Chương 841: Chim điêu non. (4)

Có câu nói nam nhân không thể cự tuyệt lại sự hấp dẫn của thú chơi ưng nuôi chó. Lúc này trong ánh mắt của Bành Phi tràn đầy hai chữ “ Hâm mộ”, may mà người trước mặt hắn là Trang Duệ, nếu như đổi lại là một người khác, Bành Phi sẽ nổi lên tâm tư cướp đoạt và động thủ.

- Đã nói đây không phải là lão ưng, đây là kim điêu, có hiểu hay không?

Trang Duệ cười nói:

- Ngươi chưa xem phim Thần Điêu Đại Hiệp trên TV sao? Con chim điêu lớn trong đó, chính là tổ tiên của con vật nhỏ này.

Nghe thấy Trang Duệ nói đến chính mình, con chim non kêu “ Chiêm chiếp” vài tiếng, sau đó nhẹ nhàng hôn vài cái vào lòng bàn tay Trang Duệ, tình cảnh lần này khiến cho Bành Phi đỏ mắt không thôi, hận người thân thiết với tiểu tử kia, không phải là Trang Duệ mà là chính mình.

- Đây là kim điêu non, tiểu Trang, cậu tìm được nó ở chỗ nào vậy?

Gia Thố đã chuẩn bị xong xuôi bếp lửa, liếc mắt một cái liền nhận ra con chim điêu non này, nhưng mà ánh mắt của hắn cũng không có gì khác biệt đối với Bành Phi, đều là hâm mộ và ghen tị, chỉ kém mỗi việc không thể động thủ mà thôi.

- À! Mẹ của nó bị thương, tôi đã chữa trị cho nó, cho nên nó trả ơn cho tôi, đưa con của nó tặng cho tôi.

Trang Duệ nói dối mà không hề cảm thấy ngượng ngùng chút nào, tùy tiện nói lung tung một cái lý do, tuy rằng hắn chữa trị cho con chim mẹ là không giả, nhưng mà đầu sỏ gây nên chuyện này cũng là hắn, cách nói này của hắn tuyệt đối là dát vàng lên mặt bản thân mình.

- Anh Trang, hình như là ngài học tài chính chuyên nghiệp mà? Chưa từng nghe nói là ngài học theo ngành bác sĩ thú y chuyên nghiệp?

Bành Phi thấy vậy thì đi vòng quanh Trang Duệ vài vòng, há mồm nói ra một câu khiến cho Trang Duệ vừa mới uống một ngụm rượu lúa mì Thanh Hoa suýt nữa thì phun hết ra người hắn.

Chủ yếu là Trang Duệ đã nói quá lời rồi, trước tiên không cần đề cập đến Trang Duệ có bản lĩnh chữa trị cho các loài động vật hay không, mà chỉ riêng việc này cũng đã khó tin rồi. Trước hết là chữa trị cho báo tuyết bị thương, sau đó lại chữa cho con chim điêu mẹ bị thương, có phải là tất cả các loại động vật trên tuyết sơn khi bị thương đều sẽ chạy tới bên người Trang Duệ?

- Khụ khụ, nhân phẩm của anh rất tốt, hơn nữa lại còn có công năng đặc dị, có thể nói chuyện được với các loài động vật, đương nhiên là chúng nó sẽ nghe theo lời của anh, đừng nói là tặng cho một con chim non, mà khiến cho chúng nó đi theo anh cũng đều được.

Dù sao thì vợ chồng kim điêu cũng không ở đây, mà cho dù ở đây cũng không thể phản bác lại Trang Duệ, rõ ràng Trang Duệ đang nói bậy bạ, các người có tin hay không thì tùy.

- Tiểu Trang, cậu…cậu có thể tặng con chim non nhỏ này cho tôi được không?

Gia Thố đột nhiên mở miệng nói, trên mặt hiện lên bộ dạng thẹn thùng, những người dân Tây Tạng chất phác cũng không bao giờ đưa ra yêu cầu này nọ đối với người ngoài, Gia Thố cũng phải lấy hết dũng khí mới có thể nói ra những lời này.

- Tặng cho anh? Không được, tuyệt đối không được.

Trang Duệ lặng đi một chút, lập tức giơ tay lên, cự tuyệt nói.

Nói chuyện đùa quốc tế à, vì con chim nhỏ này, bản thân thiếu chút nữa thì đã góp cả cái mạng nhỏ của bạch sư vào, con vật nhỏ này đối với Trang Duệ thì cực kỳ quan trọng, có đổi cả núi vàng Trang Duệ cũng không đổi.

- Tiểu Trang, tôi dùng một trăm con dê, mười con tuấn mã, ba mươi con Ly Ngưu, để đổi lấy con chim non này, có được không?

Gia Thố không từ bỏ ý định, hắn liền đưa ra cái giá của mình, giá cả này đối với hắn tuyệt đối không thấp, tổng cộng lại tuyệt đối có thể đạt tới mấy chục vạn.

Đây cũng là toàn bộ tài sản của bản thân và gia đình của hắn. Toàn bộ dê bò, tuấn mã của hắn đều giao cho người khác chăn nuôi, hiện tại vì muốn mua con chim non này, Gia Thố đã chuẩn bị tiêu hết gia tài của hắn.

- Không bán, Gia Thố đại ca, tôi nói thật với anh, dù anh có mang cả núi vàng núi bạc đến, tôi cũng sẽ không bán, tên tiểu tử này, đúng thật là do mẹ của nó tặng cho tôi.

Trang Duệ căn bản là không cần lo lắng, Gia Thố vừa nói dứt lời, liền thẳng thừng từ chối, đừng nói đến việc bản thân mình không thiếu tìn, mà ngay cả bây giờ mình phá sản, Trang Duệ cũng sẽ không lo lắng mà bán con chim non này đi. Cùng lắm là bản thân trở về trong núi là dã nhân, có đồ ăn uống. À như vậy nhất định là không được với vợ.

Thấy lời nói của Trang Duệ hết sức kiên quyết, sắc mặt của Gia Thố trở nên mờ đi, đã thỉnh cầu hai lần mà vẫn bị Trang Duệ từ chối, lòng tự tôn của người Tây Tạng không cho Gia Thố nói thêm lần thứ ba.

Về phần lời nói Trang Duệ là cái gì con chim non này được mẹ nó đưa cho, căn bản là Gia Thố không tin. Tính tình của kim điêu rất hung dữ, đừng nói là tặng chim con cho người khác, mà ngay cả có người tới gần tổ của nó, kim điêu đều sẽ liều mạng với người đó.

Theo Gia Thố suy đoán, nhât định là Trang Duệ thừa lúc kim điêu đi vắng, lén chui vào tổ của nó để trộm chim non. Nhưng mà Trang Duệ không muốn bán, Gia Thố cũng không có cách nào, chỉ có thể oán trách vì sao vận khí của bản thân lại không tốt.

- Gia Thố đại ca, những cái khác tôi đều có thể cho anh, nhưng con vật nhỏ này rất hợp ý tôi, thật sự không thể cho anh được.

Trang Duệ cũng có chút ngượng ngùng, một đoạn đường đi tới đây, quan hệ của hắn và Gia Thố cũng không tệ, không thể chỉ vì vậy mà phá hủy mối quan hệ này, vội vàng nói lời giải thích.

- Không có gì, thứ này ở trên tay của câu, tôi sợ là cậu sẽ hủy hoại nó.

Gia Thố lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn vể phía con chim non kia có bao gồm cả tình cảm yêu thích.

- Hủy hoại nó? Sẽ không như vậy đâu.

Trang Duệ có chút khó hiểu, chính mình bảo vệ con vật nhỏ này còn không kịp, làm sao có thể hủy hoại nó được?

Gia Thố khoát tay áo, hỏi:

- Tiểu Trang, cậu sẽ huấn luyện chim điêu này sao?

- Không có!

Trang Duệ trả lời rất rõ ràng, hắn chỉ yêu thích mà thôi.

- Huấn luyện chim ưng nghe lời, từ xưa đến nay đều là kỹ năn vô cùng khó khăn, chỉ có người trên đại thảo nguyên mới có thể huấn luyện được chim ưng săn mồi giỏi nhất, khiến cho nó trở thành đồng bọn, anh em của người dân du mục, Gia Thố giảng giải cho Trang Duệ.

Nghe Gia Thố nói xong, Trang Duệ mới cảm giác được, chính mình nuôi con chim non này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Sau khi những người thuần ưng bắt được chim ưng, thì sẽ đeo một cái bao da trên tay, cho chim ưng đậu trên đó rồi bắt đầu “Ngao ưng.