Chương 381: Rung động

Du thuyền được sắp xếp theo độ lớn, những du thuyền nhỏ thì ở bên cạnh bến tàu, những chiếc thuyền ở xa nhất chính là du thuyền hai ba trăm mét, dù chúng đậu cách xa bờ cũng làm cho Trang Duệ thật sự rung động. Nếu so sánh với những chiếc du thuyền này, nhưng chiếc thuyền trên sông Hoàng Phổ ở Trung Hải đều căn bản không đáng nhắc đến.

- Thế nào lại có nhiều người thế này?

Đi đến bến tàu thì Trang Duệ chợt phát hiện có nhiều người mang theo danh nghĩa du lịch đi theo từng đoàn, bọn họ đi qua bên cạnh, nghe giọng thì có vẻ là người nội địa. Những người này đều lên những chiếc thuyền nhỏ, sau khi ngồi đầy người thì tiếng động cơ vang lên ầm ầm, sau đó chạy ra biển rộng.

- Ha ha, những người này là du khách đến từ khắp nơi, bình thường bọn họ đến Hongkong đều đi đến đổ thuyền cho vui...

Trịnh Hoa đi chậm lại kiên nhẫn giải thích cho Trang Duệ.

Thì ra những đội thuyền dừng lại nơi đây ngoài du thuyền xa hoa của tư nhân thì có một nửa là của những tổ chức đổ thuyền ở Hongkong, mỗi ngày bọn họ đều mời chào khách hàng, sau đó chạy nhanh đến vùng biển quốc tế.

Đổ thuyền cũng có phân chia cấp bậc, cỡ trung bình có thể chứa một ngàn người, mà du thuyền loại lớn thì có thể so sánh với Titanic, có thể chứa vài ngàn người.

Vì mời chào bọn họ tham gia đổ thuyền nên giá vé không đắt, thường chỉ cần bỏ ra một trăm năm mươi đô la Hongkong là có thể lên thuyền, hơn nữa còn được bao cơm tối, ăn khuya, điểm tâm, đồng thời còn có một gian phòng tiêu chuẩn cho hai người, hai giường, còn có nhà vệ sinh riêng, tivi, đồng thời cực kỳ sạch sẽ.

Giá tiền như vậy ở Hongkong rõ ràng là lỗ vốn, vì nếu như ba bữa cơm và có cả phòng ngủ thì giá cả thấp nhất trên bờ là 1000 đô, nhưng vì thu hút các con bạc đến với đổ thuyền, vì vậy mà hạ giá chưa từng có.

Nhưng đối với những chiếc thuyền xa hoa thì giá cả lại hơn hẳn, những chiếc thuyền kia có thể nói là thiên đường nhân gian, có nhà hàng Tây, chỗ ăn chơi, quán bar, nhà tắm hơi, phòng mát xa, trung tâm chăm sóc sắc đẹp, spa, cửa hàng miễn thuế.v.v. Cái gì cũng có, chỉ cần anh có tiền thì có thể được trải qua một cuộc sống vàng son.

Nhưng những chiếc thuyền kia thật sự là treo đủ mọi loại màu cờ, quốc gia nào cũng có, duy nhất không có cờ của Hongkong và Trung Quốc. Trang Duệ hỏi Tần Huyên Băng thì biết, thì ra những chiếc thuyền trên vùng biển quốc tế bị bắt buộc phải có cờ một quốc gia nào đó.

Vì vậy mà hành vi của nhân viên trên thuyền sẽ bị quản lý bởi pháp luật của quốc gia treo quốc kỳ, nói một cách khác thì Hongkong cấm đánh bạc, nếu anh treo cờ của Hongkong đến bánh bạc ở vùng biển quốc tế thì cũng là hành vi trái pháp luật, Hongkong sẽ có chế tài phạt anh. Nhưng nếu anh đi lên thuyền những quốc gia cho phép đánh bạc, pháp luật Hongkong sẽ chẳng thể nào quan tâm đến anh, hơn nữa hành vi của anh cũng được quốc gia kia cho phép.

- Trang tiên sinh, thuyền của chúng tôi vốn sẽ rời đi lúc bảy giờ nhưng Trịnh tiên sinh nói mọi người chờ thêm một lát, con thuyền này sẽ dừng luôn ngoài biển, nếu đến tối anh không muốn ở lại thuyền lớn thì chúng ta có thể quay về hải cảng...

Vài người đi đến vị trí chính giữa bến tàu thì dừng lại, Trịnh Hoa bắt chuyện một câi với Trang Duệ rồi nhảy xuống một chiếc thuyền tư nhân cách bờ hai ba thước. Lúc này một người thanh niên tên là Lưu Hùng đi theo sau lưng Trang Duệ chợt mở miệng giải thích.

Trịnh Hoa lên thuyền của mình thì để cho thuyền viên tiến sát vào bờ, du thuyền và bến tàu có một lối đi trực tiếp, nhóm Trang Duệ thông qua con đường này mà tiến lên du thuyền.

Du thuyền tư nhân này của Trịnh Hoa cũng không tính là nhỏ, dài chừng hai mươi mét, trong khoang thuyền rất rộng, có tủ rượu, ghế sa lông, bố trí rất xa hoa, còn có hai gian nhà vệ sinh, nếu như rời bến không quá nhiều người thì sẽ đủ chỗ dừng chân.

Sau khi mọi người lên thuyền thì thuyền iên mở dây buộc, du thuyền nhanh chóng rời khỏi bến, Trang Duệ ôm Tần Huyên Băng đứng ở bong thuyền, nhìn biển rộng xanh thẳm dưới chân, tâm tình rất thoải mái, nếu không phải sợ người ta chê cười thì hắn thậm chí đã muốn tái hiện tình huông giống như trên thuyền Titanic năm xưa.

Từ trên bờ nhìn ra những chiếc du thuyền lớn kia cũng không thấy là rất xa, nhưng thuyền của Trịnh Hoa phải chạy gần hai mươi phút mới ra đến bên dưới những chiếc du thuyền khổng lồ kia, càng tiếp cận du thuyền khổng lồ thì Trang Duệ càng tỏ ra khiếp sợ không thôi.

Từ du thuyền nhỏ nhìn lên chiếc du thuyền khổng lồ thì Trang Duệ chỉ có thể thấy mép tàu, còn thân tàu đã hoàn toàn bị che chắn, ngửa mặt cũng không thấy gì khác ngoài mép tàu. Chỉ cần nhìn độ cao thì biết cũng phải là năm sáu chục mét, phải biết rằng nó tương đương với một tòa nhà ba mươi tầng, thử nghĩ xem anh đứng dưới một tòa nhà ba mươi tầng sẽ có cảm giác thế nào.

Nếu so sánh với chiếc du thuyền khổng lồ thì thuyền của Trịnh Hoa thật sự như một chiếc lá, bập bùng trong sóng biển, có lẽ chỉ là một con sóng từ con thuyền khổng lồ kia cũng đủ cho chiếc du thuyền nhỏ một cảm nhận lướt sóng. Trang Duệ vốn cảm thấy con thuyền của Trịnh Hoa là rất tốt, bây giờ chợt bị du thuyền lớn kia hấp dẫn.

Trang Duệ biết ông nội của Trịnh Hoa cũng là một ông chủ giới đá quý, tự thân mình có gia nghiệp khổng lồ, những năm chín mươi hai đã có trong tay cả tỷ đô la Hongkong, mua cả cổ phần trong công ty giải trí của đổ vương Diệp Hán bên Macao, có thể nói là phát triển như cá gặp nước.

Chiếc thuyền xa hoa ở đây là do ông nội của Trịnh Hoa cùng với vài ông chủ nổi tiếng ở Hongkong liên hiệp chế tạo ra, bắt đầu được sử dụng vài năm trước, khi khánh thành còn có cả thủ trưởng trong đại lục ra cắt băng. Chiếc thuyền lớn kia tổng cộng mất hơn cả tỷ đô la Hongkong, thuyền dài 345 mét, rộng 41 mét, mép nước cao 62 mét, tương đương một căn nhà 26 tầng, tổng trọng lượng mười lăm ngàn tấn, tốc độ ba mươi hải lý.

Chiếc du thuyền kia có thể tiếp nhận ba ngàn hành khách, cũng có thể dung nạp hơn hai trăm thuyền viên, bên trên có sòng bạc hơn ngàn người, có ba mươi phòng vip, phòng khiêu vũ, thư viện sách báo, năm hồ bơi, sân golf và mười bốn quán bar, sáu nhà hàng xa hoa.

Trong du thuyền còn có hơn một ngàn phòng xa hoa, tất cả đều có phòng tập thể hình và sân thượng. Đây là chiếc thuyền Hải Tinh Hào, tuyệt đối có thứ hạng cao trên thế giới. Ông chủ Trịnh là một cổ đông của du thuyền này, vì vậy mà Trịnh Hoa mới có thêm một giờ đánh bài trên đó.

Sau khi lại gần thuyền thì thủy thủ đoàn của du thuyền Trịnh Hoa cố gắng giữ cho hai chiếc thuyền có vị trí nhất định, phải biết rằng nếu hai bên quá gần thì chỉ cần chiếc du thuyền kia khẽ lắc thân, sẽ làm cho du thuyền của Trịnh Hoa tan nát.

Trịnh Hoa trước đó đã nói trước, vì vậy sau khi du thuyền giữ ổn vị trí thì bên trên bong tàu của du thuyền khổng lồ có thang máy thả xuống, thang máy thả xuống song song độ cao của du thuyền, sau đó nó có một boong tàu bằng hợp kim được thả ra, vừa vặn nối tiếp với du thuyền tư nhân của Trịnh Hoa.

Tháng máy mỗi lần cho năm người đi, Trịnh Hoa mời Trang Duệ và Tần Huyên Băng đi trước, tốc độ của thang máy cũng không nhanh, cả phút sau mới lên đến bong thuyền. Trang Duệ cúi đầu nhìn xuống, lúc này chiếc du thuyền bên dưới thật sự như chiếc lá nhỏ.

- Cậu Trịnh, nếu không nhanh thì tôi sẽ lái thuyền đi...

Sau khi nhóm Trịnh Hoa lên bong thuyền, có người đi đến lên tiếng.