Chương 672: Cúi đầu. (1)

Sau đạt được hiệp nghị đơn giản này, đột nhiên trong lúc đó mọi người cảm giác thấy quan hệ cũng được kéo gần hơn không ít, nguyên bản một số người vốn không thể nói chuyện, cũng đã có thể ngồi xuống cùng nhau nói chuyện.

Chuyện này chỉ xảy ra trong vòng 10 phút, khi mà không khí trong phòng hội nghị đang trở nên hòa hợp vô cùng, cửa phòng họp bỗng nhiên bị đẩy ra, Lý Tra Đức và Đan Ni Nhĩ đi vào, phía sau bọn họ còn có cả vị luật sư George lúc trước còn kêu réo ầm ĩ muốn tổ cáo nhà đấu giá.

- Trang tiên sinh, sự tình đã được giải thích rõ ràng, luật sư Georrge của nhà đấu giá chúng ta chính là hiểu lầm lời nói lúc trước của Trang tiên sinh, cũng vì giữ gìn lợi ích của nhà đấu giá, cho nên mới làm ra hành động không thỏa đáng với Trang tiên sinh, George cũng đã biết được là mình sai lầm, cho nên đã đến để giải thích với Trang tiên sinh.

Thanh âm của Lý Tra Đức chưa dứt, George đã bước đến bên người Trang Duệ, cúi đầu thật sâu nói:

- Thực xin lỗi, Trang tiên sinh, tôi không thông thạo tiếng trung lắm cho nêu hiểu nhầm ý tứ trong lời nói của ngài, lời nói lúc trước của tôi đã xúc phạm đến ngài, tôi xin chân thành xin lỗi!

- Kháo, tiểu tử này chính là người chịu tội thay.

Trang Duệ không nói gì, nhìn thấy George muốn không nhẹ không nặng bỏ qua việc này, cũng không hỏi xem chính mình có đồng ý hay không.

Trang Duệ không có tiếp nhận lời giải thích của George, mà nhìn về phía Lý Tra Đức nói:

- Lý Tra Đức tiên sinh, tôi có thể hỏi ngài vài điều được không?

Lý Tra Đức gật đầu nói:

- Đương nhiên có thể.

- Ta muốn biết, George tiên sinh là luật sư của quý vị, theo như lời hắn nói, có thể đại biểu cho ý tứ của quý vị hay không? Nếu là như vậy, tôi hy vọng người xin lỗi tôi là ngài chứ không phải là George.

Lời nói của Trang Duệ khiến cho sắc mặt của Lý Tra Đức đại biến, tuy rằng chuyện này phát triển có chút không thể khống chế, nhưng mà hắn cũng chưa từng nghĩ tới, chính mình phải cúi đầu nói xin lỗi.

Lý Tra Đức là giám đốc của nhà đấu giá, ở nước Anh hắn cũng có nhà đấu giá của chính mình, hiện tại ở nước Pháp chỉ là một chi nhánh mà thôi.

Là một người có tổ tiên là quý tộc ở nước Anh, trong nội tâm của hắn cũng rất khinh thường người Hoa, nếu không phải trong vài năm gần đây, thực lực của Trung Quốc dần vươn lên thành một cường quốc, thì dù người Trung Quốc có mang cả bao tiền tới, hắn cũng sẽ không cần phải giải thích như hôm nay.

Theo như lời nói của Trang Duệ bây giờ, xem như đã đánh trúng chỗ yếu hại của Lý Tra Đức. Muốn hắn phải hướng tới chỗ một tên người Hoa vô luận là so sánh tuổi hay là thân phận cũng thấp hơn hắn, đây là một chuyện mà bất kể như thế nào thì Lý Tra Đức cũng đều không thể làm được.

- Trang tiên sinh, ta đã làm ra hành động nên làm, người phải chịu trách nhiệm chủ yếu trong chuyện này là George cũng đã hướng tới ngài xin lỗi, ta hi vọng ngài có thể chấp nhận lời xin lỗi của hắn, dừng chuyện này ở đây!

Nụ cười trên mặt Lý Tra Đức đã sớm biến mất, thay vào đó là một gương mặt âm trầm, lực nhẫn nại của hắn đối với Trang Duệ đã đạt tới cục điểm, nếu không phải là Đan Ni Nhĩ đã sớm đưa mắt ra hiệu cho hắn, chỉ sợ Lý Tra Đức đã không thể khống chế nổi cảm xúc của mình mà bạo phát ra.

- Đây là cái mà ngài gọi là giải thích? Đây là thái độ của ngài?

Trang Duệ cười nhạt một chút, chậm rãi nói từng chữ một.

- Thực xin lỗi, tôi không tiếp nhận được, tôi nghĩ, nhưng người đồng bảo ở phía sau tôi cũng không tiếp nhận được, trước đó chúng tôi cũng đã quyết định rõ ràng, chúng tôi sẽ rời khỏi buổi đấu giá lần này.

Lời nói của Trang Duệ giống như là dội một gáo nước lạnh lên đầu Lý Tra Đức, khiến cho hắn tỉnh táo lại tỏng nháy mắt. Lúc này hắn mới ý thức được, người trẻ tuổi trước mặt này, cũng có thể coi là một quý tộc hạng nhất của Trung Quốc, thực sự cũng không phải là người hắn có thể tùy ý xoa nắn, thái độ vừa rồi của chính mình thực sự là quá sai lầm.

- Nếu như không thành thật xin lỗi, chúng tôi sẽ rời khỏi buổi đấu giá hội lần này.

- Bọn họ rõ ràng không có thành ý mà, thật là lãng phí một chuyến bay để tới đây.

- Đi thôi, tháng sau ở Hồng Kông còn có một buổi đấu giá, chúng ta tới đó cũng được.

Xung quanh vang lên thanh âm, khiến cho sắc mặt của Lý Tra Đức càng trở nên khó nhìn, hắn thật không ngờ, Trang Duệ lại có sức ảnh hưởng như vậy, có thể nhận được sự ủng hộ của các đại gia người Hoa tham gia buổi đấu giá.

Phải biết rằng trước buổi đấu giá lần này, chính phủ Trung Quốc cũng đã từng đưa ra kháng nghị đối với chuyện này, nhưng các đại gia người Hoa vẫn tới tham gia như cũ. Nếu như bọn hắn chỉ vì Trang Duệ mà rời khỏi buổi đấu giá này, như vậy chẳng phải là lực ảnh hưởng của người trẻ tuổi kia còn lớn hơn cả chính phủ?

Lý Tra Đức không biết, thật tình sự việc cũng không phải là như vậy. Nguyên nhân mọi người ủng hộ Trang Duệ là bởi vì vừa rồi Trang Duệ đã đưa ra một ý kiến hay cho bọn hắn. Hơn nữa lúc này có thể áp đảo khí thế của Lý Tra Đức thì khi đấu giá lúc sau cũng sẽ có ưu đãi. Cái này giống như là một cuộc đua, ai cũng không muốn có khí thế yếu hơn đối phương.

- Được rồi, Trang tiên sinh, xin dừng bước!

Nhìn thấy Trang Duệ đứng dậy, muốn đi ra ngoài cửa, thân hình ục ịch của Lý Tra Đức như là quả bóng bơm đầy hơi bị xì, bỗng trở nên nhỏ bé, trên mặt lộ ra một bộ dáng khiến cho người ta khinh thường.

- Trang tiên sinh, ta đại diện cho nhà đấu giá, chân thành xin lỗi ngài vì chuyện phá sinh hôm nay, vô cùng xin lỗi vì đã tạo thành thương tổn đối với thể xác và tinh thần của ngài.

Lý Tra Đức đi đến trước người Trang Duệ, hơi cúi người xuống, nói bằng giọng điệu của người Luân Đôn, xin lỗi Trang Duệ một phen.

Phòng họp to như vậy, bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, không khí đột nhiên chuyển biến như vậy, không chỉ là Trang Duệ mà cũng khiến cho mọi người trong phòng đều có cảm giác kinh ngạc. Nhìn thấy vị giám đốc của nhà đấu giá quốc tế có thể trực tiếp cúi đầu xin lỗi Trang Duệ, khiến cho người ta có một loại cảm giác không chân thật.

Nhưng mà sau đó chính là sảng khoái, trong lòng mọi người giống như là được tưới mật vậy, loại cảm giác sảng khoái này không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, trong lúc nhất thời, bên trong tròng mắt của một số người có thể thấy được có chút ướt át.

Phải biết rằng, nền kinh tế của Trung Quốc ngày càng phát triển, thì địa vị của người Trung Quốc trên võ đài thế giới cũng càng nặng, nhưng mà ở một vài khu vực thì vẫn bị người nước ngoài kiềm giữ, giống như nhà đấu giá quốc tế, cũng không có cái nào là của người Trung Quốc cả.