kỳ Hồng Hoàng, thực lực của hắn lại đột nhiên tăng mạnh.

Hiện giờ, đã đạt tới cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong.

Cảnh giới của thần tiên, mỗi bước đi đều rất khó khăn, cùng một cảnh giới có thể chia làm bốn cảnh giới nhỏ là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và đỉnh phong.

Tôn Ngộ Không trong vòng năm ngày, trực tiếp từ cảnh giới Thiên Tiên hạ phẩm , nhảy lên trở thành cảnh giới Thiên Tiên đỉnh phong, nếu chuyện này được truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ làm cho tất cả tiên trưởng của thế giới Tây Du Ký này há miệng kinh ngạc.

“Con khỉ kia!”

Định Quang nhìn đến Tôn Ngộ Không, không khỏi hơi sửng sốt.

Vậy Ứng Kiếp Thạch Hầu có phải là con khỉ này không?

Nhưng mà không phải con khỉ này có chút quá mạnh sao!

Huyết mạch mạnh mẽ, khí huyết nghịch thiên, đâu có như lời Phật Tổ nói là một con khỉ bình thường không có chút thần thông nào?

"Đại hòa thượng, ngươi là ai?"

Tôn Ngộ Không nhìn thấy Định Quang, cũng có chút không hiểu.

“Ngươi chính là con khỉ trong Hoa Quả Sơn Thủy Liêm Động?”

Định Quang lắc lắc đầu, bỏ hết ý nghĩ lung tung vừa rồi sang một bên, lên tiếng hỏi Tôn Ngộ Không.

"Đúng! Ta là Mỹ Hầu Vương ! Nhưng mà ta có tên, gọi là Tôn Ngộ Không!"

Tôn Ngộ Không nhếch miệng cười, đại hòa thượng này cả người toàn là hào quang vàng, vậy mà còn có thể từng chữ nói ra lai lịch của hắn, nghĩ đi nghĩ lại thì có vẻ là một người rất thủ đoạn.

Tôn Ngộ Không? Tên ngươi?

Định Quang nghe xong, đầu tiên cảm thấy sửng sốt, sau đó lại giận dữ.