Chương 483: Đánh cuộc

Có những khối mao liêu đã được cắt ra nhưng thật sựa rất khó xem, ngay cả hoa văn cũng không có, càng không thể có sắc xanh, Trang Duệ cũng không biết nguyên thạch như vậy bày bán ở chỗ này sẽ có thể lừa được bao nhiêu người mua.

Hào Vinh có mười mỏ khoáng, dù là ở Myanmar cũng là một nhân vật lớn, quầy hàng của hắn kém cỏi như vậy chứng tỏ những quầy hàng còn lại sẽ có bộ dạng gì.

Sau khi xem xét liên tục vài khối mao liêu bán đổ thì Trang Duệ cũng lười tiếp tục tốn công, hắn bắt đầu quan tâm đến mao liêu toàn đổ.

Thật ra Trang Duệ cũng không biết nếu chợ này thật sự rất ít khi gặp món tốt, những người thu mua nguyên thạch lai vãng giữa Trung Quốc và Myanmar sẽ căn bản không đến chỗ này, ví dụ như người đàn ông trung niên mà hắn gặp trên máy ay, bọn họ đều là những lái buôn hiểu Myanmar, bọn họ chỉ đến nhà dân xem hàng mà thôi.

Chỉ có những người mới bước chân vào đổ thạch mới đến những địa điểm thế này, Hào Vinh đưa Trang Duệ đến chẳng qua chỉ có ý chơi đùa một chút mà thôi.

Trang Duệ đi quanh quầy hàng được giới hạn bằng những sợi dây thừng lớn, hắn liên tục lắc đầu, dù nói đánh bạc mười lần thua chín nhưng nếu đã may mắn thì mười ván bài cũng có thể thắng được bốn năm.

Nhưng tỷ lệ thắng của đổ thạch là quá nhỏ, tối thiểu thì Trang Duệ đi một vòng cũng không phát hiện khối mao liêu nào có phỉ thúy, trên cơ bản là mười lần sụp cả mười.

Khi đi đến góc xa của quầy hàng thì Trang Duệ chợt thấy, hắn thấy bên ngoài còn có ba bốn khối mao liêu bán đổ của mỏ khoáng mới, chỉ cần cách hai ba bước đã thấy chẳng có biểu hiện gì ở mặt cắt.

Trang Duệ không có tâm tình tiếp tục xem xét, hắn xoay người đi về phía đống mao liêu hắc ô sa, dù sao thì chỗ đó cũng có thể cắt ra phỉ thúy. Nhưng lúc xoay người thì Trang Duệ cũng không khỏi tùy ý dùng linh khí nhìn lướt qua những khối nguyên thạch kia.

- Ủa, cái quái gì đây?

Trang Duệ xoay người đi chỗ khác, hắn chợt khựng người, lúc này cơ thể đã hơi dịch chuyển, cái đầu vẫn còn nhìn về phía những khối nguyên thạch kia.

Sau đó hắn xoay người lại, dùng tay vặn cổ, may mà không trật khớp.

Lúc vừa rồi hắn xoay người thì chợt cảm thấy bên trong những khối phỉ thúy kia ẩn giấu linh khí nồng đậm, chỉ là hắn thu hồi linh khí quá nhanh, căn bản chưa kịp phát hiện đó là khối nguyên thạch nào.

Trang Duệ giả vờ nhìn bốn phía một chút, sau đó cảm thấy không ai chú ý đến mình, hắn chậm rãi đi vài bước đến bên cạnh một khối nguyên thạch, sau đó phóng xuất ra linh khí để tìm kiếm.

Ba khối nguyên thạch đều không phải nhỏ, dều ba bốn mươi kilogam, hơn nữa đều được cắt mặt, chỉ là không có sắc xanh, vì thế mới bị ném ra tận biên giới quầy hàng.

Những khối mao liêu này quá lớn, thậm chí là biểu hiện quá kém, cũng không sợ bị người ta lấy đi, Trang Duệ lúc nãy nếu không nhìn qua nơi khác thì cũng căn bản không quan tâm làm gì.

Sau khi nhìn vào hai khối mao liêu không có phỉ thúy, Trang Duệ đưa mắt nhìn khối mao liêu bán đổ cuối cùng, linh khí vừa rót vào thì tìm ra sự khác biệt.

- Phỉ Thúy cấp băng, màu sắc tốt...Ủa, mà đây là thứ gì?

Khi nhìn vào trong mặt cắt hai ba centimet thì có một vầng sáng xanh ánh lên trong mắt Trang Duệ, sắc nước tốt, có thể đặt đến cấp băng, hơn nữa màu xanh rất chính đáng. Nhưng khi hắn tiếp tục nhìn sâu vào bên trong thì phát hiện có rất nhiều khối phỉ thúy vàng và đỏ chỉ như ngón tay cái.

Phải nói là những khối phỉ thúy vàng và đỏ này nhỏ nhất chỉ như ngón trỏ, chúng nối lại với nhau giống như những dây leo bám trên thân cây lớn.

- Trình độ cắt nguyên thạch thật sự là quá cao...

Sau khi nhìn rõ kết cấu bên trong của khối mao liêu thì Trang Duệ không khỏi cảm thán, thật sự là bội phục sát đất với vị sư phụ cắt đá kia.

Khối nguyên thạch này bị cắt hai nhát trái phải, bây giờ có vẻ bề ngoài như một hình tháp, nhưng hai nhát cắt đều ở sát lớp phỉ thúy bên trong hai ba centimet, lại không cắt phạm vào.

Đây là một khối mao liêu mà thằng mù dùng máy cắt cũng có thể cho ra phỉ thúy, nhưng vị sư phụ cắt nguyên thạch kia lại cắt hai bên mà không cho ra phỉ thúy. Mà như vậy cũng là may mắn, nếu không thì một khối phỉ thúy nh thân cây với mớ dây leo sẽ bị chém ngang lưng.

Phỉ Thúy bên trong rất bất quy tắc, giống như san hô vậy, phân ra vài nhánh, cực kỳ bất quy tắc, mà những khối phỉ thúy vàng đỏ giống như những con sâu, hiện ra trên những nhánh phỉ thúy xanh kia.

- Cái này nếu tạo hình ra thân cây, sau đó dùng những phần phỉ thúy phân nhánh làm lá cây hoặc cành cây, phỉ thúy đỏ và vàng tạo thành sâu, như vậy chẳng phải sẽ tạo nên một kiệt tác sao?

Trang Duệ nhìn khối nguyên thạch kia mà thật sự hưng phấn, tuy sắc nước của nó không đạt đến cấp thủy tinh nhưng hình thái của nó lại cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn có những con sâu xanh đỏ, thật sự là dệt hoa trên gấm.

- Sao vậy? Cậu Trang, vừa ý khối mao liêu này rồi à? Đây rõ ràng là phế liệu đấy.

Trang Duệ ngồi xổm xuống dùng tay khẽ ôm khối mao liêu, thật sự là không nhẹ, có thể ôm đi nhưng di chuyển cũng là cố sức. Hắn vừa đặt khối nguyên thạch xuống đất thì bên tai đã vang lên âm thanh của Hào Vinh.

Trang Duệ đưa mắt nhìn, Hào Vinh đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hành động của Trang Duệ, khối mao liêu này thật sự có ấn tượng với Hào Vinh, lúc đó đây là khối mao liêu của mỏ khoáng mới mà lớp vỏ có hoa văn.

Khi đó trong gia tộc có nhiều người xem trọng khối mao liêu này, nhưng sau khi cắt một đao thì cũng chưa từ bỏ ý định mà cắt thêm một đao, vẫn không có sắc xanh nên quyết định ném vào chỗ này, nếu như có sắc xanh thì sợ rằng đã được đưa đến công bàn phỉ thúy rồi.

- Đúng vậy, Hào đại ca, khối mao liêu này là của mỏ khoáng mới phải không? Anh xem này, với hoa văn thế này thì sẽ không có đạo lý không có phỉ thúy, tôi sẽ đánh cuộc khối mao liêu này...

Thật ra chẳng có hoa văn gì cả, Trang Duệ chẳng qua vừa rồi nhấc khối mao liêu lên và thấy bên dưới có vài đường vân, thế là có cớ để lên tiếng.

- Tốt, không ngờ cậu lại có ý với nó, tôi cũng đã chọn xong, chúng ta đổ thạch thôi...

Hào Vinh cười ha hả, lúc đó từng có vãn bối trong nhà chưa từ bỏ ý định và cắt đao thứ hai, thật sự bị chê cười rất lâu, hắn không ngờ bây giờ Trang Duệ vẫn chưa hết hy vọng.

- Hào đại ca cũng chọn xong rồi à?

Trang Duệ lên tiếng, hắn thấy khối mao liêu hắc ô sa trên tay Hào Vinh, nó chỉ lớn hơn nắm đấm một chút, biểu hiện bình thường, không có hoa văn, không có đường vân.

Sau khi thấy khối mao liêu kia thì Trang Duệ thầm khen một tiếng, Hào Vinh không hổ danh là vua phỉ thúy, thật sự danh bất hư truyền.

Hào Vinh chọn khối mao liêu hắc ô sa với lớp da không có hoa văn và đường vân, mặt ngoài cũng không có biểu hiện phong hóa, chỉ là có một vết nứt nhỏ. Hắn dựa vào vết nứt này mà cho ra phán đoán, điều này cũng làm cho Trang Duệ thật sự bội phục.

Hào Vinh cầm khối mao liêu trong tay, đây chính là khối mao liêu cho ra phỉ thúy có cấp bậc cao nhất, Trang Duệ thật sự cảm thấy ngoài khối mao liêu dưới chân mình thì không còn thứ gì khác có thể tốt hơn khi so với mao liêu của Hào Vinh.

Trong đống nguyên thạch kia có nhiều khối mao liêu có biểu hiện tốt hơn rất nhiều, nhưng Hào Vinh lại chọn khối mao liêu này, nếu không phải là Trang Duệ hôm nay tìm được mao liêu này ở ngoài rìa quầy hàng, sợ rằng sẽ bại trong tay của Hào Vinh.

- Cậu Trang, cậu chọn khối mao liêu này phải không? Không hối hận đấy chứ?