Chương 171: Tô Mị Rời Đi. (1)

Lâm Lạc đầu tiên lấy ra Hỏa Nguyên Quả, sau khi nuốt vào, một đạo hoả tuyến nóng rực lập tức từ cổ họng của hắn chảy xuống, tựa hồ có thể đem thân thể của hắn thiêu đốt, nóng hổi không thôi!

Hắn vội vàng vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô, liên tục luyện hóa Hỏa tinh hoa trong đó, nhanh chóng tăng lên hỏa hệ công pháp.

Khi tích lũy đầy đủ, toàn thân hắn chấn động, thế như chẻ tre đem Hỏa hệ công pháp đẩy mạnh đến Niết Âm nhị trọng thiên. Không đến ba canh giờ, Lâm Lạc lại lần nữa mở mắt, Hỏa hệ công pháp đã tăng thêm một tầng, nhảy vào tam trọng thiên.

Cho đến khi tam trọng thiên đỉnh phong, Lâm Lạc mới luyện hóa xong Hỏa tinh hoa trong khỏa Hỏa linh quả này. Hắn không chút nào dừng lại, lại lần nữa lấy ra Thủy nguyên quả tiến hành luyện hóa, sau đó là Thổ nguyên quả, cuối cùng là Mộc nguyên quả!

Suốt một ngày một đêm, Ngũ Hành công pháp của Lâm Lạc toàn bộ đạt đến Niết Âm tam trọng thiên đỉnh phong!

Hắn thoả mãn cười cười, hấp thu Ngũ hành tinh hoa tăng lên công pháp, hắn lấy được không chỉ có là lực lượng, còn có cảm ngộ đối với Ngũ hành chi lực, bên trong mỗi một Ngũ hành tinh hoa, đều có được đại đạo chí lý thiên địa tự nhiên, đây là luyện hóa Yêu hạch, hoặc là ăn đan dược không cách nào lấy được!

Lâm Lạc ẩn ẩn có cảm giác, lý giải loại thiên đạo chí lý này, đối với hắn tương lai tu hành có chỗ tốt cự đại!

Hắn cũng không có dừng lại, mà là lấy ra Yêu hạch được từ Hắc Diễm Long Khuyển tiến hành luyện hóa, muốn một lần hành động đem Ngũ Hành công pháp toàn bộ đột phá đến tứ trọng thiên, tiến vào Trung Thừa Cảnh!

Ngũ Hành công pháp tề chuyển, làm cho Lâm Lạc có thể vượt cấp khiêu chiến, tiến vào Niết Âm tứ trọng thiên mà nói, hắn có thể làm trở mình bất luận Đại Thừa Cảnh đơn tu vũ giả nào!

Lâm Lạc liên tục luyện hóa Yêu hạch, Ngũ hành chi lực liên tục tích lũy, chậm rãi đạt đến cực hạn, bắt đầu đánh sâu vào bình cảnh Niết Âm tứ trọng thiên.

Ngũ Hành công pháp tề chuyển, lúc đột phá cũng có được chỗ tốt cự đại, có thể tập trung năm đạo lực lượng trùng kích, dễ dàng đánh tan bình cảnh, một lần hành động nhảy vào đến Niết Âm tứ trọng thiên!

Trong Đan Điền, năm khỏa đan hạch sáng quắc sinh quang, giống như năm khỏa mặt trời sáng ngời, chiếu rọi đan điền của hắn.

Thời điểm rời Lâm gia hắn mới vừa vặn đột phá Niết Âm Cảnh, nhưng lúc trở về lại đã đạt đến Niết Âm tứ trọng thiên, tốc độ đột phá như vậy đủ để cho bất luận kẻ nào cũng ôm đầu kinh hô!

Luyện hóa bốn linh quả, hắn chỉ dùng một ngày một đêm thời gian, nhưng luyện hóa viên Yêu hạch lại mất hắn ba ngày! Bất quá thời điểm Lâm Lạc đi ra huyệt động, Tô Mị vẫn còn đang hấp thu dược lực Kim nguyên quả, toàn thân đều lóe ra một tầng sáng bóng kim hoàng sắc, làm cho nàng có vẻ càng thêm vũ mị cao quý.

Lâm Lạc trọn vẹn đợi bảy ngày, Tô Mị mới rốt cục tỉnh lại, nhưng nàng vừa mới tỉnh dậy, trên bầu trời lại đột nhiên mây đen cuồn cuộn, điện quang phá thiên!

Nàng đột phá Tiên Thiên Cảnh, đưa tới lôi kiếp!

Lâm Lạc vội vàng mang theo Ngân Mang bỏ chạy, lôi kiếp này chỉ có thể là người độ kiếp độc lập ứng đối, nếu không càng nhiều người, lại càng gây nên thiên địa lực lượng cắn trả!

Nàng tuyệt đối là hậu tích bạc phát, thân là Đại tiểu thư của thế gia Tam đại Thần quốc, nàng từ nhỏ đến lớn không biết đã ăn bao nhiêu linh đan diệu dược, đáng tiếc bởi vì Kim linh căn của nàng bị thương, thủy chung chỉ có thể dừng lại ở trình tự Hậu Thiên thập nhị tầng điên phong, nhưng mà một khi Kim linh căn chữa trị, nàng liền bắt đầu nhất phi trùng thiên !

Dùng của cải hùng hậu của Tô Mị này, muốn chống cự lôi kiếp Tiên Thiên Cảnh quả thực chính là dễ như trở bàn tay!

Ngắn ngủn một nén hương thời gian, lôi vân đầy trời nhanh chóng tiêu tán, nàng sảng khoái tinh thần đi về hướng Lâm Lạc nói:

- Đồ ngốc, đoán xem bản cô nương bây giờ là tu vi gì?

Kỳ thật đây căn bản không cần đoán!

Cho dù Lâm Lạc không có Hỗn Độn Dung Lô, dùng tu vi Niết Âm Cảnh của hắn cũng có thể nhìn ra thực lực của võ giả cảnh giới so với hắn thấp kém.

Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh!

Quá mãnh liệt!

Ở dưới Tiên Thiên tam trọng thiên, Lâm Lạc cũng có thể lý giải cùng tiếp nhận! Nhưng Tiên Thiên Đại Viên Mãn. . . nữ nhân này bình thường đến tột cùng đã ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo, đến nỗi ngay cả trong huyết nhục, kinh mạch, cốt cách đều tràn đầy lực lượng tích lũy thuần hậu, hiện tại gông cùm xiềng xích của Tiên Thiên Cảnh mở ra, nàng liền nhất phi trùng thiên!

- Hắc hắc, cái này vẫn chưa hết đâu, ta cảm giác được lực lượng tích lũy trong thân thể còn không có dùng xong toàn bộ, chí ít ở trong vòng nửa năm bản cô nương còn có thể bảo trì tốc độ tiến cảnh tương đối nhanh!

Tô Mị dương dương đắc ý.

Bất quá, nàng quả thật có tư cách như vậy!

Nhưng mà ngẫm lại cùng Tô Mị cũng là Thần quốc thế gia Điền Kỷ Dũng, hai người tuổi không có kém bao nhiêu, nhưng Điền Kỷ Dũng đã là Niết Âm Cảnh tu vi! Như vậy điều kiện của Điền Kỷ Dũng không chút nào ở dưới Tô Mị, hiện tại đột phá đến Tiên Thiên Đại Viên Mãn Cảnh cũng không cần quá kỳ lạ quý hiếm !

- Đi, chúng ta về Liên thành!

Đi vào Tiên Thiên Cảnh, tốc độ tiến lên của Tô Mị tự nhiên tăng nhiều. Nhưng tuy tu vi nàng lên rồi, nhưng tính cách lại không bởi vậy thay đổi, vẫn là tác phong siêu cấp Đại tiểu thư của nàng.

Chỉ chịu ban ngày chạy đi, buổi tối tất yếu phải ở khách điếm, mà vẫn còn phải là khách điếm cao cấp nhất, đối với hoàn cảnh chọn tam lấy tứ ngay cả tiểu nhị khách điếm cũng chịu không được! Bởi như vậy, bọn họ trọn vẹn giằng co hơn nửa tháng mới rốt cục về tới Liên thành.

Hai người tạm thời tách ra, Tô Mị trở về Dịch Thuận đấu giá hội, cũng nói rất nhanh phải trở về Càn Nguyên quốc Tô gia. Nàng bây giờ có thể tu luyện rồi, có thể ở gia tộc lấy một ít thứ tốt đi ra, còn có Nhũ Nguyên Linh Quả cũng phải lấy về cho một vị gia Tộc trưởng bối trị liệu thương thế.

Cuối cùng, nàng không thay đổi bản sắc ma nữ, nói khoác mà không biết ngượng nói:

- Đồ ngốc, sau khi bản cô nương rời khỏi, ngươi cũng không nên mong nhớ bản cô nương ngày đêm mà sinh bệnh! Tuy bản cô nương xác thực thiên hương quốc sắc, mị lực vô cùng!

Lâm Lạc đem hai tay nắm gương mặt của nàng, dùng sức kéo qua hai bên, lập tức làm cho Tô Mị phát ra oa oa oa kêu to.

Nàng tuy tu vi tiến mạnh, nhưng so với Lâm Lạc lại kém như trên trời dưới đất, căn bản vô lực chống cự! Đợi thời điểm Lâm Lạc buông tay ra, gương mặt của nàng đã đỏ bừng, Tô Mị vừa thẹn vừa đau sẳng giọng:

- Ngốc tử, ngươi làm cái gì?

- Ta muốn nhìn da mặt của ngươi một chút đến tột cùng dày bao nhiêu!

Lâm Lạc cười ha ha.

- Quả nhiên là da mặt cực dày, ngay cả Niết Âm cảnh tứ trọng thiên như ta cũng kéo không rách!

- Tức chết bản cô nương !

Tô Mị lập tức hóa thân mèo hoang, phác qua dùng hai móng đối với Lâm Lạc giương nanh múa vuốt, làm cho Ngân Mang ở một bên hưng phấn mừng rỡ, không ngừng gọi tới gọi lui, cũng quơ hai móng vuốt làm bộ dáng cố gắng lên, cũng không biết là khuyến khích Tô Mị cố gắng lên, hay là sốt ruột thay Lâm Lạc.