Chương 314: Giám bảo dân gian(1)

- Tôi có...

Một âm thanh vang lên, có người chạy đến đưa bật lửa cho Trang Duệ.

- Tôi đã nói rồi, ngọc thạch truyền nhiệt rất nhanh, vì vậy tôi lấy tóc quấn quanh khối phỉ thúy này, lại dùng lửa đốt, nhiệt độ sẽ bị truyền đi, tốc độ tăng nhiệt rất chậm, vì thế tóc khó bị đốt cháy ngay được.

Trang Duệ tiếp nhận bật lửa, hắn đứng lên đưa vật trang sức phỉ thúy lên cao, sau đó bật lửa đốt vào vị trí có tóc. Sau bốn năm giây, hắn buông bật lửa, lấy sợi tóc vừa quấn quanh khối phỉ thúy xuống.

- Mọi người xem, tóc có đứt không?

Trang Duệ lấy sợi tóc xuống cho người dưới đài xem.

- Thật sự không đứt...

- Mau thử với chiếc vòng tay kia...

Thấy tình huóng như vậy thì người dưới đài chợt nghị luận ồn ào, mà vẻ mặt của chủ nhân của vòng tay thì trắng bệch.

- Được, bây giờ chúng ta xem chiếc vòng tay này.

Trang Duệ vừa nói vừa dùng tóc quấn quanh vòng tay, sau đó cũng bật lử đốt như vừa rồi, người phụ nữ chủ nhân của chiếc vòng ở khá gần Trang Duệ, thấy rõ chỉ đốt hai ba giây là khối tóc đã đứt rồi.

Trang Duệ đặt vòng tay xuống, cầm lấy sợi tóc đã đứt làm hai, cũng không chờ Trang Duệ nói thêm, thật giả đúng sai, ai đúng ai ai đều đã quá rõ ràng.

- Tiểu thư, nếu như cô còn có nghi vấn, cô cầm vòng tay này đến trung tâm ngọc thạch quốc gia ở đường Lộ Hào quận Triêu Dương thủ đô Bắc Kinh để kiểm tra, tôi có thể để bọn họ giám định miễn phí cho cô...

Sự thật thắng lời nói suông, người phụ nữ kia thấy Trang Duệ nói như vậy thì vẻ mặt đã tỏ ra xấu hổ, nàng xấu hổ vì lúc này đã đả kích người khác, nhưng người đàn ông kia thật sự không làm nàng quá đau lòng, chủ yếu nàng đau lòng vì bảo ra ba chục ngàn mua phải hàng giả.

- Thầy Trang, thật sự xin lỗi...Xin lỗi anh...

Người phụ nữ kia xấu hổ cầm lấy vòng tay, sau đó cúi người xin lỗi Trang Duệ, cuối cùng vội vàng biến mất trong đám người đông đúc.

Trang Duệ đứng lên nói với những người vừa thấy tình cảnh như vậy:

- Chào mọi người, chào những nhà sưu tầm, các anh đến đây tham gia hoạt động giám định bảo vật, tất nhiên sẽ hy vọng vật phẩm của mình là thật.

- Nhưng trong nước chúng ta có truyền thống lịch sử mà những vật còn sót lại cũng không phải ít, nhưng lúc này những vật thật được sưu tầm lại là khá ít, mua phải hàng giả ở chợ đồ cổ cũng là chuyện bình thường, cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Ngay cả chúng tôi cũng đã từng phải giao học phí giống như vậy.

- Nhưng tôi hy vọng các bạn có thể hiểu cho, tôn trọng kết quả giám định, không cần vì vật của mình là giả mà nghi ngờ tri thức của nhóm chúng tôi, vì chúng tôi sẽ dùng kiến thức chuyên nghiệp của mình để phân biệt thật giả cho mọi người, cũng không vụ lợi.

- Nếu những vật mà chúng tôi không phân biệt được thật giả thì sẽ nói thật để cho các vị có thể đến các trung tâm có uy tín và máy móc để đo lường. Cũng mong mọi người tin tưởng vào đạo đức nghề nghiệp của chúng tôi, tuyệt đối sẽ không nói thật thành giả và giả thành thật, cũng không võ đoán để nói một vật phẩm là giả. Tôi chỉ có những lời như vậy cần nói, cảm ơn mọi người.

Trang Duệ nói xong thì cúi người xuống dưới đài, lúc này đám người bên dưới cũng đang suy tư về những gì hắn vừa nói, sau đó không biết là ai dẫn đầu vỗ tay, vì vậy mà tiếng vỗ tay trong phòng vang lên như sấm, một lúc lâu sau cũng không ngừng.

Phần lớn mọi người đều có tâm ý như vậy, đó là vật của mình, chính mình có thể nói là không tốt, nhưng người khác nói thì lại thật sự bức bối.

Cũng giống như một người suốt ngày luôn phàn nàn con cái mình nghịch ngợm không hiểu chuyện, nhưng hắn nói thì có thể, nếu anh phụ họa một câu: "Đúng vậy, con của anh thật sự không ra gì", như vậy lời nói này rất có thể sẽ làm hai bên sứt mẻ tình cảm, cắt đứt quan hệ.

Đồ cổ cũng là như vậy, ai không muốn mình mua được hàng thật? Nhưng dù sao trên đời này ít hàng thật mà quá nhiều hàng giả, tất nhiên tỉ lệ mua được hàng giả sẽ cao gấp biết bao lần mua được hàng thật. Trang Duệ nói ra những lời như vậy với mọi người bên dưới thật ra cũng chỉ là vạch sẵn lối đi mà thôi.

Bây giờ tuy không thiếu người đầu cơ sưu tầm đồ cổ nhưng vẫn có nhiều người lý tính, bọn họ nghe được lời này thì cũng biết Trang Duệ có kinh nghiệm.

Tiếng vỗ tay vang lên được một lúc thì bị người dẫn chương trình can thiệp, nhưng lúc này ánh mắt của đám người bên dưới nhìn về phía Trang Duệ có chút khác với trước đó.

Tuy người dẫn chương trình nói những người đã được giám định có thể bỏ đi, nhưng bọn họ cũng không ai bỏ đi, vì ở lại đây sẽ có thêm được chút kiến thức.

Trang Duệ cũng không biết sau khi chương trình truyền hình này được phát thì mình cũng nổi tiếng trong ngành đồ cổ, trong mắt nhà sưu tầm hay người tay ngang thì cái danh hiệu chuyên gia của hắn cũng được công nhận. Tất nhiên đây là những chuyện chỉ có thể nói về sau...

...

Tiếng vỗ tay ngưng lại, Lưu Giai của đài truyền hình Bắc Kinh cầm micro nói:

- Các vị khách quý, các bằng hữu, các chuyên gia đã giám định hai giờ liên tục, mời các chuyên gia ra nghỉ ngơi nửa giờ, sau đó sẽ tiếp tục giám định cho mọi người.

Ngay sau đó âm thânh của người dẫn chương trình đài truyền hình Sơn Đông cũng vang lên:

- Hôm nay những người xếp hàng ở phía sau không thể nào tiếp tục tiến vào hiện trường giám định, sang ngày mai các vị chuyên gia đến từ Bắc Kinh sẽ tiếp tục hoạt động giám định cho mọi người.

Sau khi hai người dẫn chương trình nói xong thì có nhân viên công tác đến đưa Trang Duệ và nhóm người đến một phòng nghỉ ở bên cạnh. Trang Duệ thì khá thoải mái, chỉ giám định ba kiện vật phẩm, nhưng người khác thì không được như vậy, Kim Mập vào trong phòng thì áo đã ướt đẫm mồ hôi.

- Tiểu Trang, rất tốt, cơ sở tri thức vững chắc, năng lực ứng biến cũng mạnh mẽ, bây giờ một mình cậu đi ra ngoài cũng có kinh nghiệm ứng phó được rồi.

Sau khi vào trong phòng thì Kim Mập lau mồ hôi rồi giơ ngón tay cái với Trang Duệ, tình huống hôm nay bọn họ thường xuyên gặp phải, dù Trang Duệ không lên tiếng thì bọn họ cũng sẽ có phương án giải quyết.

- Thầy Kim, trước kia ngài cũng từng gặp qua tình huống như vậy sao?

- Hì, chuyện như vậy là rất nhiều, nhưng cũng có vài người cố ý, vì trong vòng quan hệ giữa chúng ta thì cũng có vài tên vì tiền mà cố gắng bày trò lừa gạt...

Sau khi nghe được những lời giải thích của Kim Mập thì Trang Duệ mới hiểu, thì ra người ta đổ xô sưu tầm thì nghề giám định cũng nóng hẳn lên, kết quả là những hoạt động giám định dân gian thế này như nấm mọc sau mưa.

Có nhiều người lợi dụng danh nghĩa "ủy ban", "hiệp hội" để làm những hoạt động giám định không tốt, chỉ cần có tiền là có được giấy chứng nhận.

Vì thế mà mới phát sinh câu nói "Giả nhất định chưa phải là giả, mà thật cũng chưa chắc là thật".

Kim Mập uống một hớp nước rồi cười nói:

- Bây giờ mục đích cũng không phải là giám định đồ cổ của nhân dân, thật ra chính là tìm giấy chứng nhận cho nhóm "chuyên gia" chúng ta, hàng ngũ chúng ta là những người đang đánh trả lại đám người làm hàng giả...

Trang Duệ bị những lời của Kim Mập làm cho trợn mắt há mồm, dựa theo cách nói của đối phương thì những chuyên gia cũng cần phải có giấy chứng nhận sao?

Nhưng lời nói của Kim Mập cũng làm cho Trang Duệ bớt oán khí trong lòng, thị trường giám định lẫn lộn như vậy cũng khó trách những nhà sưu tầm không tin tưởng vào các vị chuyên gia.

Thật ra hành động đốt tóc của Trang Duệ vừa rồi cũng có chút vấn đề, nếu dùng tóc quấn quanh thủy tinh, quấn chặt thì đốt hai giây cũng chưa thể đứt ngay được. Có những vị thương gia biết lợi dụng trò này để gạt người dùng, chẳng qua đốt thời gian dài thì cũng phân biệt được thật giả, cho nên phương án này vẫn có thể thực hiện được.

- Tiểu Trang, thầy của cậu là anh Mã ở Trung Hải, có lẽ cũng không xa lạ gì với đồ sứ phải không? Chút nữa cậu giúp tôi giám định một phần, vì hôm nay có quá nhiều việc, thật sự là quá bận...

Điền Phạm là nghiên cứu viên đến từ bảo tàng cố cung, hắn cũng là người thật sự mệt mỏi, lúc này đang ngồi nghỉ trên ghế sa lông. Hôm nay tranh chữ là nhiều hàng nhất, sau đó tất nhiên là hàng thủ công mỹ nghệ. Vừa rồi Điền Phạm đã xem xét hai ba chục vật phẩm gốm sứ, nhưng hắn chỉ có thể thấy một bình hoa là thật, đáng tiếc là nó bị hư hại, giá cả cũng giảm thấp.

Chú Đức chữa trị đồ gốm sứ ở Trung Hải thật sự nổi tiếng cả nước, đồng thời còn có chỗ độc đáo của mình ở phương diện giám định và thưởng thức đồ gốm sứ. Lúc này Điền Phạm mở miệng cho Trang Duệ đến giúp mình, tất nhiên vì hành động của Trang Duệ thật sự làm cho các vị chuyên gia thừa nhận.

Thời gian nghỉ ngơi nửa giờ là khá ngắn, mọi người căn bản chỉ uống vài hớp nước, nói vài câu chuyện phiếm, sau đó nhân viên công tác đến thúc giục, mọi người chỉ có thể đi ra tiếp tục giám định. Lần này xuất hiện dù không được giới thiệu là chuyên gia như lúc đầu nhưng Trang Duệ đi ra lại nhận được những tràng vỗ tay lớn.

Trang Duệ vốn khá nhàn rỗi trên bàn bây giờ lại là bận rộn nhất, cũng không biết những người giữ ngọc khí vừa rồi đã chạy đi nơi nào, bây gời mới chợt xuất hiện, có rất nhiều vật được đưa ra giám định, trong đó không thiếu sản phẩm tinh chất.

Một cái nhẫn bạch ngọc thời Thanh có giá cả rất xa xỉ, thứ này vốn chỉ là một công cụ cho các xạ thủ giương cung lắp tên, nó bọc trên ngón tay cái để bảo vệ ngón tay của xạ thủ, sau này được xem là một biểu tượng cho thân phận.

Tuy linh khí trong cái nhẫn có màu trắng nhưng lại rất đậm, mà chất ngọc cũng là bạch ngọc thượng đẳng. Sau khi được Trang Duệ giám định là chính phẩm, giám đốc Tiền của công ty đấu giá chính thức dựa vào giá cả thị trường mà đặt giá ba trăm ngàn.

Khi thấy có vật thật, lại có giá trị cao thì đám người bên dưới bắt đầu xao động, càng làm Trang Duệ thêm bề bộn, vì trong ngành giám định này, chỉ cần anh làm đúng vai ba lần cũng làm người ta tin tưởng hơn.

Trang Duệ dùng linh khí để phân biệt thật giả, nếu bên trong có đủ linh khí thì ném cho giám đốc Tiền định giá và làm giấy chứng nhận, nếu linh khí quá ít thì trực tiếp nói cho đối phương tâm phục khẩu phục. Vì vậy mà người bên Trang Duệ là đông nhất nhưng tốc độ lại nhanh nhất.

Thời gian dần qua, đến xế chiều thì hoạt động giám định mới dần bươc vào gỉai đoạn nước rút, nhưng người dẫn chương trình vẫn không tuyên bố kêt thúc hoạt động giám định, người nơi đây cũng không ai bỏ đi, ngược lại cang lúc càng đông.

Đột nhiên Điền Phạm đang giám định gốm sứ chợt mở miệng:

- Các vị, đặt các vật trong tay xuống, đến đây xem vật này.

Dù có tính chuyên nghiệp về lĩnh vực của mình nhưng các vị chuyên gia vẫn am hiểu các cổ vật khác, bọn họ có thể cho ra ý kiến góp ý, bây giờ Điền Phạm mở miệng, tất nhiên bọn họ sẽ đặt cac vật trong tay xuống đến trợ giúp.