Chương 641: Qua sông đoạn cầu. (1)

Trang Duệ cũng không muốn so đo với Sterling về chuyện này, khoát khoát tay, nói ra:

- Tốt rồi, Sterling tiên sinh, hi vọng biểu hiện của ngài, sẽ tốt như lời nói của ngài, không cần lãng phí thời gian, xin mời ngài bắt đầu xem xét đi.

Sterling lấy trong người của mình ra một bao tay, cũng cầm ra một cái kính lúp, những dụng cụ này đều được giám định sư mang theo bên người, sau khi đem bao tay vào, Sterling tiện tay cầm lấy một bức phác họa trên bàn.

- Ân, hình như...

Trang Duệ nhìn thấy Sterling cũng không xem xét bản thân bức họa là cái gì, mà hắn trước tiên nhìn giấy họa, dùng tay gãi nhẹ một cái, nhìn độ cứng và độ mềm dẻo của chất liệu, đây chính là quá trình xem xét tranh chữ.

Sau khi kiểm tra chất lượng giấy, trên mặt Sterling vốn lộ ra biểu hiện nhẹ nhàng, trở nên ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện, giấy phác họa trên tay của mình, chính là chất liệu giấy có từ những năm bốn mươi năm mươi của thế kỷ trước ở Paris, điểm này không thể lừa gạt con mắt của Sterling được.

Nói cách khác, cho dù những bức phác họa này tác phẩm phỏng chế, thì cũng chính là phỏng chế phẩm đầu tiên, hơn nữa giá thành cũng không thấp, phải biết rằng, hiện tại đi mua giấy phác họa ở thế kỷ trước, cái giá của nó không phải người bình thường có thể thừa nhận nổi.

Đôi mắt nhỏ của Eze Kenner nhìn lên bàn trà, với tư cách là một nhà sưu tầm và thương nhân buôn bán các tác phẩm nghệ thuật có thâm niêm, hắn có loại cảm giác, có lẽ hôm nay bản thân của mình đã nhìn thấy bút tích của Picasso thật, đương nhiên, đây chỉ là cảm giác của hắn.

- Jacklyn, Locker?

Bỗng nhiên, khi Sterling nhìn thấy ảnh trong bức phác họa liền kêu lên, giống như một tiếng hét kinh hãi, làm hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong phòng, ngay cả căn phòng bên cạnh, cũng có thể nghe được, điều này đã làm Tần Huyên Băng hiếu kỳ, nàng đang đứng ở bên trong nghe lén.

- Sterling tiên sinh, không biết kết quả ngày xem xét ra sao?

Trang Duệ vốn không biết nữ nhân bên trong bức tranh này, nhưng khi nghe cái tên do Sterling kêu lên, trong lòng của hắn lập tức hiểu ra, đây chính là vị phu nhân cuối cùng bị Picasso làm tổn thương.

Vào năm 1953 thế kỷ trước, Picasso đang công tác tại Vallauris thì gặp Jacklyn, Locker, tuy phải đến năm 1961 mới kết hôn, Picasso liên tục có nhiều tình nhân, nhưng là Jacklyn, Locker chịu được điểm này, hai người đều dắt tay Picasso đi hết tuổi già.

Jacklyn, Locker là hai người vợ đầy trách nhiệm của Picasso, nữ nhân Tây Ban Nha này vì tuổi già của Picasso, kiến tạo một thế giới ấm áp, Picasso thường hồi tưởng hình thể của nàng vào trong tranh vẽ, cho nên hắn thường xuyên họa chân dung của nàng.

Nhưng đáng tiếc là, khi Picasso qua đời 13 năm, Jacklyn, Locker phu nhân không chịu đựng nổi thời gian không có Picasso nữa, cho nên vào cuối những năm tám mươi thế kỷ trước tự vẫn.

Sau khi Jacklyn, Locker chết, những bức tranh Picasso vì nàng mà vẽ, đều chảy vào thị trường đấu giá, mà chính những bức họa này của Picasso, cũng chính Jacklyn, Locker đã đem giá trị tác phẩm của Picasso lên một bậc.

Sterling bị lời này của Trang Duệ từ trong khiếp sợ tới kinh hỉ, sau khi cẩn thận từng chút thả bức phác họa xuống, Sterling kéo lại Trang Duệ cánh tay, gần như cầu khẩn nói ra:

- Đây là chân dung phu nhân của Picasso, đúng vậy, nhất định là thế, Trang tiên sinh, ta muốn biết, lai lịch của những bức tranh này, hi vọng ngài có thể nói cho ta biết.

- Thực xin lỗi, ta chỉ có thể nói cho ngài biết, những bức họa này đều được mua qua con đường chính đáng, về phần chuyện khác, ngài không cần biết rõ, công tác của ngài chính là xem xét những bức họa này, nói cho Eze Kenner tiên sinh biết, chúng là thật hay giả, thế thôi.

Trang Duệ có thể hiểu được tâm tình của Sterling, khảo chứng một kiện đồ cổ, thường thường phải khi xem xét nó là thật hay giả, khó hơn vô số lần, nhưng đây chính là điểm hấp dẫn người khác, chỉ khi ngươi không đào móc, đi thăm dò chuyện này mất thời gian hơn mười năm, trăm năm, cũng sẽ phát sinh không biết bao nhiêu câu chuyện.

Nhưng chuyện mình làm thế nào có được số phác họa này, Trang Duệ sẽ không có ý định nói cho hắn biết lai lịch của số phác họa này, bởi vì hiện tại hắn đang ở Paris, không phải địa bàn của mình, Trang Duệ không muốn phức tạp.

Tiếc cho vị Lenno tiên sinh đáng yêu kia, nếu như hắn biết mình có được ba vạn Euro, bán đi ba mươi hai bức họa của Picasso, không biết hắn có chạy tới khách sạn của Trang Duệ vừa khóc vừa đòi thắt cổ thì sao.

- Thực xin lỗi, là tôi mạo muội.

Mà tác phẩm nghệ thuật ở thị trường nước ngoài, cũng không khác bao nhiêu so với thị trường đồ cổ trong nước, tư nhân giao dịch với nhau, chỉ cần biết thật giả, lai lịch không phải quan trọng nhất, hơn nữa nước ngoài càng thêm chú trọng tư ẩn của người khác, sau khi nghe Trang Duệ cự tuyệt, Sterling lập tức xin lỗi Trang Duệ.

Trang Duệ tùy ý khoát khoát tay, nói ra:

- Không sao đâu, Sterling tiên sinh, mời tiếp tục.

Thị trường tác phẩm nghệ thuật khác với ngành sản xuất truyền thống, đây là thị trường người mua đi tìm ngươi, chỉ cần ngươi có được thứ đồ chơi tốt, không sợ bán không được, chỉ cần thả ra một chút tiếng gió, sẽ có rất nhiều chen nhau vỡ đầu để cầu ngươi bán cho hắn.

Cho nên Trang Duệ cũng không vội, nếu thật sự không được, vậy thì đem chúng về Bắc Kinh, ai muốn mua thì tự đi Bắc Kinh tìm, khi đó bọn người quốc tế sẽ thu thập hắn.

Sterling nghe thấy Trang Duệ nói thế, cũng không cầm bức phác họa mà hắn vừa xem, mà hắn nhìn Trang Duệ nói ra:

- Trang tiên sinh, ta có thể xác định, bức phác họa này, chính là bút tích của Picasso thật, chính là tác phẩm do hắn vẽ ra trong những năm sáu mươi.

- Đợi một chút, Sterling tiên sinh, làm sao ngài biết, thời gian của Picasso vẽ bức họa?

Trang Duệ mở miệng chen ngang lời nói của Sterling, bởi vì Picasso quen biết với Locker là vào năm 1953, làm sao biết được thời gian của bức tranh chứ?

- Trang tiên sinh, ngài phải biết rằng, tuy Picasso là một người tràn trề tinh lực, nhưng khi hắn sau tám mươi tuổi, cho dù hắn có hứng thú với nữ nhân thì tâm có thừa không không có lực, nhưng hắn không cam lòng như thế. Cho nên, trong khoảng thời gian này tác phong của hắn có cải biến, tác phẩm của hắn trong thời gian này, đều giống như người khác đang rình coi, ta nghĩ, hắn sẽ tự quảng cáo bản thân mình rùm beng à?

Nói tới tri thức và sự chuyên nghiệp, Sterling đã biến thành một người khác, thao thao bất tuyệt nói có sách, mách có chứng, trước nói tới tính cách của Picasso, sau đó lại nói tới vấn đề tâm lý của Picasso lúc về già, làm cho Trang Duệ tiếp thu một bài học hoàn hảo.

Việc này thì Trang Duệ cũng biết, bởi vì Picasso từng nói một câu rất nổi danh, câu đó là:

- Chúng ta tuổi cao, không thể không hút thuốc lá, nhưng hút thuốc thì dục vọng vẫn còn, tình yêu cũng như thế.