Chương 670: Giải thích. (4)

Các vị, luận tuổi thì tôi là tiểu bối, luận sưu tầm, tôi lại càng chưa chơi được bao lâu, vốn không có tư cách nói chuyện ở trong này, nếu Trương tiểu thư đã chỉ đích danh, tôi sẽ tùy tiện nói một hai câu.

Trang Duệ cất tiếng nói khiến cho đám người đang nói chuyện phiếm đều dừng lại, đưa ánh mắt chú ý sang người Trang Duệ.

- Tôi học nghề từ chú Đức ở Trung Hải, khi vừa mới vào nghề có nghe được nhiều nhất một câu: Những đồ cổ tinh phẩm của Trung Quốc, toàn bộ đều là ở nước ngoài, nguyên nhân vì sao thì không cần tôi phải nhiều lời, mọi người đều biết.

Hơn một trăm năm trước quốc gia suy nhược, rất nhiều bảo vật tổ tiên để lại đều bị thất lạc ra người ngoài. Những chuyện đó cũng không thể tính lên đầu chúng ta, nhưng mà chúng ta phải có trách nhiệm, mang những bảo vật thất lạc ở ngoại quốc trở về.

Đây cũng là nguyên nhân tụ họp mọi người ở trong phòng này, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng nặng, giống như Trương tiểu thư, Lưu tổng chỉ sợ là đều có tâm tư như vậy nên mới tới tham gia buổi đấu giá lần này.

Trang Duệ nói xong, Trương Vĩnh Trân và Lưu Tổng đều hơi gật đầu. Bọn họ là do nhìn thấy trong bảng thống kê của buổi đấu giá có vài món báu vật quý giá thì mới đến Paris tham gia buổi đấu giá hội lần này, đúng như lời của Trang Duệ, bọn họ muốn mang quốc bảo trở về.

- Dùng giá cả hợp lý, mua về cổ vật của quốc gia chúng ta, tuy rằng trên tình cảm mà nói, tôi miễn cưỡng có thể làm được, nhưng mà đám người của nhà đấu giá lại thông đồng với chủ vật, cố ý nâng giá của các tác phẩm nghệ thuật Trung Quốc lên trên giá thị trường.

Rất nhiều món đồ cổ bằng đồng hoặc đồ ăn cắp không thể giao dịch ở trong nước, đều bị bọn buôn lậu dùng các thủ đoạn vận chuyển ra nước ngoài. Rồi lại dùng giá cả cực cao bán cho các vị đang ngồi ở đây.

- Chúng tôi cho rằng, loại hành vi này cũng giống như dùng vũ khí xâm lược, đang dần chiếm đoạt kinh tế của chúng ta, mặc dù chư vị bản thân của chúng ta ở đây và gia đình đều có tài lực kinh tế hùng hậu, có thể không thèm để ý một trăm ngàn hai trăm ngàn vạn, nhưng loại hành vi này cần phải lên án!

Mặt khác, tôi còn muốn nói rõ một chút, chúng ta đấu giá được các vật phẩm ở nước ngoài, mang về trong nước cũng chưa chắc đã đạt được giá trị như vậy, các vị bằng hữu muốn dùng những món này để đầu tư thì vẫn nên suy nghĩ cho kĩ, nếu không thì chưa biết chừng sẽ là một lần đầu tư thất bại.

Trang Duệ nhỏ giọng nói, khiến cho mọi người lâm vào trầm tư, trước kia bọn hắn cũng tự hỏi qua vấn đề giống như vậy, nhưng mà chưa từng có người nói rõ ràng như thế, trực tiếp chỉ ra bản chất sự tình.

Cũng không phải là ai cũng thừa tiền.Những người giống như là Trương Vĩnh Trân, muốn mua lại tất cả những cổ vật từ nước ngoài mang về trong nước thì không nói làm gì. Nhưng mà đám thương nhân muốn nhân cơ hội đầu tư thì trong lòng cũng đang cân nhắc lợi hại trong đó.

- Tiểu trang, trong cuộc đấu giá hội lần này chúng ta sẽ không mua mấy thứ này nữa.

Trong phòng có người đưa ra ý kiến.

Trang Duệ gật gật đầu nói.

- Được rồi, đám người quốc tế này, chính là muốn lợi dụng tâm lý yêu nước của các vị đang ngồi ở đây để nâng cao giá trị các món đồ cổ lên, nếu không thì làm sao những món đồ cổ này lại có giá trên trời như vậy.

Đối với ước nguyện ban đầu của các vị, chúng ta tỏ vẻ kinh nể, nhưng mà đối với loại hành vi này tôi không đồng ý. Như vậy sẽ khiến cho đồ cổ Trung Quốc trên thị trường đồ cổ quốc tế trở nên trống rỗng, đối với giới sưu tầm cũng không có chỗ tốt gì.

Sau khi Trang Duệ nói xong, hội nghị trở nên an tĩnh lại, dù cho những người nông cạn thì ai cũng có thể hiểu được ý tứ của Trang Duệ, nhưng mà vẫn còn một số người đang tiến hành tự hỏi đối với vấn đề này.

Mặc dù nói là dùng nhiều tiền hay ít tiền, dùng điều đó để đánh giá một người có thành công hay không cũng không phải là chuẩn xác. Nhưng có thể phát triển một xí nghiệp nhất định là một người có được khả năng phân tích và phán đoán chính xác. Những đạo lý ở trong lời nói này của Trang Duệ, ở đây ai cũng có thể hiểu được, cũng đã từng nghĩ qua.

Nhưng mà nói tới nói lui, đợi cho tới thời điểm thích hợp, rất nhiều người đều không thể tự chủ được mà theo đuổi vật mình yêu thích. Đối với bọn hắn mà nói, giá cả cũng không phải là nhân tố lo lắng lớn nhất, cho nên thường rơi vào bẫy của người khác, mua được đồ vật không đáng giá với đồng tiền.

Tựa như đồ gốm đời Đường của Trung Quốc, đã từng thịnh hành một thời ở thế kỉ mười tám, bị một số người nước ngoài có ý đồ xấu làm giả. Lúc ấy chỉ có một ít thương nhân và nhân sĩ yêu nước ra tay mua hết, khiến cho tới bây giờ giá trị của đồ gốm màu đời Đường bị giảm đi, co rút lại không ít, có rất nhiều người dùng nó để đầu tư, xem như mất hết cả vốn.

Cho nên lời nói vừa rồi của Trang Duệ, bất kể là trong lòng muốn mang quốc bảo trở về hay là đầu tư kiếm tiền, cũng bắt đầu tự hỏi, loại hành vi tiếp tay cho đám người quốc tế này của mình, có phải là đúng đắn hay không?

- Tiểu Trang, cậu cũng biết, hiện tại trong giới cổ vật, chính là thị trường nằm trong tay người bán. Người có hàng trong tay mới có quyền phát biểu, hoặc là chúng ta không mua, hoặc là cũng chỉ có thể dựa theo quy tắc của bọn họ mà làm việc, nếu không thể phá vỡ cái rào chắn này, cục diện vẫn không được cải thiện.

Vị thương nhân buôn bán kim loại màu Lưu Tổng, sau khi trầm tư một chút, cũng nói ra ý tưởng của hắn đối với lời nói của Trang Duệ, đây cũng là ý tưởng của đại đa số người ở trong phòng.

Những đồ cổ trân quý của Trung Quốc đều là nằm trong tay những người nước ngoài, khi nào bán ra, bán ra như thế nào, giá cả ra sao, đều là do người khác quyết định.

- Lưu Tổng, việc này, kì thật cũng không phải là không có biện pháp giải quyết.

Trang Duệ trầm ngâm, mở miệng nói:

- Bởi vì tính đặc thù của đồ cổ nên thị trường đương nhiên là nằm trong tay người bán, nhưng mà đồ cổ đến từ Trung Quốc cũng giống như vậy, cũng đều chịu ảnh hưởng rất lớn từ người bán. Tin tưởng ở trong tất cả các vị đang ngồi ở đây, ai cũng có sưu tầm một ít các tác phẩm nghệ thuật của Nhật Bản, nước Anh hay các nước khác.

Rất nhiều người trong phòng sau khi nghe được lời nói của Trang Duệ thì ánh mắt không tự chủ được mà sáng lên.

- Cho nên, chỉ cần chúng ta liên hợp lại, dùng hành động để ngăn cản lại đám người quốc tế này, bọn hắn sẽ không thể chiếm thêm được tiện nghi gì nữa.