Chương 21: Tu tiên khó khăn

Ánh mắt Liễu Tuấn Kiệt sáng lên, quay đầu nhìn về phía Dương Đại, nói:

- Chủ nhân, cơ duyên như này, chúng ta nhất định phải đoạt, nữ tử áo đỏ kia đoán chừng không có đi xa, ngày mai toàn lực truy đuổi, nói không chừng có thể đuổi kịp, Cửu Yêu thần đồ, nghe tên đã ngưu bức.

Dương Đại lườm hắn một, nói:

- Đây chẳng qua là một trong chín cái tàn đồ, ngươi muốn phát động nhiệm vụ chính tuyến sao?-

- Đây không giống nhiệm vụ chính tuyến à, tất nhiên là có đại cơ duyên.

Liễu Tuấn Kiệt càng nói càng xúc động, đi theo bên cạnh Dương Đại, trước đó một tháng một mực tu luyện, khiến cho hắn nhàm chán đến chết, cuối cùng gặp được việc lớn.

Dương Đại không đồng ý.

Quá phiền toái.

Nói thật, nếu như hắn chẳng qua là thiên phú bình thường, chắc chắn sẽ đi tranh một chút, nhưng hắn là thiên phú cấp độ SS, phương diện tài nguyên tu hành có cục tình báo làm chỗ dựa, hà tất mạo hiểm?.

Điền Bất Trung bỗng nhiên mở miệng nói:

- Cửu Yêu thần đồ có thể là bảo bối tốt, có một vị quốc trụ của chúng ta nhờ nó tìm hiểu ra Thần Lôi Chân Tâm Quyết.

Quốc trụ là ai?

Nhóm âm chúng hoang mang, bất quá bọn hắn đã sớm có thói quen một ít âm chúng thường dùng một ít từ ngữ kỳ quái.

Dương Đại hứng thú, không ngờ Thần Lôi Chân Tâm Quyết là xuất từ Cửu Yêu thần đồ, đây chính là công pháp cao cấp nhất trước mắt của bí võng Hạ Quốc.

Doanh Kỷ bỗng nhiên nói:

- Ta nghe các Hoàng huynh nhắc qua, Cửu Yêu thần đồ trước mắt chỉ có ba bức tàn đồ còn lạc ở bên ngoài, tìm được một bức thì có thể hô phong hoán vũ, nếu tập hợp đủ, có thể thành tiên, đúng là cơ duyên to lớn.

Đám người Trình Ngạ Quỷ, Điền Bất Trung dồn dập gật đầu.

Liễu Tuấn Kiệt càng thêm phấn khởi, nắm chặt hai quả đấm, nói:

- Nhân sinh khó tìm được vận tốt như thế, nữ tử áo đỏ chỉ là phàm nhân, lúc trước nhóm người Điền đại ca không có phát giác được trên người nàng có khí tức linh lực, nàng nhiều lắm là võ lâm cao thủ, nhưng chúng ta đều là Tu Tiên giả, đối với thế lực võ lâm mà nói chính là nhân vật cường đại, đi tranh đi, ngài muốn sau này hối hận à?

- Hiện tại ngài có ba mươi mốt vị âm chúng giúp, chúng ta có thực lực đi đoạt!

Dương Đại im lặng nhìn về phía hắn, mẹ ngươi, ngươi đều đã chết, còn muốn cơ duyên gì, quên mình chết như thế nào à?

Dương Đại lâm vào trong yên lặng, hắn thừa nhận mình động tâm, nhưng lý trí nói cho hắn biết, có khả năng rất nguy hiểm.

Điền Bất Trung mở miệng nói:

- Chủ nhân, mặc dù công pháp của ngài rất mạnh, nhưng trước mắt Địa Cầu thăm dò Thâm Vực còn chưa sâu, Tu Tiên giả lợi hại nhất Địa Cầu mới đến Linh Chiếu cảnh, nhưng Tu Tiên giả lợi hại nhất Đại Hạ vương triều có thể dã vượt xa Linh Chiếu cảnh, ta nghe nói Linh Chiếu cảnh chỉ có thể làm đệ tử tinh anh ở trong tông môn tu tiên, còn với không tới vị trí trưởng lão, dùng thiên phú của ngươi không sớm thì muộn cũng sẽ đuổi kịp Tu Tiên giả Địa Cầu, ngươi cuối cùng sẽ có một ngày dẫn dắt nhân loại thăm dò Thâm Vực, hiện tại cơ hội ngàn năm một thuở.

Các âm chúng khác cũng mở lời thuyết phục, Thiết Ngưu và các âm chúng mới nghe nói Cửu Yêu thần đồ lợi hại cũng rất chờ mong.

Tụ Khí, Tâm Toàn, Linh Chiếu, Không Vô, Luyện Hồn...

Tu Tiên giả mạnh nhất Địa Cầu cũng mới tu hành đến giai đoạn thứ ba, hắn xác thực không có khả năng một mực cùng ở đằng sau tiền bối, hắn không sớm thì muộn cũng sẽ đuổi kịp đi, thậm chí vượt qua.

Thiết Ngưu nghĩ đến cái gì, nói:

- Đúng rồi, người giúp đỡ nữ nhân kia chỉ có hai, mặc dù lợi hại, nhưng nghe theo ý của các ngươi, các ngươi không sợ võ lâm cao thủ, ngược lại số lượng bọn hắn kém xa chúng ta.

Trình Ngạ Quỷ nhếch miệng cười nói:

- Ngài đó, thật ra không cần quá lo lắng, đến lúc đó sẽ do âm chúng chúng ta đi đoạt

.

Câu nói này để ánh mắt Dương Đại sáng lên.

Đúng nha.

Hắn không cần tự mình đi đoạt.

Vậy không càn sợ.

Dương Đại lúc này đập tay nói:

- Vậy liền đuổi theo! Thừa dịp ban đêm đuổi theo, đối phương có khả năng cũng sẽ vào thành, nhưng trời đêm đã muộn, lại không có truy binh, đoán chừng nghỉ ngơi tại một nơi nào đó.

Thiết Ngưu liều mạng gật đầu, tức giận nói:

- Nhất định phải giết nàng, báo thù cho chúng ta, trang chủ chúng ta đối xử với nàng rất tử tế, không ngờ nàng lại trộm bảo vật, cô gái này hèn hạ vô sỉ, đáng chết.

Bọn thủ hạ của hắn cũng tức giận, giận mắng theo.

Dương Đại nghe thế, ngữ khí bình tĩnh nói:

- Nếu đối phương liều chết phản kháng liền giết, mặc kệ hắn là nữ nhân hay nam nhân.

Trình Ngạ Quỷ cười càng âm hiểm.

Bọn hắn lập tức đi đường, truy đuổi theo hướng nữ tử áo đỏ rời khỏi.

...

Đêm khuya, giữa rừng núi.

Bên đường có một đám đống lửa, nữ tử áo đỏ cùng hai nam tử ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh đống lửa.

Trong tay nữ tử áo đỏ bưng lấy một bức tranh ở rìa có lỗ hổng mà xem, ánh lửa chập chờn, chiếu ra hình ảnh yêu ma múa kiếm trong bức họa giống như đan vặn vẹo, rất khiếp người.

Một nam tử đầu trọc uống một hớp rượu, cười nói:

- Nha đầu, đây đến cùng là cái gì, ngươi cũng nhìn hai canh giờ, còn có đám người kia không ngờ lại đuổi theo ngươi mấy ngày, tranh này không đơn giản?

Một nam tử có hai mắt hẹp dài khác cũng nhìn về phía bức họa trong tay nữ tử áo đỏ.

Nữ tử áo đỏ thuận miệng đáp:

- Đây là do một đại sư vẽ ra, giá trị liên thành, dĩ nhiên không đơn giản, ta đang kiểm tra nó có phải là thật hay không.

Đại sư vẽ?

Hai nam tử liếc nhau, đều nhìn ra vẻ ngờ vực trong mắt đối phương.

Mặc dù không tin, nhưng bọn hắn cũng không tiện hỏi nhiều.