Chương 460: Thầm tiêu

- Đừng căng thẳng, tám triệu sẽ đủ...

Tần Hạo Nhiên còn phải thao tác ba mức giá cho ba mao liêu khác, lúc này lão đã đưa vào con số hai triệu một trăm ngàn trên bảng đấu giá, chỉ chờ còn ba phút sẽ xác định, sau đó còn phải chốt giá hai khối mao liêu còn lại, thật sự không có thời gian quan tâm đến Trang Duệ.

Mà lúc này trong sảnh đấu giá số bốn, Hứa Chấn Đông cũng đang suy xét nặng nề. Bốn triệu Euro kia có thể nói là vốn lưu động của công ty Hứa Thị, lão còn lấy cả lương tháng sau của nhân viên công ty, nói cách khác công ty Hứa Thị một là trở mình phát triển sau công bàn phỉ thúy Myanmar, nếu không sẽ là vạn kiếp bất phục.

- Ba phút, này Mã Mập, anh chuẩn bị tốt chưa?

Sắp đến giai đoạn quyết định thì Tống Quân và Mã Mập cũng tỏ ra căng thẳng, đổ thạch vui thú chính là lúc này, dù là trả giá minh tiêu hay thầm tiêu hoặc đi ra hiện trường xem cắt mao liêu, chưa đến lúc cuối cùng thì không ai biết kẻ nào sẽ thắng.

- Sáu triệu Euro, khối mao liêu kia sẽ là của chúng ta...

Mã Mập dùng giọng thoải mái nói, từ khi mức giá lên đến bốn triệu Euro thì không còn ai lên giá, bây giờ hắn sẽ đấu mức giá sáu triệu, hơn đối phương hai triệu, cảm giác ăn chắc.

- Mã Mập, anh đã chào hỏi Trang Duệ chưa?

Tống Quân chợt nghĩ đến Trang Duệ, nói thật lần này đến Myanmar và hắn rất khó chịu với Trang Duệ, tên kia thường đi lại một mình, cũng không để lộ ra chút tin tức nào với mình và Mã Mập.

- Cậu ấy không cần chúng ta quan tâm, biết đâu cũng đang theo dõi khối mao liêu này, nhưng đã vài ngày không thấy cậu ấy đến xem lại khối mao liêu này, rất khó nói...

Mã Mập lắc đầu rồi tiếp tục nhìn lên màn hình đếm ngược, chỉ còn lại sáu mươi giây. Hắn chợt cảm thấy không ổn, thế là đổi lại giá đấu, thành bảy triệu Euro.

Khi tên mập họ Mã thao tác xong thì thời gian cũng chỉ còn năm giây, vào thời điểm này vài trăm bàn tay đồng loạt ấn lên dụng cụ đặt giá để chốt giá, những con số trên màn hình lớn liên tục thay đổi, cũng không ai có thể thấy kết quả rõ ràng.

Sau khi kết thúc đếm ngược thì ai cũng thở ra một hơi, dù kết quả là thế nào thì xem như đấu giá minh tiêu hôm nay cũng đã xong, ai cũng thấy nó dài như cả thế kỷ.

- Thế nào? Sao có thể? Không thể nào?

Cuối cùng màn hình lớn cũng hết chớp động, câu nói vang lên nhiều nhất trong sảnh đấu giá chính là không thể nào, những người nhìn lên màn hình có vui có buồn, vì đó là giá cả cuối cùng cho từng khối mao liêu.

- Anh Mã, tôi trúng mao liêu, bên anh thế nào? Con bà nó, sao lại có biểu hiện thế này?

Tống Quân thấy con số trên màn hình thì mỉm cười, nhưng khi nhìn về phía tên mập thì nhíu mày, tên mập đang trừng mắt há mồm, hai má phình ra như một con cóc.

- Không...Không trúng...

Sau khi bị Tống Quân đạp một cái thì Mã Mập mới phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt rất uể oải, hắn bỏ ra khá nhiều tâm sức để phỏng đoán nhưng lại bị người ta bỏ ra năm trăm ngàn Euro chênh lệch để thu mất. Điều này không khỏi làm coh Mã Mập sinh ra cảm giác ức chế giống như không phát huy được gì trên người phụ nữ.

- Tiểu tử cậu làm việc không tín nhiệm như Trang Duệ, không trúng thì không trúng, đến mai xem anh cắt đá mà xem...

Tống Quân cũng không quá quan tâm đến chuyện tên mập có trúng mao liêu hay không, hắn đang đắc ý vì mình đã thu được thứ mình muốn.

- Con bà nó, chút nữa phải xem là tên khốn nào cướp tay trên của mình?

Mã Mập bất bình mắng một câu, nhưng hắn cũng không làm được gì, những mao liêu mua được ở đây đều được người ta thuê vận chuyển về tận nhà, bình thường sẽ không cắt ra ở đây. Vì mang theo phỉ thúy xuất cảnh cũng là trái pháp luật Myanmar, dù phỉ thúy của anh được mở ra từ trong công bàn phỉ thúy.

- Ôi, cũng không biết là ai trúng mao liêu...

Trong một đại sảnh khác thì Hứa Chấn Đông cũng thở dài một hơi, lúc nói cũng không cảm thấy thất lạc mà là vui vẻ, vì áp lực trên người lão là rất lớn, nếu mao liêu kia mà sụp thì sẽ là tai nạn với công ty Hứa Thị. Bây giờ lão không trúng khối mao liêu kia, lão chợt xụi lơ trên ghế giống như một quả bóng cao su xì hơi.

- Bố, chúng ta nên dùng số tiền hiện có để đến đặt giá mao liêu thầm tiêu thì hơn...

Hứa Kỳ lại tỏ ra vui sướng, hắn thấy khối mao liêu mà các chuyên gia đều cho ra những lời định luận không tốt sẽ chẳng thể nào cho ra phỉ thúy, người ta thu vào trong tay thì xem như giải thoát khó khăn cho công ty Hứa Thị.

- Cậu thì biết cái gì?

Hứa Chấn Đông trừng mắt nhìn con trai nhưng trong lòng thật sự dễ chịu hơn rất nhiều.

- Hì, trúng hai khối mao liêu, mao liêu mà cậu nói không xác định thì không trúng...

Vợ chồng Tần Hạo Nhiên tất nhiên là ở trong hàng ngũ những người vui mừng, Trang Duệ cho bọn họ bốn số mao liêu, Tần Hạo Nhiên đặt trúng ba, tổng cộng mất hơn bốn triệu Euro, đối với công ty châu báu Tần Thị thì chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.

- Ủa, sao lại là bảy triệu năm trăm lẻ một ngàn Euro? Cậu quên trả giá rồi sao?

Khi Tần Hạo Nhiên nhìn về phía mao liêu số 5220 thì vẻ mặt chợt cứng lại, vì lão phát hiện con số bên dưới mao liêu kia chính là bảy triệu năm trăm lẻ một ngàn, thật sự không phải là con số tám triệu mà mình từng nói Trang Duệ đặt giá.

Vì vậy phản ứng đầu tiên của Tần Hạo Nhiên chính là Trang Duệ không trả giá, điều này làm cho lão rất uể oải, nói thật ra thì lão rất coi trọng khối mao liêu có thể cho ra phỉ thúy đỏ kia, sớm biết như vậy thì tự mình ra tay, thanh niên có lẽ là không chịu được áp lực.

- Không phải, chú Tần, đây là giá đấu thấp nhất mà cháu đặt ra...

Trang Duệ nói làm cho hai vợ chồng Tần Hạo Nhiên há hốc miệng, nửa ngày sau cũng không khép miệng lại được. Vốn Trang Duệ cũng chịu áp lực không nhỏ, nhưng khi đối phương tăng giá mà hắn lại có gan ép giá, hơn nữa cuối cùng cón trúng mao liêu.

- Hảo tiểu tử, thật sự rất tốt, xem ra chú Tần đã già rồi...

Tần Hạo Nhiên vui sướng vỗ một cái lên vai Trang Duệ, biến cố vừa rồi làm cho lão có hơi giật mình, bây giờ nghĩ mình đã thất thố trước mặt con rể, vì thế mà vẻ mặt cũng không khỏi có chút khó khăn.

- Chú Tần, chú cũng không già, có phải không dì Phương?

Trang Duệ chớp chớp mắt với bố vợ tương lai, điều này làm cho Phương Di trừng mắt bất mãn.

- Được rồi, mao liêu của cậu hôm nay là tiêu vương, thừa dịp radio còn chưa ra thông báo mà nắm chặt thời gian làm thủ tục, nếu không thì người ta sẽ biết...

Tần Hạo Nhiên rất quen thuộc công bàn phỉ thúy Myanmar, Trang Duệ nghe thấy vậy thì gật đầu nhanh chóng đi ra ngoài làm thủ tục.

- Tiên sinh, làm phiền anh bước sang phải mười mét, anh vào trong phòng kia làm thủ tục...

Trang Duệ đưa thẻ của mình lên cửa sổ làm thủ tục, nhưng điều làm cho hắn kinh ngạc chính là người bên trong lại cho hắn đi vào trong phòng làm thủ tục. Không biết tiêu vương lần trước có được hưởng đãi ngộ như vậy không, nhưng Trang Duệ biết kết cục của tiêu vương đến từ công ty Cát Tường Trung Hải là cực kỳ thê thảm.

- Đi thôi, tôi đi với cậu...

Tần Hạo Nhiên cũng không biết có chuyện gì xảy ra, lão xoay người nói một câu với Phương Di, sau đó cùng đi với Trang Duệ vào trong văn phòng.

- Chào anh, anh là Trang tiên sinh phải không? Chúc mừng anh đạt được danh hiệu tiêu vương đến ngày hôm nay của công bàn phỉ thúy Myanmar...

Sau khi tiến vào trong văn phòng thì một người đàn ông trung niên Myanmar khá gầy và nhỏ đến đón chào, nhưng người này nói tiếng Trung khá lưu loát, nếu không phải ở nước ngoài thì Trang Duệ sẽ cho rằng đối phương là người nước mình.

- Hình như cũng không cần chúc mừng như vậy, xin hỏi cho mời tôi vào chỗ này làm gì?

Trang Duệ đi thẳng vào vấn đề, hắn biết rõ quân đội Myanmar nắm giữ đất nước, biết đâu người đàn ông trung niên này sẽ là một sĩ quan cao cấp trong quân đội. Tục ngữ có câu tú tài gặp quân binh, hai bên căn bản không thể nào nói lý lẽ, Trang Duệ cũng không muốn liên hệ với lực lượng bạo lực vũ trang.

- Ha ha, Trang tiên sinh thật sự là người nói chuyện sảng khoái, là thế này, chúng tôi muốn mời Trang tiên sinh phối hợp một chút, sáng mai anh có thể mở khối mao liêu kia được không? Tất nhiên, ngài cứ yên tâm, nếu như mở ra phỉ thúy, chúng tôi có thể miễn phí tất cả hóa đơn chứng từ và thủ tục thông quan, không cần sợ phỉ thúy không mang ra khỏi quốc gia chúng tôi...

Người đàn ông trung niên cũng không quanh co lòng vòng, hắn nói thẳng ý nghĩ của mình, Trang Duệ nghe vậy mà nở nụ cười, chỉ sợ nhóm người của công ty Cát Tường cũng được hưởng thụ đãi ngộ thế này phải không?

- Tôi có thể hỏi một câu, các ngài sao lại chọn mở khối mao liêu kia?

Nhưng Trang Duệ thật sự có chút kỳ quái, biểu hiện của khối mao liêu mình mua là không tốt, nếu Myanmar muốn vãn hồi danh tiếng thì nên tìm một khối mao liêu mà chín phần mười sẽ cho ra phỉ thúy mới đúng, nào tìm đến mình làm gì?

- Khụ khụ...Điều này...Chúng tôi có nhiều bạn bè ở Trung Quốc, bọn họ nói Trang tiên sinh từng là người đượ Phật sống chúc phúc, vận may...Nói là anh rất may mắn...

Vị quan viên của ban tổ chức kia cũng có chút xấu hổ, lời nói có hơi va vấp nhưng cũng đã nói rõ ý nghĩa, nói trắng ra thì chúng tôi biết rõ anh may mắn nên quyết định anh là người đến mở khối mao liêu kia...

- Hừ.

Sau khi nghe được lý do của đối phương thì Trang Duệ không khỏi trừng mắt nhìn đối phương, sao lại qua loa như thế cho được? Nếu như vận may của mình không tốt như đối phương tưởng tượng, tiếp tục đổ thạch suy sụp, như vậy chẳng phải càng làm thiệt hại đến danh dự và uy tín của công bàn phỉ thúy sao?

Trang Duệ dù biết Myanmar là quốc gia Phật giáo, nhưng đối với một người không có tôn giáo như hắn, hắn cũng không hiểu mức độ cuồng nhiệt của người Myanmar với tôn giáo của mình. Phía Myanmar vốn rất chú ý đến tư liệu về Trang Duệ, vì vậy sau khi hắn trúng mao liêu thì cao tầng cho ra chỉ thị muốn Trang Duệ cắt nguyên thạch vào ngày mai.

- Nhưng...Tôi cũng không có ý sẽ cắt nguyên thạch ở Myanmar...

Trang Duệ suy nghĩ một chút và từ chối, nhưng hắn cũng thật sự cảm thấy không yên, hắn sợ đối phương sẽ áp dụng luật cứng, mình ở trên nước người ta, tất nhiên là không thể không cúi đầu.

- Trang tiên sinh, anh có thể suy xét lại, hơn nữa chúng tôi sẽ đền bù tổn thất cho anh, cụ thể thì nếu anh đồng ý cắt nguyên thạch ở Myanmar, chúng tôi sẽ giảm giá mười phần trăm, nói cách khác thì cái giá bảy triệu năm trăm lẻ một ngàn Euro của anh sẽ chỉ còn là sáu triệu bảy trăm năm mươi ngàn Euro mà thôi...

- Hơn nữa anh có thể trở thành khách Vip vinh dự của công bàn phỉ thúy Myanmar, sau này tham gia công bàn phỉ thúy chẳng cần thư mời, có thể tiến thẳng vào trong hội trường đổ thạch...

Vị quan viên thuộc ban tổ chức thấy Trang Duệ không có ý muốn cắt nguyên thạch thì cho ra đòn sát thủ, ưu đãi như vậy không thể nói là không phong phú, vì đã giảm giá cả bảy trăm ngàn Euro, xem ra phía Myanmar cũng đã ra tay không nhỏ.