Lâm Thần hưng phấn đứng dậy dò xét thân thể một lúc, hài lòng mĩm cười. Như cái tên của nó, [Huyễn Ma Thần Đồng] có thể tạo ra ảo ảnh thông qua ánh mắt, luyện tới tiểu thành có thể miễn dịch với các huyễn thuật nhắm vào tinh thần, luyện tới đại thành thì có thể tạo ra một không gian huyễn ảnh trong pham vi nhất định, linh hồn lực càng mạnh phạm vi càng rộng và huyễn thuật càng mờ ảo, mãi tới khi viên mãn về sau, chỉ một ánh nhìn liền khiến kẻ khác rơi vào huyễn thuật, và thậm chí khiến người khác rơi vào ảo thuật mà không hề hay biết, bên cạnh đó tất cả ảo thuật huyễn hoặc đều trở nên vô dụng trước con mắt này.
Khác với các huyễn thuật khác, huyễn ảnh được tạo ra từ [Huyễn Ma Thần Đồng] có thể tác động đến không gian và thời gian, kẻ trúng ảo thuật sẽ bị rơi vào trạng thái mất nhận thức về thời gian và không gian, càng thuần thục thì khái niệm này càng mơ hồ, ngoài ra kẻ bị trúng chiêu sẽ bị đánh thẳng vào linh hồn từ đó mất đi ý thức và việc hoá giải nó là một điều vô cùng khó khăn, trừ phi tinh thần lực của người này đủ mạnh để kháng cự được ảo giác, hoặc người thi triển tiêu hao linh hồn lực không thể duy trì huyễn thuật.
Lâm Thần chỉ vừa mới đột phá đệ nhị trọng chứ chưa chính thức bước vào đệ nhị trọng, nên việc tạo ra huyễn thuật bằng [Huyễn Ma Thần Đồng] còn gặp nhiều khó khăn nhưng chỉ cần hồn lực và linh lực thì việc tạo ra huyễn thuật ngày càng cao. Hắn đứng dậy vặn vẹo lại cơ thể, kiểm tra sơ bộ thân thể thì hắn phát hiện ra trong cơ thể mình tồn tại một năng lượng kì dị gì đó, hắn phấn khích cỗ năng lượng này rất giống với cảm giác lúc nảy nhưng đồng thời hắn cũng tò mò, liền dùng hồn lực kiểm tra khi tới gần thì luồng sức mạnh này hoá thành cái vệt sáng chạy khắp người hắn.
Hắn bừng tỉnh đột ngột vô tình huơ tay một cái liền trong không khí vặn vẹo một vòng xoáy hoá thành vệt sáng bay về phía trước va vào bức tường tạo thành vết hõm trên tường dày hơn năm bảy xemtimet, Lâm Thần thấy vậy liền kinh ngạc sau đó tiến lại gần sờ lên nó, hắn không cảm nhận được bất kỳ sự dao động của nguyên tố tự nhiên nào mà có thể tạo ra một vết hõm như, đang bất giác thì hắn nghĩ ra gì đó:" Đây... Không lẽ là nó... Không Gian Áo Nghĩa..."
Không gian áo nghĩa là một phần trong bốn đại đạo khó lĩnh ngộ nhất, Thời Không Chi Đạo, Không gian chi lực... Vũ giả dù ở cấp bậc nào thì cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ các loại nguyên tố lực lượng, hay may mắn hơn thì lĩnh ngộ ra các dị nguyên tố. Nhưng có bốn loại lực lượng vượt qua tất cả, nó bao hàm hết tất cả, phải cực kì may mắn, khí vận kinh người mới có thể may mắn lĩnh ngộ một phần nhỏ của nó. Và trong đó, Thời Không Chi Đạo, gồm Không Gian và Thời Gian chi đạo.
Giờ phút này hắn kiềm nén cảm xúc lại, bình tĩnh ngồi xuống trong tư thế ngồi thiền một lần nữa tìm kiếm cảm giác lúc nãy, cùng lúc đó, Kim sắc quyển trục lại một lần nữa xuất hiện, nó lơ lửng như nhìn về phía Lâm Thần, sau đó nó mở rộng quyển trục chiếu một luồng sáng vào phía hắn, linh hồn của hắn bị hút vào bên trong quyển trục đi tiến vào một không gian đặc biệt.
Tạm gác qua một bên, lúc này, phía giải cứu Tư Mã Ngưng Hương, lúc này Mộng Thiên Nguyệt cùng cường giả của Đạm Đài gia do Đạm Đài Kính dẫn dắt đã thành công cứu được nàng nhưng đồng thời cũng kinh động bên phía Tư Mã gia, rất nhanh bọn họ bị vây hãm, nhưng nhóm người này tu vi không cao, nhanh chóng bị cường giả Đạm Đài gia hạ gục, đang lúc này thì một chưởng lực mạnh mẽ đánh về hướng của Mộng Thiên Nguyệt, cảm nhận được nguy hiểm nang nhanh nhẹn né sang một bên, khi nàng nhìn lại, thì thấy một nhóm người gồm 3 người, hai nam một nữ, Đạm Đài Kính thấy ba người họ liền thất kinh nói:" Thất Hình Ma Tướng ba trưởng lão một trong của Địa Ngục Ma Tông, tại sao xuất hiện tại Tây Huyền Châu, lại tại Tư Mã gia. Xem ra mọi thứ đều do Địa Ngục Ma Tông phía sau thao túng!"
Người phụ nữ trong nhóm mĩm cười ma mị trả lời:" Có thể nhận ra bọn ta, xem như ngươi có hảo nhãn lực, để thưởng cho câu trả lời chính xác thì ta sẽ cho các ngươi chết một cách thoải mái."
Nghe vậy, Đạm Đài Kính quay qua Mộng Thiên Nguyệt nói:" Ba người này không hề đơn giản, tu vi đã sớm đạt tới bán bộ Thánh Vũ Cảnh, Mộng tiểu thư mau dẫn người đi đi, bọn ta sẽ ở lại kiềm hãm chân bọn."
Mộng Thiên Nguyệt lắc đầu từ chối, khi ở Trung Châu Huyền Vực, nàng cũng từng nghe danh tính và sự độc ác tàn bạo của những người này. Địa Ngục Ma Tông là một trong ngũ đại môn phái ngự trị tại Thương Khung Giới, đứng đầu là tông chủ một thân ma công vô địch thiên hạ, phía dưới hắn còn có bảy vị trưởng lão được tu vi không hề kém cạnh, lấy thất đại tội của con người mà làm ngoại hiệu, danh xưng " Thất Hình Ma Tướng ", trước mặt các nàng là ba người nhóm người vừa nhắc tới. Người phụ nữ lẳng lơ vừa nói chuyện là tội đồ dục vọng, Truỵ Ma Tướng_ Liễu Như Thanh, bên trái kẻ ra tay đánh úp Thiên Nguyệt là tội đồ tham lam, Tham Ma Tướng_ Tống Khanh, và lão giả cuối cùng trong nhóm ba người là tội đồ của lười biếng, Lãn Ma Tướng_Võ Chí Công. Cả ba đều có tu vi Bán bộ Thánh Vũ Cảnh, cao hơn nàng một đại cảnh giới, nang rút thanh Thiên Thần Kiếm ra nói:" Chỉ bán Thánh Vũ Cảnh, không phải ta chưa từng giao đấu qua, tới đây..."
Liễu Như Thanh nhìn nàng thì ngạc nhiên nhưng lại không nhìn ra tu vi thật sự của nàng, nhưng dung mạo của nàng có chút trầm ngâm như đã thấy ở đâu. Lúc này Võ Chí Công chậm rãi nói:" Nếu ta nghe nói Lăng Tiêu Điện có một vị thiên kiêu tài sắc vẹn toàn, thiên tư xuất chúng, ta đoán người đó là ngươi, vừa khéo lại là con gái của điện chủ Mộng Vấn Thiên, Mộng Thiên Nguyệt tiểu thư... Ta nói không sai chứ!?"
Liễu Như Thanh giật mình sau khẽ nở một nụ cười nói:" Thảo nào ta thấy ngờ ngợ, bảo sao một thân quen như vậy! "
Lúc này, Mộng Thiên Nguyệt cũng mĩm cười nói: " Không ngờ, danh tính của tiểu nữ có thể khiến ba vị trưởng lão Địa Ngục Ma Tông nhận thức, khiến cho tiểu thư thụ sủng nhược kinh a!"