Chương 660: Đấu giá. (3)

Lời này của Jeferson đã làm buổi đấu giá bạo động một hồi, người tới tham gia không nghĩ tới, Jeferson lại đem vật đấu giá thứ năm ra đầu tiên, sớm lấy ra như vậy, làm cho mọi người có chút trở tay không kịp.

Đấu giá hội, muốn diễn ra thì nó phải làm công tác tuyên truyền đầu tiên, thông báo các vật phẩm đấu giá, để phần đông người đấu giá căn cứ vào thông báo này, chú ý tới vật phẩm mà mình muốn đấu giá, nhưng Jeferson đánh vỡ quan niệm thông thường, làm trình tự hỗn loạn, làm cho những người muốn mua bức họa này khẩn trương lên.

- Nghe nói bức họa này vẽ các phi tử của hoàng đế Càn Long, không có phép kẻ vào quan sát, mà cả đời của hắn, cũng chỉ xem qua ba lượt. Mà bức tranh vẽ các phi tử thời cổ đại này, giá khởi điểm là mười vạn Euro, mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai vạn Euro, chỉ cần một lần các vị ra giá, thì sẽ có được quyền lợi xem nó như hoàng đế, có thể đem bức họa vẽ các phi tử này bỏ vào túi riêng.

Xem ra Jeferson đã bỏ không ít công phu lên bức họa này, đem chuyện cũ của hoàng đế Càn Long nói ra, trong lời nói mang theo lực kích động rất mạnh, làm người dưới đài thấp giọng nghị luận với nhau.

Jeferson rất hài lòng với hiệu quả như vậy, sở dĩ hắn yêu cầu mang bức họa này ra đấu giá sớm như vậy, chính là đã cân nhắc tới sự truy cầu cuồng nhiệt của người Châu Á với các vị hoàng đế, tuy đây chỉ là một bức cổ họa, nhưng nữ nhân trong bức họa là nữ nhân của hoàng đế nha, đánh vào sự yêu thích đặc biệt của người quan tâm, ý tưởng này không tệ.

- Tốt rồi, hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khỏi điểm là mười vạn Euro, các vị bằng hữu, mời ra giá.

Trong lời nói của Jeferson, xem ra buổi đấu giá tác phẩm nghệ thuật Trung Quốc ở Paris này chính thức bắt đầu.

Cũng giống như ngày đầu tiên, sau khi Jeferson hô giá trong vòng một phút, tẻ ngắt, cũng không có người dẫn đầu ra giá, có thể người tới tham gia đấu giá là người Hoa, nhưng chỉ số thông minh đều cực cao, sau khi được Hoàng Phủ Vân nhắc nhở, bọn họ đã trở nên lý trí rất nhiều.

Nhìn thấy tình cảnh này, trên mặt Jeferson vẫn mang theo nụ cười như cũ, chỉ là ngón út tay trái, hơi vểnh lên một chút, vừa vặn rơi vào người da trắng ngồi ở hàng phía trước.

- Ta ra mười vạn Euro.

Sau khi người da trắng này nhìn thấy Jeferson nhắc nhở, lập tức giơ tay báo giá.

- Tốt, vị tiên sinh số mười hai ra giá mười vạn Euro, ah, không nghĩ tới tác phẩm nghệ thuật Trung Quốc lại có mị lực to lớn như thế, hẳn vị bằng hữu này là người Anh quốc, không ngờ lại có tình yêu nhiệt tình với tác phẩm nghệ thuật của Trung Quốc như thế. Còn có người nào ra giá hay không? Vật phẩm đấu giá hôm nay tương đối nhiều, nếu như không có, như vậy tôi xin chúc mừng vị bằng hữu người Anh quốc này, ngài đã được họa phẩm phi tử của hoàng đế Trung Quốc, tốt, lần thứ nhất...

Jeferson vừa nói chuyện, vừa vểnh cái búa lên, hắn định gõ ba chùy, không ai ngờ tới, Jeferson lại không nhìn phản ứng dưới khán đài, cứ gõ chùy khinh suất như vậy.

Biểu hiện của Jeferson, ở trong mắt của mọi người, hoàn toàn khác hẳn với những người đấu giá sư khác, vào lúc quyết định bán thì kỳ kèo kéo dài thời gian của vật phẩm này ra, ngụ ý muốn kèo bán được giá cao, nhưng Jeferson hoàn toàn trái lại, hắn nóng lòng muốn quyết định sớm, thời gian lưu lại cho mọi người, cũng không phải rất nhiều.

Mà câu cuối cùng của Jeferson, giống như bỏ qua mọi người, trực tiếp hô lên tác phẩm này được vị người Anh quốc đạt được, lại nói tới phi tử của hoàng đế, làm cho một ít người Hoa phía dưới xúc động dâng trào.

- Mười hai vạn Euro, tôi ra mười hai vạn Euro...

Nhìn xem Jeferson tiếp tục vung vẩy cái búa, giống như muốn gõ lần hai, rốt cuộc ở dưới đài đã có người đấu giá, mặc dù chỉ tăng thêm hai vạn, nhưng lại có thể nhìn thấy vẻ mặt thong dong của Jeferson, trái tim đang treo trên cổ họng của hắn, đã quay về vị trí cũ.

- Tôi nghĩ, có thể sử dụng giá mười hai vạn Euro, mua được một tác phẩm hơn ba trăm năm trước của Lang Thế Ninh, đúng là một việc rất tuyệt, còn có vị bằng hữu nào ra giá hay không?

Jeferson lại nhắc nhở mọi người trong tràng, bởi vì giá cả của bức họa này, vượt xa cái giá mười hai vạn Euro, tuy mọi người đều biết dụng ý của hắn, nhưng trong lòng lại rục rịch, ngay cả Trang Duệ cũng có một cổ dục vọng như thế.

Phải biết rằng, bút tích của Lang Thế Ninh còn tồn tại đến bây giờ rất ít, những tác phẩm được xác nhận, ở đây có một bức, vậy chỉ còn lại hai bức mà thôi, phân biệt cất chứa trong cố cung của Bắc Kinh và ở bảo tàng mỹ thuật Murs.

Mà giá cả tác phẩm của Lang Thế Ninh, có lẽ tầm một ngàn đến hai ngàn vạn Euro, mà mười hai vạn Euro chẳng qua chỉ là một trăm hai mươi vạn nhân dân tệ, đặt trong mắt mọi người, đó chính là củ cải trắng.

- Mười bốn vạn Euro!

Một người trẻ tuổi ngồi trước mặt Trang Duệ, giơ tấm bảng lên, nhưng hắn tăng giá không cao, vẫn có chỗ khắc chế.

- Mười sáu vạn Euro.

- Mười tám vạn Euro.

- Ta ra hai mươi hai vạn Euro.

- Hai mươi tám vạn, ta ra hai mươi tám vạn Euro.

Từ khi có một người nâng giá, xu thế tâm lý chung của người Châu Á, rốt cục giá cả cũng bạo phát, chỉ trong hai lần đấu giá, từ hai vạn Euro, đã biến thành bốn vạn và tám vạn Euro.

- Hai mươi tám vạn, người số một ra hai mươi tám vạn, ah, giá tiền này đã quá hạn, số bảy mươi tám ra ba mươi sáu vạn, hiện tại giá tiền là 36 vạn, còn có vị bằng hữu nào ra giá không?

Jeferson cảm giác được tình thế đang tiến vào trạng thái do mình khống chế, thành thạo đứng trên đài, tuy hắn không có nói nhiều, nhưng giá cả của bức họa này, đang từ tử tăng lên.

Hoàng Phủ Vân nhìn quanh buổi đấu giá này, đều là những người quen thuộc, nhất là trong các buổi đấu giá cổ vật Trung Quốc, mấy năm nay hắn tham gia không ít, cho nên đối với những người trong nước ưa thích đấu giá một ít đồ cổ nước mình, phần lớn đều biết rõ.

Từ khi bắt đầu buổi đấu giá, Hoàng Phủ Vân đã liên hệ với không ít người, chuẩn bị chống lại buổi đấu giá tác phẩm nghệ thuật Trung Quốc của những người nước ngoài này, tối thiểu nhất không thể để cho người nước ngoài dùng thủ pháp lăng xê nâng giá lên cao.

Hoàng Phủ Vân xâu chuỗi rất hiệu quả, phải nói là rất không tệ, mà trong buổi đấu giá hôm qua, cũng chỉ bán được ba kiện, còn hơn mười kiện cổ vật còn lại đều được những người mắt xanh tóc vàng đập đi, mọi người đều nhìn trong mắt, trong lòng cũng hiểu rõ.

Nhưng sở dĩ hôm qua phát sinh tình huống như vậy, hoàn toàn là sự bất lực của đấu giá sư, nhưng cũng có quan hệ với những cổ vật của ngày hôm qua, bởi vì cổ vật ngày hôm qua không có nhiều hấp dẫn, như đao kiếm và các bức tượng điêu khắc, cùng các loại tạp nham khác, những thứ này không có bao nhiêu người sưu tập, cho nên mới lưu phách nhiều, hoàn toàn hợp tình lý.