Chương 308: Đạp đổ xây dựng lại

Cổ Vân thật sự đã đi dạo một lúc lâu bên ngoài, công ty của hắn tuy phát triển rất tốt nhưng nghiệp tu sửa và xây dựng kiến trúc cổ cũng không phải mỗi ngày đều có việc, trong một năm luôn có vài tháng nhàn rỗi, bây giờ đội đang không có việc, tất nhiên không có việc thì vẫn phải trả lương, một số tiền không nhỏ.

Công ty như của Cổ Vân thật sự cũng không có lời quá lớn, vì kiếm được tiền sợ rằng còn chưa đủ phát cho công nhân viên, nhưng trước khi dùng cơm nghe nói tứ hợp viện của Trang Duệ có hơn hai ngàn mét vuông, Cổ Vân đã thật sự muốn nhận hạng mục này. Một hạng mục lớn như vậy, dù hắn không ăn xén nguyên vật liệu, chỉ cần là tiền công cũng sinh lợi cho công ty rồi.

Cổ Vân vốn định cơm nước xong sẽ tìm Trang Duệ tìm hiểu tình hình, không ngờ Trang Duệ lại bị bố mình kéo đi, lại nói chuyện gì đó một lúc lâu, vì thế mà hắn mới đến cửa phòng làm việc của bố mình để đi dạo.

Sau khi hiểu ý của Cổ Vân thì trang duệ nở nụ cười, hắn giới thiệu tình huống của tứ hợp viện của mình cho đối phương, mà Cổ Vân nghe xong thì lại nhíu mày.

- Sao vậy? Anh Cổ, có gì không đúng sao?

Trang Duệ dùng giọng kỳ quái hỏi.

Cổ Vân suy nghĩ một chút rồi nói:

- Theo như cậu nói thì nơi đó đã vài năm không có người ở, hơn mười năm chưa được tu sửa, chỉ sợ kết cấu của các khu nhà đã có vấn đề. Nói thật ra thì có chút phiền toái, cậu cũng đừng gấp, ngày mai chúng ta đến xem rồi nói sau...

Trang Duệ khẽ gật đầu, dù những thứ kia không thể sử dụng được thì cùng lắm là hắn dỡ xuống và xây dựng lại. Theo như lời của Âu Dương Quân thì những phần tài liệu kia cũng đáng giá nắm sáu trăm ngàn, chính mình cũng không lỗ vốn.

Sau khi để lại địa chỉ tứ hợp viện cho Cổ Vân, sau đó hẹn thời gian gặp mặt, Trang Duệ nói lời cáo từ với Cổ lão gia tử. Chuyến đi này hắn có mục đích giúp mẹ chuẩn bị quà cho ông ngoại, không ngờ còn tìm được công ty tu sửa kiến trúc cổ, còn nhận được lời mời giám định của Cổ lão gia tử, hắn thật sự cảm thấy mình khá may mắn.

...

- Này, Mộc Đầu, ngày mai tôi quay về Bành Thành, cậu có đi không?

Trang Duệ chạy xe về Ngọc Tuyền Sơn, mới đi được nửa đường thì chuông điện thoại vang lên, lúc này hắn mới nhớ mình ném Lưu Xuyên ở lại trong hội sở của Âu Dương Quân.

- Tôi không đi được, chỉ sợ còn phải ở lại cả chục ngày nữa, cậu về trước đi.

Sau khi Trang Duệ cúp điện thoại thì quay đầu xe chạy về hội sở của Âu Dương Quân, ngày hôm nay hắn quá bận rộn nên đầu óc rối cả lên, lúc này Bạch Sư có lẽ đang ở trong hội sở và chưa ăn gì cả. Hắn biết Tiểu Bạch Sư ngoài mình, mẹ và chị gái, căn bản không ăn bất kỳ thứ nào của người ngoài.

Việc làm đầu tiên của Trang Duệ khi quay lại hội sở chính là tìm chút thức ăn cho Tiểu Bạch Sư, sau đó đến nói vài câu với Lưu Xuyên, sau đó đưa Bạch Sư đến Ngọc Tuyền Sơn. Ngày mốt hắn sẽ đến Sơn Đông, phải ở lại hai ngày, cũng không thể cho Tiểu Bạch Sư nhịn đói hai ngày được.

Ai ngờ xe của Trang Duệ đến cổng lớn của Ngọc Tuyền Sơn thì không được cho vào, vài ngày trước hắn đến theo chân của Âu Dương Chấn Vũ, bây giờ chính hắn vào cửa thì bị cảnh sát quân sự chặn lại. Bọn họ dù nói thế nào cũng không nhận người, hơn nữa hình thể của Tiểu Bạch Sư là quá lớn, càng không cho Trang Duệ đi vào.

Cuối cùng cảnh vệ của Âu Dương Cương đi ra tận cổng, Trang Duệ mới được cho vào.

Người già làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, lúc này hơn chín giờ đã nằm ngủ, Trang Duệ tìm mẹ nói vài câu, nói rõ vài ngày tới phải ra ngoài làm chút chuyện, vì vậy giao Tiểu Bạch Sư cho mẹ.

Âu Dương Uyển cũng không có gì lo lắng về phía Bành Thành, chuẩn bị ở lại thêm vài ngày, hơn nữa hoàn cảnh ở Ngọc Tuyền Sơn cũng rất thích hợp với tính cách điềm tĩnh của bà. Đồng thờ bà đã vài chục năm rồi chưa được hiếu kính với cha mẹ của mình, lúc này là thời điểm thuận lợi để bà hiếu thuận với cha mẹ. Nhưng Trang Mẫn thì thật sự cảm thấy khó thể ở lại, mới đến một ngày đã muốn quay về Bành Thành, chuẩn bị ngày mai sẽ đi về Bành Thành, một thời gian sau sẽ cùng Triệu Quốc Đống đến đây, nhưng nàng để Niếp Niếp ở lại với mẹ và ông bà.

Trang Duệ thấy mẹ ở bên này không có vấn đề gì thì cũng yên tâm, trước khi đi ngủ hắn còn đến ngoài phòng của ông bà ngoại để dùng linh khí chải chuốt cơ thể của bọn họ, cuối cùng mới về phòng ngủ.

...

Sáng sớm hôm sau Trang Duệ đến tứ hợp viện của mình, vừa dừng xe ở con ngõ nhỏ đã thấy trước cổng tứ hợp viện của mình có hai người đang đứng, cíhnh là Cổ Vân và một ông lão tóc hoa râm, trên vai ông lão còn xách theo một cái bàn vẽ.

- Trang Duệ, giới thiệu cho cậu, đây là giáo sư Chu, là thầy của tôi, còn đây chính là Trang Duệ, là cháu ngoại trai của bộ trưởng Âu Dương.

Cổ Vân thấy Trang Duệ thì tiến lên đón chào, sau đó giới thiệu ông lão bên ạnh cho Trang Duệ.

- Chào giáo sư Chu, lần này đã làm phiền ngài, thật sự là xấu hổ.

Trang Duệ tiến lên dùng giọng cung kính chào hỏi, dù không đề cập đến quan hệ giữa giáo sư Chu và bác của mình, chỉ với uy vọng của giáo sư Chu ở trong ngành kiến trúc cổ, cũng đáng để cho Trang Duệ kính ngưỡng. Hơn nữa hôm qua Cổ Vân có nói, trước nay giáo sư Chu chưa từng làm việc cho tư nhân.

- Không nên khách khí, tiểu tử, cậu có ý nghĩ bảo lưu những kiến trúc của người xưa, như vậy tôi đến đây mọt chuyến cũng không sai. Khu vực này rất tốt, đằng sau có thể mở một cửa hông, đổi thành một cái gara...

Trước khi Trang Duệ đến thì giáo sư Chu đã cùng Cổ Vân đi dạo một vòng chung quanh căn tứ hợp viện, ở phía sau căn tứ hợp viện của Trang Duệ bị người ta xây dựng nhiều sạp hàng phi pháp, nơi đó cửa ngõ rộng rãi, có thể lái xe vào, chỉ cần cải biến một chút sẽ có một cái gara.

- Vậy thì phải cám ơn giáo sư Chu...

Trang Duệ tiến vào mở cánh cổng nặng nề ra, sau đó mời giáo sư Chu và Cổ Vân đi vào bên trong.

Trang Duệ mua căn tứ hợp viện này đều không có thời gian đến xem xét, lúc này hắn mở cửa ra và cảm thấy tình hình bên trong đã khác biệt với khi mình mới đến, cỏ dại trên mặt đất đã được thanh lý sạch sẽ, ngay cả những vết bẩn trên cửa thùy hoa cũng được lau đi, những cây táo và cây lựu đại thụ trong sân cũng có dấu vết được tu bổ thu dọn.

Giáo sư Chu cùng Cổ Vân xem xét từ cổng vào bên trong, cực kỳ chú ý đến những kết cấu gỗ, nhưng càng xem thì hai mày càng nhíu chặt, Trang Duệ ở bên cạnh cũng không thể nào biết rõ vấn đề, không biết căn tứ hợp viện của mình có vấn đề gì.

- Giáo sư Chu, trước tiên mời ngài nghỉ ngơi uống ngụm nước, nghỉ ngơi một chút đã, ngài thấy tứ hợp viện của cháu cần phải tư sửa thế nào?

Giáo sư Chu xem xét rất cẩn thận, trên cơ bản đều đến từng phòng xem xét, thậm chí còn xem xét đá lát trên nền đất. Sau hai giờ thì lão đã xem xét hai khoảng sân phía trước, bây giờ còn lại hai khoảng sân sau chưa xem mà thôi.

Trang Duệ cũng không giúp đỡ được gì, khi thấy giáo sư Chu và Cổ Vân bận rộn đổ mồ hôi thì vội vàng lấy vài chai nước từ trên xe hơi xuống đưa vào cho mọi người giải khát.

- Không nên vội, xem xong rồi nghỉ ngơi sau...

Giáo sư Chu tiếp nhận nước uống từ trong tay Trang Duệ, sau khi uống vài ngụm rồi cầm trong tay tiếp tục đi về phía hậu viện.

Trang Duệ giữ chặt tay Cổ Vân đang định đi theo, sau đó mở miệng hỏi:

- Anh Cổ, anh thấy khu nhà này của tôi phải làm thế nào mới tốt?

Cổ Vân dừng bước rồi lắc đầu nói:

- Cậu Trang, tứ hợp viện của cậu nhìn vẻ bề ngoài thì được bảo tồn rất tốt, nhưng đã nhiều năm không tu sửa, nền tảng tuy không có vấn đề nhưng gạch đá trong nhà đã mục, cậu đến mà xem, khối gạch vừa rồi là tôi lấy từ trong phòng ra...

Cổ Vân vừa nói vừa nhặt khối gạch bên cạnh lên, hai tay chỉ hơi dùng sức thì làm cho khối gạch vỡ đôi, sau đó lại dùng tay xoa một mảnh gạch vụn, sau đó đưa lên thả xuống, chỉ còn lại những mảnh vụn nhỏ bay tán loạn.

Hành động của Cổ Vân làm cho Trang Duệ trợn mắt há mồm, hắn không nhịn được phải nói một câu:

- Con bà nó, cổ đại cũng xây dựng những công trình trời ơi sao?

- Ha ha, cũng không phải là như vậy, chủ yếu là tứ hợp viện của cậu thường không có ai ở, cống thoát nước lại bị bế tắc, mùa hè mưa nhiều, nước tràn vào trong làm ngập nền đá, vi vậy mà gạch đá nhanh chóng bị làm mục...

Cổ Vân nghe được lời nói của Trang Duệ thì cười lên ha hả, nhưng trong lòng cũng có chút đáng tiếc, hai khoảng sân như thế này có mười mấy gian phòng, nhưng hình như không giữ lại được.

- Anh Cổ, vậy anh dự tính thế nào?

Trang Duệ lần này thật sự có chút sốt ruột, chỉ cần nhìn vào khối gạch vừa rồi là biết tu sửa cũng khó thể nào ở ngay được, nếu thật sự như những gì hắn nói vào ngày hôm qua, thật sự đập đi xây dựng lại thì là thua lỗ lớn rồi.

- Đừng nóng vội, để xem thầy tôi nói thế nào đã.

Cổ Vân vỗ vỗ bả vai của Trang Duệ rồi đi về phía hậu viện.

- Anh Cổ, giáo sư Chu đang làm gì vậy? Sao lại cần cả camera thế này?

Đi vào hậu viện thì Trang Duệ thấy giáo sư Chu lấy bàn vẽ trên vai xuống, đang dùng bút vẽ thứ gì đó, có lẽ là phòng ốc của căn tứ hợp viện này. Hắn lại thấy Cổ Vân còn mang theo cả camera, vì thế không biết giáo sư Chu rốt cuộc là đang làm gì.

Trang Duệ nói có hơi lớn, vì vậy mà giáo sư Chu đang vẽ cùng dừng lại rồi nói:

- Tiểu tử, cậu phải biết rằng chụp ảnh chỉ tốn một giây, nhưng vẽ lại thì cần năm phút, năm phút sẽ vẽ tất cả những gì thấy được ở bên trong này, nhiều hơn so với một giây, như vậy cậu sẽ có thể nhớ kỹ hơn, không cần phải chụp hình nữa.

Trang Duệ thật sự nghe và hiểu, bây giờ xã hội này làm việc nhanh gọn, ai cũng muốn nhanh chóng kết thúc công việc, nhưng bọn họ lại quên trong quá trình công tác đã bỏ qua khá nhiều thời gian.

Cổ Vân đi đến bên cạnh giáo sư Chu, hắn khẽ nói với lão vài câu, sau đó nói với Trang Duệ đang trầm tư ở bên cạnh:

- Tiểu Trang, tòa nhà này sợ rằng không thể nào áp dụng phương án thi công cải tạo, chỉ sợ là phải đập đi xây dựng lại.

- Giáo sư Chu, không còn biện pháp nào khác sao?

Trang Duệ vội vàng hỏi, hắn cũng không biết đến ngành kiến trúc, nhưng cũng biết lắp đặt thiết bị và xây dựng lại là hai sự việc hoàn toàn khác, chính mình dự định hơn một tháng sau vào đây ở lại, nếu xây dựng thì đến năm nào mới có nhà mới để ở đây?

- Ôi, nếu có chút khả năng thì tôi cũng sẽ không để cậu phải đập đổ tất cả, nhưng nền tảng của tòa nhà đã bị nước ngập quá lâu, gỗ đã sớm mục ra...

Giáo sư Chu vừa nói vừa cầm bản vẽ trong tay đưa cho Cổ Vân, sau đó chậm rãi đi đến một cánh cửa thùy hoa ở hậu viện. Lão khẽ dùng tay chụp lấy góc cửa, khẽ dùng sức, một mảnh gỗ vỡ ra. Trang Duệ tiếp nhận khối gỗ do giáo sư Chu đưa đến, hắn nhìn và thấy bên trong thật sự đều đã mục nát.

Khi thấy tình huống như vậy thì Trang Duệ thật sự có chút uể oải, hắn nói:

- Giáo sư Chu, nếu như xây dựng lại, có thể bảo trì diện mạo hiện tại không? Mà cần bao lâu mới có thể hoàn công?

Trang Duệ sở dĩ mua căn tứ hợp viện này cũng là vì nhìn trúng phong cách kiến trúc của nó, nếu hắn muốn mua biệt thự thì sáu chục triệu cũng đủ mua một căn biệt thự đỉnh cấp ở thủ đô, bây giờ là năm 2004, giá bất động sản cũng chỉ khởi sắc mà thôi.

- Ha ha, điều này cậu không cần lo...

Giáo sư Chu nghe nói như vậy thì nở nụ cười:

- Thật sự là trùng hợp, tòa nhà này của cậu chính là nơi mà năm xưa Khang Hi an trí cho các vị đại thần Lục bộ, đã cho Công bộ vẽ thiết kế, những bản vẽ của khu nhà này vẫn còn được bảo lưu, cậu muốn xây dựng nguyên dạng cũng không phải không thể, chỉ là...

Giáo sư Chu nói đến đây thì ngưng lại, sau đó thấy Trang Duệ có vẻ lo lắng thì nói tiếp:

- Nhưng nếu dựa theo bản vẽ cũ thì giá trị của nó là rất xa xỉ.

- Nói chung là cần bao lâu thì xong?

Điều Trang Duệ lo lắng nhất lúc này chính là nếu sang năm mới hoàn công thì không tốt, vậy mình mua khu nhà này làm gì nữa?

- Không mất bao lâu đâu, tổng cộng có ba mươi gian phòng, tình cả những cánh cừa thùy hoa, hai tháng là đủ xong.

Cổ Vân ở bên cạnh lên tiếng, đây là công việc của hắn, hắn có thể dự đoán được chín phần mười. Hơn nữa hai tháng xây dựng xong cũng là nói dôi ra, thật sự nếu căng thì chỉ cần một tháng là xong.

- Được, vậy cứ xây dựng dựa theo bản vẽ cũ, anh Cổ, giá cả đại khái là bao nhiêu?

Trang Duệ nghe nói hai tháng có thể hoàn công thì thật sự vui vẻ trở lại, thì ra đập đi xây dựng lại cũng không mất quá nhiều thời gian, hắn sẽ chọn phương án xây dựng lại, hơn nữa có giáo sư Chu thì chuyện bản thiết kế cũng được tỉnh lược bớt đi.

Cổ Vân đánh giá một chút rồi nói:

- Cậu Trang, với quan hệ giữa chúng ta, tôi cũn không lấy tiền vật liệu, nhưgn ngói lưu ly, còn có vật liệu xây dựng là gạch cổ thì bán khá đắt, tiền vật liệu và tiền công chỉ sợ hơn mười lăm triệu.

- Hơn mười lăm triệu?

- Được rồi, anh Cổ, anh cứ xây dựng theo đúng phong cách của nó, nhưng trong phòng anh cũng làm cho nó hiện đại lên một chút, đầy đủ mọi thứ, đừng để tôi muốn đi vệ sinh phải chạy ra ngoài dùng nhà vệ sinh công cộng.

Trang Duệ nghe vậy thì thật sự phát khổ, mua tòa nhà tứ hợp viện này mất hơn sáu chục triệu, bây giờ còn phải bỏ ra hơn mười lăm triệu tiền xây dựng mới, nhưng sự việc đã giống như bắn cung không thể thu lại, Trang Duệ cũng chỉ có thể đồng ý mà thôi.