Chương 623: Tiếp thu

- Hừ, thôi khỏi, anh mau đi sang bên kia kiểm tra...

Trang Duệ tức giận đẩy Tom sang một bên, sau đó hắn đưa mắt nhìn những nhân viên của mình và nói":

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau cầm những tư liệu mà bọn họ cung cấp để lên máy bay kiểm tra...

Thấy Trang Duệ nổi nóng thì ai cũng nhịn cười, các công nhân viên của công ty Raytheon phối hợp với nhân viên máy bay của Trang Duệ, thật ra công tác kiểm tra đã làm tốt từ vài ngày trước, bây giờ chỉ là làm cho đúng thủ tục mà thôi.

Mãi đến bây giờ Trang Duệ mới có cơ hội quan sát chiếc máy bay tư nhân thuộc về mình, hắn nắm tay Tần Huyên Băng đi dạo xung quanh.

Chiếc máy bay màu xám này sử dụng tài liệu mới để làm thân máy bay, vì thế mà lớp vỏ khá nhẹ, đặc biệt là động cơ mạnh và thiết kế vị trí cánh cực tốt để tăng tốc độ nhanh chóng.

Chiếc máy bay tuy nhỏ nhưng khá bắt mắt, lúc này có không ít lữ khách đi qua nhìn thấy, ai cũng dùng ánh mắt hâm mộ để nhìn Trang Duệ, đặc biệt là du khách Trung Quốc.

- Huyên Băng, chúng ta lên xem...

Với độ cao của chiếc máy bay này thì căn bản không cần cầu thang dài, tất nhiên cũng có cầu thang ngắn với năm ba bậc, chỉ vài bước là có thể đi vào cabin.

Sau khi đi vào cabin thì lối đi không quá rộng rãi như máy bay dân dụng bình thường, nhưng bên trong cực kỳ xa hoa.

Trong máy bay là nội thất được bọc da thật, ghế tương đối rộng rãi, đằng sau có bốn chiếc giường nhỏ có thể cho khách hàng nghỉ ngơi, trong đó còn có một tủ rượu tây.

Trang Duệ nhìn và thấy khoang máy bay này dài khoảng bảy mét, rộng hai mét, khá cao, có lẽ người đặt chiếc máy bay này cũng có thân hình rất lớn.

Trang Duệ sở dĩ đồng ý mua chiếc máy bay này nguyên nhân thứ nhất là vì tiết kiệm thời gian và giá rẻ, thứ hai là khoang máy bay khá cao, ít nhất khi đi vào cũng không cần phải cúi người.

- Mr Trang, đây là rượu vang Massachusetts đặc sản củae Mỹ, là công ty chúng tôi cố ý tặng cho các vị khách tôn quý...

Tom đi sau lưng Trang Duệ mở miệng giới thiệu những chai rượu tây.

- Tom, cảm ơn rất nhiều, nhưng thứ chúng tôi mua là máy bay chứ không phải rượu...

Trang Duệ nhếch miệng, mua một chiếc máy bay giá cả đắt đỏ chỉ tặng vài chai rượu thì thật sự chẳng đáng là gì cả.

- Tất nhiên máy bay của chúng tôi cũng là tốt nhất, Mr Trang, anh ngồi trên chiếc máy bay này để đi du lịch, uống rượu trên máy bay nhìn cảnh sắc chung quanh không phải là một chuyện đáng mê say sao?

Tom bị Trang Duệ nói một câu chặn họng như vẫn kiên nhẫn giới thiệu các tình huống tương quan.

Phía sau máy bay là một nhà vệ sinh với thiết bị xa hoa và bồn rửa tay, thủy tinh sáng ngời và thảm dưới mặt đất làm cho người ta không nghĩ mình đang ở trên máy bay.

Sau khi xem xong khoang máy bay thì Trang Duệ đi đến phòng điểu khiển, chiếc máy bay này có hai vị trí lái, cũng chính là lái chính và lái phụ, lúc này vị phi công được tuyển từ lực lượng quân đội tên là Hạ Song đang được các nhân viên phía công ty Raytheon giới thiệu tất cả các thứ tương quan.

- Anh Hạo, thế nào? Được chưa?

Trang Duệ nhìn bốn màn hình LCD, lại có những thiết bị gì đó dày đặc mà đầu không khỏi nở lớn lên. Những thứ này quá phức tạp, hắn lại sinh ra cảm giác hai phi công không đủ tự tin, vì trước kia đối phương lái máy bay quân sự, bây giờ quay sang dân sự thì không biết có làm tốt không?

- Hừ, anh Trang, anh biết máy camera không? Thao tác thứ này cũng chẳng khác nào sử dụng máy quay, tôi cũng có thể sử dụng được.

Hạ Song còn chưa trả lời thì Bành Phi đã lên tiếng, hắn nhếch miệng, hắn thật sự biết lái máy bay, trước kia cũng từng được huấn luyện lái, nhưng đó chỉ là các loại máy bay đơn giản mà thôi.

Tất nhiên nếu để cho Bành Phi lái thì Trang Duệ dù chết cũng không lên máy bay, nếu là lái máy bay trực thăng thì có thể.

- Giám đốc Trang, không có vấn đề, máy bay này rất đơn giản, chẳng qua hệ thống có hơi tân tiến, nhưng dù sao cũng dễ lái hơn máy bay chiến đấu...

Hạ Song biết một chút về thân phận của Bành Phi, cũng không chú ý đến những gì đối phương vừa nói, hắn lên tiếng với Trang Duệ. Hắn rất hài lòng với công tác vào lúc này, vợ và con được Trang Duệ cấp nhà ở Bắc Kinh, bây giờ tất cả đã rất tốt, mình căn bản không còn gì phải buồn phiền lo lắng.

Quan trọng là Hạ Song biết tỉ lệ sử dụng máy bay tư nhân trong nước là không cao, mình có nhiều thời gian ở bên cạnh vợ con, đền bù những tiếc nuối xảy ra khi còn công tác trong quân ngũ.

- Vậy là tốt rồi, vậy thì quá tốt...

Nếu nhân sĩ chuyên nghiệp đã lên tiếng thì Trang Duệ không thể không tin, hắn đi dao một vòng quanh phòng điều khiển, sau đó lại đi về khoang máy bay, lúc này hai cô gái mặc trang phục tiếp viên ở phía sau cũng làm cho không gian khá vui tươi.

Hai vị tiếp viên hàng không mà Trang Duệ thuê có một người tên là Điềm Á, lớn hơn Trang Duệ hai tuổi, đã có cấp bậc quản đốc trong công ty hàng không.

Thật ra nếu như mỗi tháng vất vả một chút, bay nhiều hơn, Điềm Á cũng có thu nhập không kém tiền lương Trang Duệ bỏ ra, nàng đồng ý sang đầu quân cho Trang Duệ cũng vì thấy được cái lợi về thời gian trên máy bay tư nhân.

Mà cô gái còn lại tên là Lưu Ly, tình huống khá giống như Điềm Á, nàng vừa kết hôn chưa lâu, muốn có thời gian thoải mái một chút, dù sao thì làm tiếp viên của máy bay tư nhân sẽ có thời gian rảnh nhiều hơn công tác ở công ty hàng không.

Hơn nữa không phải chỉ một mình Hạ Song biết rõ, hai cô gái tiếp viên cũng biết tình huống sử dụng máy bay tư nhân trong nước là rất thấp, sau này một năm mười hai tháng sẽ có mười một tháng rảnh rỗi.

Tất nhiên Lưu Ly và Điềm Á sẽ hài lòng với hoàn cảnh công tác trước mắt, hơn nữa các nàng cũng không sợ ông chủ quấy nhiễu mình, vì bà chủ bất cứ lúc nào cũng đi theo, chắc chắn sẽ không chịu các quấy nhiễu như khi còn công tác ở công ty hàng không.

- Mr Trang, anh có hài lòng với chiếc máy bay này không?

Trang Duệ bước xuống máy bay, Tom nhanh chóng tiến lại, vì còn phải cần chữ ký của Trang Duệ, thế cho nên hắn mới phải chạy đến đây làm cho xong.

Trang Duệ nở nụ cười, hắn khẽ gật đầu nói:

- Tom, tôi rất hài lòng, nhưng hy vọng những dịch vụ phía sau của quý công ty được như những gì đã hứa hẹn...

Thật ra Trang Duệ khi thấy nội thất trong khoang máy bay thì trong lòng thầm cảm thấy số tiền lớn mình bỏ ra là đáng giá, vì những sắp đặt và vật liệu bên trong coi như thỏa mãn ảo tưởng bay bổng của hắn.

Tom trừng mắt nhìn Trang Duệ rồi khẽ nói:

- Mr Trang, anh cứ yên tâm, chúng tôi có văn phòng ở Hongkong, cũng...Cũng không lâu sau có lẽ sẽ mở ở Bắc Kinh, đến lúc đó anh có thể thường xuyên gặp tôi...

Tom đã nhận được tin tức công ty sắp mở một văn phòng ở Bắc Kinh, tuy bây giờ còn chưa xác định nhân tuyển cụ thể, nhưng hắn là người tinh thông Trung Quốc, tuyệt đối được xếp vào hàng ngũ tuyển chọn.

Sau khi tiếp nhận giấy tờ Tom đưa đến, Trang Duệ đại khái nhìn qua, sau đó ký tên của mình lên, vì vậy mà giao dịch cả trăm triệu đã được hoàn thành.

- Mr Trang, đây là thẻ khách quý của công ty chúng tôi, mời anh nhận lấy, hơn nữa tôi đại biểu cho công ty Raytheon mời anh có thời gian phù hợp đến thăm công ty, điện thoại trên thẻ có người tiếp hai bốn trên hai bốn, anh đến chỉ cần báo số thẻ là được...

Trang Duệ ký xong thì Tom trịnh trọng đưa sang một chiếc thẻ, thật ra đây chính là thủ đoạn đẩy mạnh tiêu thụ của công ty, vì bốn mươi phần trăm số khách đến thăm công ty sẽ mua chiếc máy bay tư nhân thứ hai do công ty Raytheon sản xuất, tất nhiên sẽ có giá cao hơn và xa hoa hơn chiếc máy bay thứ hai.

Trang Duệ tiếp nhận thẻ vip của công ty Raytheon, sau đó người của công ty Raytheon hoàn thành quá trình giao tiếp với nhóm Hạ Song, sau đó cáo từ bỏ đi.

Tay lái phụ là Đinh Hạo thò đầu ra khỏi cabin, sau đó hắn nói với Trang Duệ:

- Giám đốc Trang, đường bay đến Bắc Kinh đã được xin phép, nửa giờ sau có thể bay...

Sự hạn chế của hàng không Hongkong không quá nghiêm khắc như trong nước, chỉ cần có đường trống là bất cứ lúc nào cũng có thể cất cánh, tất nhiên sử dụng đường băng cũng phải bỏ ra một số tiền lớn.

- Bố, bây giờ chúng con về Bắc Kinh, vài ngày nữa sẽ trực tiếp đi London...

Trang Duệ xoay người lại nói lời cáo từ với Tần Hạo Nhiên, cha vợ đến tiễn con rể, hắn cảm thấy như vậy mình cũng khó thể nào đảm đương nổi.

- Được rồi, đi thôi, thượng lộ bình an.

Tần Hạo Nhiên vỗ vai Trang Duệ, con gái của mình có thể gả cho một người như vậy thì lão rất vui mừng. Khi lão ở vào cái tuổi của Trang Duệ thì cả ngày còn xài tiền của bố, chạy xe đẹp theo đuổi gái tươi, tất nhiên khi đó lão còn chưa kết hôn.

Trang Duệ và Tần Huyên Băng lên máy bay, đợi nửa giờ, sau đó âm thanh của Hạ Song vang lên trong khoang máy bay, nhắc nhóm Trang Duệ là sắp cất cánh.

Máy bay chậm rãi tăng tốc trên đường băng, Trang Duệ nhìn cảnh tượng chạy ra phía sau ngoài cửa sổ mà cảm thấy người mình chợt nhẹ bẫng, máy bay đã thoát khỏi đường băng, dần dà cảnh vật dưới mặt đất dần nhỏ lại.

Máy bay tư nhân khác với các loại máy bay hành khách lớn khác, khi cất ánh thì âm thanh cũng không lớn, cũng không quá ảnh hưởng đến mọi người.

- Giám đốc Trang, bây giờ đã lên đến độ cao mười hai ngàn mét, đã mở hệ thống dẫn đường tự động, chỉ ba giờ nữa sẽ về đến Bắc Kinh...

Sau khi tiến vào đúng độ cao thì máy bay đã trở nên vững vàng hơn, ít nhất thì Trang Duệ cũng cảm thấy mức độ an toàn của máy bay tư nhân này không kém máy bay hành khách bao nhiêu. Hắn nhìn mây trắng bay ngoài cửa mà có chút hưng phấn, đây là máy bay thuộc về mình, mà mình là chủ nhân của nó.

Bành Phi cảm thấy rất không tồi, hắn đi qua đi lại vài vòng trong buồng phi cơ, lại nói:

- Anh Trang, chiếc máy bay này tốt hơn máy bay vận tải nhiều, rất tốt, anh coi như không xài tiền oan uổng...

Trang Duệ nghe vậy thì trừng mắt tức giận nhìn Bành Phi, lại tức giận mắng:

- Cút sang một bên, tiểu tử cậu chỉ có thể ngồi máy bay vận tải mà thôi, tôi có tiền cũng không thể mua thứ kia để chịu tội được...

- Chị Điềm Á, chị cảm thấy mức độ vững vàng của chiếc máy bay này như thế nào? Nếu như bay sang Châu Âu thì sao?

Trang Duệ cảm thấy hài lòng nhưng thật sự muốn biết có tốt hay không thì cần phải hỏi người chuyên nghiệp, Bành Phi nói thật sự không có chút tác dụng, tên kia chỉ giỏi nghịch súng chơi dao, tất nhiên cũng có thể lái máy bay nhưng không ai dám ngồi.

- Giám đốc Trang, đối với những loại máy bay nhỏ thì như thế này đã rất ưu việt rồi, dù là những tình huống khí lưu bình thường cũng sẽ không sinh ra ảnh hưởng, không khác gì những chuyến bay trước kia của tôi...

- Đúng, tuy lượng dầu không đủ bay đến Châu Âu, nhưng chúng ta có thể tìm một điểm dừng chân, như vậy bay sang Châu Âu cũng dễ dàng hơn...

Điềm Á và Lưu Ly tuy là lần đầu tiên được ngồi trên máy bay tư nhân nhưng vẫn có năm sáu năm làm tiếp viên hàng không, vẫn có thể phân biệt được vài điểm khác biệt nhỏ, nếu nói về mức độ thoải mái thì máy bay tư nhân sẽ khá hơn một chút, vì chỗ này muốn ngồi hay nằm gì cũng được, sẽ chẳng có ai quan tâm.

Trang Duệ mở chiếc tivi trên máy bay, hắn phát hiện công ty Raytheon có trang bị dụng cụ thu truyền hình vệ tinh, có thê tiếp nhận hơn chục sóng của các quốc gia.

Trang Duệ với Tần Huyên Băng và hai tiếp viên ngồi xem tivi, hai ba giờ trôi qua rất nhanh, dưới lời nhắc nhở của Hạ Song, nhóm Trang Duệ phải thắt dây an toàn, sau đó máy bay bắt đầu hạ cánh.

Máy bay đáp xuống rất vững vàng, cung không xóc nảy, Hạ Song được nhân viên sân bay chỉ điểm chạy máy bay đến dừng ở bãi thuê của Trang Duệ, lần này xem như chuyến đi thành công tốt đẹp.

- Hạ Song, liên lạc với người này, ngày mốt chút ta sang Paris, để cho bọn họ sắp xếp đường hàng không và trạm hạ cánh tiếp nhiên liệu, công việ cụ thể anh và Đinh Hạo tùy ý xử lý...

Máy bay dừng lại, Trang Duệ gọi Hạ Song và Đinh Hạo đến, đưa cho bọn họ một tấm danh thiếp, đó là một đại nhân vật có thực quyền trong ngành hàng không, vài ngày trước hắn đã thông qua Âu Dương Quân để nối quan hệ với đối phương.

Nhưng Trang Duệ cũng không có thời gian đi xử lý những chuyện như vậy, sau này tất cả liên quan đến máy bay đều giao cho nhóm Hạ Song xử lý, mình là ông chủ lớn, cần gì phải chạy ngược chạy xuôi vì chuyện nhỏ thế này.

Trang Duệ nói xong với Hạ Song và Đinh Hạo thì quay sang phân phó Điềm Á và Lưu Ly chuẩn bị thức ăn nước uống, mặt khác nếu những thứ gì trên máy bay dân dụng bình thường có chuẩn bị thì đều cho bọn họ mua về.

Sau khi xử lý xong tất cả thì Trang Duệ đưa Tần Huyên Băng cùng Bành Phi xuống máy bay, Hách Long đã nhận được điện thoại của Trang Duệ, hắn dừng xe hơi cách đó không xa, giảm bớt thời gian Trang Duệ phải đi ra sân bay bắt xe.

Đến lúc này Trang Duệ mới cảm nhận được sự ưu việt, coi như bỏ tiền ra mua máy bay cũng không thiệt thòi.

Sau khi quay về nhà ở bắc kinh thì Trang Duệ rất đứng đắn đi đến gặp chủ tịch Âu Dương, nhưng điều làm cho Âu Dương Quân phát điên chính là Trang Duệ lại đến tìm hỗ trợ, Châu Âu không lưu thông tiền Trung Quốc, Trang Duệ muốn Âu Dương Quân đổi dùng mình sáu chục triệu sang đồng Euro.

...

- Những thứ này thật sự không tồi...

Trang Duệ nhìn tư liệu mà Hoàng Phủ Vân đưa cho mình mà không khỏi nhíu mày.

Nếu như chỉ nhìn vào tư liệu thì đấu giá ở Châu Âu lần này có thể nói có đầy đủ mọi vật, từ tranh chữ, thi họa đến đồ sứ quan diêu, đồng xanh...Vì thế vài triệu Euro của Trang Duệ căn bản là không đủ.

- Con bà nó, bây giờ phải mua đồ cổ về với giá cao...

Trang Duệ càng nhìn càng bức bối, hắn bắt đầu suy xét, có cách nào quấy nhiễu đấu giá không?

- Kháng nghị? Biểu tìn? Hay tìm bộ ngoại giao cho ra áp lực?

Trang Duệ lắc đầu, dù kháng nghị vói bộ ngoại giao thì bên kia cung không phản ứng, những năm này quan hệ Pháp Trung không quá tốt, hơn nữa hàng hóa của người ta muốn bán thế nào chẳng được, anh cứ to mồm nói của anh không được bán là sao?

Trang Duệ nghĩ mãi mà không có cách nào hay, thế là chỉ có thể tắt máy tính, để xem đến lúc đó đi từng bước tính từng bước mà thôi.

Tất nhiên Trang Duệ sẽ không thể nào cản được xu thế người ta tranh nhau mua những món đồ cổ của Trung Quốc