Chương 97: Chủ Thuận Theo Khách

"Người" phía sau lại cực kỳ hưng phấn!

Phía sau còn có tiếng hô hào cổ vũ của Hoa Ngu.

Quả thực...

Vô cùng quỷ dị!

Chạy nửa ngày, Dung Triệt cơ hồ muốn mệt chết.

Hắn không ngờ, con sói này lại dai đến vậy.

Nếu nó chạy với cái tốc độ ăn thịt, chỉ sợ hắn đã bị con sói điên này xé rồi!

Chỉ là nó giống như cố tình chạy chậm, như là...

Đùa giỡn hắn!

Dung Triệt nghĩ vậy, cực kỳ giận dữ, nhưng mà hắn không dám không chạy, chỉ sợ bản thân dừng lại một chút, con sói kia sẽ nhảy bổ lên.

Cứ như vậy, Hoa Ngu lại tiếp tục lấy đĩa thịt ra uy.

" Đỉnh Phong!" Nàng huýt sáo một tiếng, Đỉnh Phong vốn đang đuổi sát Dung Triệt không tha lập tức ngồi xuống, vô cùng ngoan ngoãn.

" Hảo hài tử." Hoa Ngu buông đĩa trong tay, ngồi xổm xuống, xoa xoa đầu nó.

Con sói vốn hung hãn kia vậy mà lại cúi đầu, vui vẻ để nàng vuốt ve, thái độ rất thân mật.

Dung Triệt trợn tròn mắt, ngây ngốc tại chỗ, không ngừng thở gấp.

" Dung công tử, hôm nay đúng là phiền công tử chơi đùa cùng Đỉnh Phong a." Hoa Ngu ngẩng lên, tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn.

Dung Triệt hồi thần, cả mặt xanh mét.

Trước đây phụ thân còn nói, cả Hoàng thành này không ai vô liêm sỉ bụng dạ đen tối bằng hắn, giờ nhìn xem!

Trước mắt hắn là gì đây?!

Dung Triệt từng này tuổi, toàn là hắn đi trêu đùa người khác, nào có chuyện bị người khác đùa giỡn như vậy!

Trong lòng cực kỳ khó chịu.

Hoa Ngu vốn không thèm để tâm, vậy mà lại muốn hầm sói con của nàng! Hừ, chưa kịp hầm, đã bị nó rượt rồi!

" Nhìn Dung công tử như vậy, tựa hồ còn chưa cố hết sức, không bằng, chúng ta chơi thêm lần nữa?" Nàng cười cười.

Dung Triệt:...

Hiện tại hắn chỉ muốn chửi má nó!

" Hoa công công đúng là cao thâm!" Một câu này của hắn quả thật là nghiến răng nghiến lợi mà nói ra.

Phải biết hắn phải cố gắng chịu đựng như thế nào mới không cho Hoa Ngu một cái tát!

Khó trách nhiều người ôm lòng hận "hắn" như vậy.

" Cũng bình thường, bình thường thôi, Dung công tử quá khen rồi." Hoa Ngu vỗ vỗ tay, bỗng nhiên nói: " Không phải nói muốn đi gặp Tứ hoàng tử sao? Mời a-- "

Ý tứ này, giống như Dung Triệt đang làm chậm trễ thời gian của nàng vậy.

Gân xanh trên trán Dung Triệt nổi lên. Trên đời này có người như vậy sao?

Còn có, "hắn" đáp ứng!

Vốn dĩ hắn nghĩ, "hắn" làm như vậy là để hắn biết khó mà lui.

" Bất quá, chỉ phiền công tử nói với Tứ hoàng tử là phải mở tiệc chiêu đãi ta, hơn nữa cũng nên biết ta thích gì, nơi văn vẻ như Bạch Ngọc các, ta không thích."

Hoa Ngu cười tủm tỉm nhìn hắn.

" Vậy, không biết Hoa công công thích gì?" Dung Triệt vừa bị nàng chỉnh xong, cũng không phất tay áo rời đi, mặc dù không được tốt lắm.

Chỉ là lúc nói âm trầm vô cùng.

Vẻ mặt Hoa Ngu vẫn như thường, còn hơi nhếch miệng một cái, mang theo một chút xấu xa. Mắt phượng câu hồn có chút ý vị không rõ.

" Nơi mà ta thích, đương nhiên là Yên Chi quán!"

Khuôn mặt Dung Triệt có chút cứng đờ.

"Hắn" nói cái gì?!

Yên Chi quán?

Đấy chẳng phải là Kinh thành đệ nhất... Thanh lâu!

"Hắn" định bảo Chu Mặc Ngân đến thanh lâu ăn cơm sao?

" Chủ thuận theo khách thôi, nếu không đến Yên Chi quán, vậy xin mời công tử về."

*le: Mấy hôm nay Ninh cực kỳ bận, hôm qua mất điện hơn nữa còn phải đang chuẩn bị bài thuyết trình nên không có thời gian ra chương mới, mong mọi người thứ lỗi!!

Update: 25/11/2019