Chương 989: Bảo tàng hải tặc

Ở chung với Kim Cương thời gian dài như thế, có thể nói Trang Duệ có chút lý giải với ngôn ngữ của Tinh Tinh, tuyệt đối không thua gì so với vị nữ khoa học nghiên cứu Tinh Tinh vài chục năm a..

- Ồ ồ...

Kim Cương liên tục gật đầu.

- Vậy chờ gì nữa, đi thôi..

Cái sơn động này có đường khác để đi vào, nói không chừng trên đỉnh núi còn có lối vào, Trang Duệ hưng phấn đi theo Kim Cương tiến lên núi.

Năm sáu trăm thước sườn dốc, sau hơn mười phút đồng hồ leo lên, đỉnh núi thập phần khoáng đạt, lớn nhỏ ước chừng bốn năm mét vuông, vẫn còn lưu lại vết tích của núi lửa, ở giữa đỉnh núi còn lưu lại một cái hố sâu bốn năm mét, bên trong không có một ngọn cỏ.

Kim Cương cũng không dừng lại ở đỉnh núi, mà lại chạy qua một bên, sau khi đi thêm vài phút, cũng đi được hai trăm mét, Kim Cương dừng lại ở trước một nơi có dây leo phủ khắp vách đá.

- Hắc, đây là hang ổ của ngươi?

Trang Duệ nhìn thấy Kim Cương đẩy dây leo ra, lộ ra một cửa động, không khỏi cười, hắn đã sớm dùng linh khí nhìn qua, trong sơn động này phủ lên không ít xác mía, chắc hẳn Kim Cương trước khi quen biết mình, đã ở lại chỗ này.

Nhìn tử bên ngoài gì sơn động này chỉ sâu có mười mét, nhưng Trang Duệ dùng linh khí phát hiện, ở tận cùng sơn động, ở sau một tảng đá, kỳ thật vẫn còn một lỗ thủng có đường kính năm sau mươi cm.

Mà đẳng sau lỗ thủng, xuất hiện tình hình, giống như ở cái động bên dưới, là một mê cung có bảy tám lối rẻ.

Trang Duệ cũng không nóng nảy xem xét tình hìn trong mê cung, mà đi theo sau Kim Cương, đi vào trong sơn động.

Khá tốt, cũng không có mùi khó ngửi như cái hang của mèo chồn, trong sơn động rất khô ráo, hơn nữa trong sơn đông có nơi thông khí, đó là một khe hẹp, thường xuyên có không khí lưu động nên không có mùi hôi.

- Kim Cương, đẩy tảng đá kia ra, ta muốn vào đi...

Trang Duệ phóng xuất linh khí tử cửa động thâm nhập vào trong hai ba trăm mét, cũng không xuất hiện tình huống linh khí giảm bớt, nói cách khác, ở bên trong sơn động, không có sinh vật nào tồn tại.

- Ngao ngao...

Kim Cương khoa tay múa chân lung tung, giống như không cho Trang Duệ đi vào, cũng không muốn động thủ với tảng đá.

- Kim Cương, không có việc gì, ta đi vào sẽ đi ra, Ân... Đi ra sẽ cấp thịt nướng cho ngươi ăn.

Nghe được thịt nướng, khóe miệng của Kim Cương chảy nước miếng, lập tức dùng tay nện vào ngực, đem cái tảng đá nặng bốn năm trăm kg kia dời đi, dịch chuyển ra bên cạnh, lộ ra một lối đi.

- Kim Cương, chờ ta ở đây, một hồi ta sẽ đi ra.

Cái này lỗ thủng quá nhỏ, Trang Duệ chui vào không có vấn đề, nhưng Kim Cương thì không vào đượ, Trang Duệ sợ Kim Cương ở trong bóng tối không được tự nhiên, dứt khoát bảo nó chờ ở bên ngoài, bàn thân mình đi vào một mình.

Mà con đường trong sơn động này trái ngược với sơn động phái dưới, giống như hang động phía dưới, sau khi đi vào mười mét, không gian trở nên rộng rãi, một cái động rộng rãi hiện ra trước mặt Trang Duệ.

- Đi về bên nào đây?

Trang Duệ xâm nhập vào một trăm mét, thân hình dừng lại, hiện tại thân hình của hắn đã dừng lại ở một cái động đá vôi cao mười mét, xung quanh động rộng rãi, có một cái hồ nhỏ, phía trên có tiếng nước nhỏ xuống, phát ra âm thanh rất rõ ràng trong động.

- Móa, không phải là thạch nhũ ngàn năm chứ?

Trang Duệ nhớ tới câu truyện trong các tiểu thuyết, rất nhiều các đại hiệp đều bị cứu nhân bức bách, thân hãm tuyệt địa, sau đó đạt được thạch nhũ ngàn năm mà công lực đại tiến, báo thù rửa hận.

Trang Duệ cười vì cách nghĩ quá nhàm chán của mình, ngẩng đầu nhìn lên trên, một cây thạch nhỏ lớn nhỏ bằng cánh tay, từ trên đỉnh động dài xuống dưới, nếu ở đây có thể lắp đặt đèn, chắc chắn là tạo ra một nơi du lịch lý tưởng.

Bốn phía của động rộng rãi, tổng cộng xuất hiện sáu đường rẽ, Trang Duệ do dự, hắn không biết mình nên đi theo đường nào mới đúng.

- Lại dùng linh khí nhìn một chút a, đừng tiến vào hang dơi là được.