Trang tiên sinh, tôi là quản gia của Eze Kenner tiên sinh, lúc này tới tiếp ngài, xin mời các vị lên xe.
Eze Kenner phái tới là một cỗ xe Rolls-Royce, thân xe dài chừng tám chín mét, ở cửa xe có một người da trắng, sau khi nhìn thấy Trang Duệ, kéo mở cửa xe, đối với sự xuất hiện của Bạch sư, biểu hiện của trung niên nhân này rất bình thản, cũng không có ý sợ hãi.
Trang Duệ thường xuyên nghe được tên tuổi của Rolls-Royce, nhưng đây là lần đầu tiên ngồi lên, trong xe phi thường rộng rãi, ba người cộng thêm Bạch sư đi vào, cũng không có chen chút, hơn nữa hai bên hàng ghế sô pha, còn có một tủ rượu và các đồ vật.
Vị quản gia người da trắng ngồi vào vị trí kế bên tài xế, xe chạy nhanh ra khỏi khách sạn, chạy ra phương hướng ngoại ô Luân Đôn, con đường này cũng không gần, xe chạy chừng bốn mươi phút, đến sông chỗ hạ du của sông Thames.
- Trang tiên sinh, phía trước là tòa thành của Eze Kenner, chào mừng ngài đến làm khách.
Phía trước ô tô, Trang Duệ có thể nhìn thấy, một tòa thành cổ xưa khí thế hùng vĩ, mà so sánh với những căn biệt thự trước đây mà Trang Duệ nhìn thấy, cái gì trang viên, đều nhỏ bé không đáng kể.
Trang Duệ biết rõ, ở Anh quốc, tòa thành không nơi nào không có, tuy số lượng không nhiều như giáo đường, nhưng lịch sử rất xa xưa, cảnh quan rất ưu mỹ, nội hàm rất phong phú, nhưng không thể sánh bằng giáo đường.
Có thể nói như vậy các tòa thành chính là kỳ quan ở Anh quốc, England và Scotland liên tục chinh chiến mấy năm, có quan hệ chiến lược với các quốc gia Châu Âu, cộng với lịch sử của chế độ quân chủ, cho nên ở trên nước Anh có rất nhiều tòa thánh lớn nhỏ nhiều vô số kể.
Kiến tạo nên tòa thành, xuất phát từ hai mục đích cơ bản, một là trụ sở chủ nhân, kể cả phòng ngủ, phòng khách, nhà hàng, sảnh yến hội sảnh và nơi sinh hoạt, vương công quý tộc cũng cần một nơi trang trí xa hoa hoa lệ thoải mái, hơn nữa còn phải có phong cảnh ưu mỹ.
Mà tác dụng còn lại chính là phòng ngự, đã là một thành trì phải tự cấp tự túc và chống cự ngoại xâm, cho nên nhiều tòa thành đều thành lập ở những nơi chiến lược hiểm yếu, lợi dụng tường thành và nơi hiểm yếu để phòng thủ.
Nhưng khi khi tiến vào thế kỷ hai mươi, các tòa thành ở nước Anh, phần lớn đều bị hoàng gia nước Anh thu hồi, do một hội ngân sách tiến hành quản lý, bảo hộ, bảo hành sửa chữa và giới thiệu cho công chúng.
Nhưng cũng có một số tòa thành, là tài sản tư nhân, phần lớn đều là di sản của những người hậu duệ thừa kế tước vị, nhưng cũng vui vẻ biến tòa thành thành nơi công chúng tham quan, cũng là một biện pháp gom góp tài chính rất tốt, cũng có thể hướng du khách các nơi trên thế giới triển lãm các loại cổ vật phong phú mà mình cất giữ.
Nhưng đó chỉ có các siêu cấp cự phú, mới có thể ở trong những tòa lâu đài lịch sử này. Hàng năm phải tốn hao món tiền khổng lồ để tu sửa, rất hiển nhiên, Eze Kenner cũng là một thành viên trong số đó.
Từ những lời trong sách vở, không bằng dùng mắt thấy, hoàn toàn không giống nhau, từ xa xa nhìn thấy tòa thành tư nhân của Eze Kenner, vẫn làm nội tâm của Trang Duệ rung động không thôi.
Có một con đường chuyên đi thông vào tòa thành, dựa theo lời của quản gia, bắt đầu tiến vào con đường này, tất cả mọi thứ đều thuộc lãnh địa tư nhân của Eze Kenner, sau khi xe đi thông qua vài cửa sắt, trực tiếp dừng lại ở một khu đất trống lớn trước tòa thành.
Thời điểm đi qua vài cánh cửa sắt, Trang Duệ nhìn thấy quản gia và người lái xe, cũng không có sợ hãi Bạch sư, bởi vì ở chỗ vài cánh cửa sắt, đều có không ít chó lớn và mãnh thú, đúng vậy, chính là mãnh thú!
Cuối cùng thì ô tô cũng đi qua cửa sắt cuối cùng, có một con báo săn màu đen, thời điểm ô tô đi thông qua, thì con báo săn này cảm thấy uy hiếp, thân thể run lên một cái, mà Bạch sư trên xe, bộ ***g bờm cũng xù lên, trong cổ phát ra tiếng gầm thét.
Chó ngao Tây Tạng là đấu sĩ núi tuyết, mà Bạch sư chính là vua của muôn thú, sau khi được Trang Duệ trấn an, cũng đã khiến cho Bạch sư an tĩnh lại.
Tuy từ lúc sinh ra tới giờ nó chưa từng trải qua chém giết nơi hoang dã, nhưng Trang Duệ không chút nghi ngờ, nếu những con chó săn kia dám chống lại Bạch sư, nó chắc chắn sẽ không lùi bước, bởi vì nó có kiêu ngạo của vương giả, cho nên Bạch sư cũng không e ngại đối mặt với địch thủ cường đại.
Nhưng đương nhiên, Trang Duệ sẽ không cho Bạch sư đi chém giết với dã thú, tuy điều này càng làm cho Bạch sư thêm dũng mãnh, nhưng thử hỏi, ngài có thể để bạn của ngài thông qua hình thức này, để bày tỏ sự cường hãn của mình không?
Tòa thành của Eze Kenner thập phần yên tĩnh và xinh đẹp, Luân Đôn vào tháng tư có hoa nở rất đẹp, mà ở các tòa thành, đều có hoa cỏ mọc thành đệm, hoa tươi nở khắp nơi trên đất.
Sau khi xe tiến gần cửa lớn của tòa thành, khi còn cách trăm mét, thì nhìn thấy một biển hoa giống như mê cung, sau khi chiếc Rolls-Royce tiến tới, mà khi chiếc xe đi qua mê cung bằng hoa này, tầm mắt khoáng đạt, giống như những đóa hoa này đang cúi chào khách đến thăm tòa thành.
Khi khoảng cách càng gần, tất cả chi tiết, tỉ mĩ, đường cong, tài liệu đã làm cho thị giác của người ta thật phong phú, làm cho Trang Duệ cũng phải tán thưởng kết cấu kỳ dị của tòa thành này, mà muốn có điều này thì tòa thành phải trải qua rất nhiều tuế nguyệt mới có thể tạo thành.
Lưng tòa thành tựa vào dòng sông Thames, mặt trước là đại hoa viên, cây xanh, hoa tươi, điêu khắc và hồ nước yên tĩnh, làm cho thị giác của người ta rất hưởng thụ.
So sánh với tòa thành của Eze Kenner, Trang Duệ cảm thấy gian nhà cấp bốn của mình, lộ ra vẻ khó nhìn, nếu Bạch sư sống ở nơi này, nhất định sẽ cảm thấy tự do, nhưng mà tòa thành này, hiện tại hắn không có thể khả năng mua nổi.
- Trang thân ái, thật cao hứng khi thấy ngài tới làm khách của tôi, thế nào, tòa thành của tôi không tệ lắm phải không? Nó đã có lịch sử gần một ngàn năm rồi đấy!
Làm chủ nhân, Eze Kenner đã sớm đứng ở cửa, mà phía sau hắn, có mười mấy người hầu đứng chờ, nhìn thấy bọn người Trang Duệ, tay phải đều đặt lên ngực, sau đó khom người, làm lễ thân sĩ của nước Anh.
Mà Eze Kenner để bày tỏ sự thân mật với Trang Duệ, đã tiến lên ôm Trang Duệ một cái, nhưng cử động này của hắn làm cho Bạch sư hiểu là không hữu hảo, nếu không phải tay của Bành Phi lanh lẹ tóm cổ nó lại, chỉ sợ Eze Kenner đã bị Bạch sư đề ngã xuống đất.
- Phi thường cảm tạ lời mời của ngài, tòa thành của ngài là kiến trúc tốt nhất mà tôi từng thấy, nói trung thực, tôi rất muốn xem thử nơi này, trải nghiệm cảm giác của nó.