Chương 995: Hi vọng

Trang Duệ trước tiên cầm cái mỏ neo vàng này theo, sau đó từ trong mật thất chọn ra, tiến vào núi vàng không thể về tay không a, có thể lấy được bao nhiêu thì lấy a.

Mà trên hoang đảo này, tận lực tìm một ít thứ có thể hữu dụng nhất, Trang Duệ từ trong đóng núi vàng tìm vài món đồ, tìm được mấy cái chén và đồ uống rượu, mà vài món đồ này đều có phong cách Ba Tư.

Muốn nói sinh ý hải tặc của Klaus thật rất lớn, trong mật thất, mà hắn có một ít cách nhìn, trên mặt đất có một đám trân châu, mỗi một khỏa đều được lựa chọn khéo léo kỹ càng, có mấy viên Hắc Trân Châu đen nhánh, có thể nói là vật báu vô giá. Mặt khác đám vàng chồng chất trên mặt đất, có đủ loại làm cho Trang Duệ trợn mắt há hốc mồm, trừ tiềng vàng của Ba Tư, Anh quốc, Hy Lạp,, thậm chí còn có một số kim nguyên bảo và tiềng đồng, cơ hồ bao quát tiền tệ của tất cả phát đạt trên thế giới, làm cho Trang Duệ được mở rộng tầm mắt.

Đương nhiên, đối với ba khỏa Minh Châu, cho dù thế nào Trang Duệ cũng không bỏ qua, nếu như mình thật sự có thể thoát ra ngoài, sau đó mang Dạ Minh Châu bày ở nhà, buổi tối chẳng phải có thể tiết kiệm tiền điện sao? Về phần bên trong Dạ Minh Châu có phóng xạ, Trang Duệ cũng không quan tâm, bởi vì hắn dùng linh khí dò xét qua, bên trong Dạ Minh Châu ẩn chứa linh khí nhàn nhạt, đối với thân thể người rất có lợi, không có chỗ hỏng.

Trang Duệ cũng tìm được vài khỏa Dạ Minh Châu nữa, sau khi cầm trong tay một lúc, hắn đi về phía cái rương da hươu kia, cái rương này không lớn, Trang Duệ đợi lát nữa chuẩn bị mang những thứ tốt cất vào bên trong và ôm ra ngoài.

- Ân? Trong rương còn có cái gì?

Trang Duệ lấy cái đầu lâu thủy tinh ra, cũng không chú ý bên trong rương có gì, thời điểm đặt Dạ Minh Châu vào, hắn phát hiện trong rương còn có một vật lóng lánh, thuận tay lấy ra.

- Ta kháo, Klaus đoạt cả quốc vương Ai Cập sao?

Trang Duệ vốn cho rằng , cũng không có để ý, hiện tại từ trong rương lấy đồ vật ra, không khỏi quan sát nó. Đây là một cái mặt nạ chế tác bằng vàng ròng, không phải nhưng loại mặt dạ bóc dán đơn thuần, mũi mặt nạ, nói thành mặt nạ bảo hộ, có lẽ thích hợp hơn một ít.

Trên mặt nạ có vuốt tóc chải ra sau, sợi tóc rõ ràng, có thể thấy được, mà cái mũi cao cao hở ra, mà chỗ con mắt, khảm nạm hai khối hồng bảo thạch Sri Lanka rất trân quý, đột nhiên nhìn lại, trong mặt người rất sống động. Từ phong cách chế tác của mặt nạ, Trang Duệ có thể nhìn ra được, thứ này tuyệt đối là được khai quật trong lăng mộ của Pha-ra-ông Ai Cập, nhưng về phần là vị Pha-ra-ông nào, bản thân mình không cách nào đoán được.

Phải biết rằng, Ai Cập có rất nhiều vương triều Pha-ra-ông, tuy đại đa số hiện tại đều đã phát hiện được, nhưng trong thời gian lâu dài, rất nhiều ngôi mộ của Pha-ra-ông bị trộm mộ không còn, bên trong rốt cuộc có đồ vật trân quý gì, có lẽ cũng chỉ có những tên trộm mộ mới biết được.

Đương nhiên, nổi danh nhất trong các mộ Pha-ra-ông, đương nhiên là hoàng kim lăng mộ, đó là mộ Pha-ra-ông Ai Cập đặt biệt, cũng là hơn ba ngàn năm nay, là lăng mộ Pha-ra-ông duy nhất còn hoàn hảo vô khuyết.

Phát hiện hoàng kim lăng mộ, trở thành văn minh cổ đại mà người hiện đại triệt để rung động và cười nào, với tư cách là mặt nạ vàng ròng biểu trưng của Ai Cập, vàng ròng chế thành quan tài, vàng ròng chế thành vương vị khảm bảo thạch, phù điêu phủ kín lăng mộ đều làm bằng vàng ròng, kể cả mặt nạ hoàng kim và xác ướp hoàn mỹ không sứt mẻ, tất cả đều làm cho cả nhân loại sợ hãi thán phục.

Mà khảo cổ học Anh quốc là Howard Carter đã từng nói qua câu này: Pha-ra-ông mười ba trong lúc sống không ai biết đến, lúc hắn chết cả thế giới đều biết đến hắn.

Những lời này rất sâu sắc, khi sống không người nào biết Pha-ra-ông, nhưng khi chết lại làm rung động cả thế giới, toàn bộ những điều này quy công cho lăng mộ của hắn. Một Pha-ra-ông trẻ tuổi chết đi, trong lăng mộ lại có bảo tảng như thế, có thể nghĩ, trong những lăng mộ Pha-ra-ông cổ xưa kia, sẽ có dạng trân bảo thế nào nữa? Cái khác không nói, cái mặt nạ vàng trong tay Trang Duệ, trình độ tinh xảo của nó, không thua kém chút nào so với cái mặt nạ bằng vang trong lăng mô của Pha-ra-ông mười ba, thậm chí còn cao hơn.

Cầm mặt nạ vàng trong tay, trong lòng Trang Duệ thầm than, trừ trong Trung Quốc có được văn minh năm ngàn năm, nước ngoài có rất nhiều quốc gia, cũng có lịch sử lâu đời không thua kém gì, rất khó tưởng tượng, nhân loại vài ngàn năm trước, làm cách nào chế tạo được mặt nạ tinh xảo như thế này.

Những vật này đều là của Pha-ra-ông mộ, nhưng bị trộm trong lăng mộ Pha-ra-ông nào? Đã không cách nào khảo chứng, nhưng có một điểm có thể xác định, những vật này nhất định là do Klaus cướp được trên biển. Trang Duệ cẩn thận từng li từng tí mang mặt nạ thả vào trong rương, sau đó trong đống vàng lấy ra hai ba mươi miếng tiền vàng.

Những tiền vàng này chế tác vô cùng tinh mỹ, như tiền vàng của Anh quốc, ở một mặt khắc chữ nước Anh và khắc lên một con hùng ưng bay lượn, một mặt khác khắc lên chân dung của quốc vương Anh, đó là một nam nhân có chòm râu dài.

Mà trên những tiền vàng còn lại cũng có hình dáng trang sức, động vật và chân dung con người, nhưng đa số là lấy động vật và chân dung con người làm chủ, không cái nào không tinh mỹ và kỹ thuật chế tác cực cao, biểu hiện kỹ thuật chế tạo tiên tiến của lúc đó. Tuy đã trôi qua mấy trăm năm, phái trên những tiền vàng này, vẫn mới tinh như lúc mới ra lò.

Đùng nhìn trong mật thất này, không đáng giá nhất chính là tiền vàng, nhưng những tiền vàng này không phải dùng giá trị của vàng đơn thuần mà cân nhắc, chúng được xem như đồ cổ, nếu xuất ra bán đấu giá, một đồng cũng có thể bán trên hai mươi ngàn đô la.

Đương nhiên, điều kiện là số lượng xuất bán phải cực nhỏ, nếu như Trang Duệ đem trọn số tiền vàng này chuyển đi, cho dù đồ vật có trân quý hơn nữa, cũng biến thành rau cải trắng, sau khi vơ vét mật thất một phen, Trang Duệ chỉ lựa chọn đồ vật có giá trị cao nhất, sau đó chưa vào trong rương da hươu, có thể nói, trong cái rương rộng năm sáu mươi cm này, giá trị ít nhất là ngoài một tỷ đô la.