Chạy được một đoạn, Lý Huyền bắt đầu chú ý xung quanh.
Mặc dù không biết hai con vật oánh nhau như nào, nhưng bên khán giả thì:
"Lý ca, chạy lên oánh chết lão hổ với lão gấu, Lý ca cố lên!"
"Lên thôi Lý ca, Lý ca lên oánh lão hổ."
"+1"
"+99"
Nhìn bình luận, mặt Lý Huyền lập tức đen lại, mà âm thanh hệ thống vang lên, nhưng sắc mặt Lý Huyền càng thâm hơn.
[Đốt, phát động nhiệm vụ: bắt đầu thu phục hổ, ban thưởng: Thần cấp kỹ năng, +5 điểm tất cả thuộc tính, +20 điểm]
Haiz, ta vậy mà muốn thu phục lão hồ. Kha Hi nhìn một bên Lý Huyền, thấy sắc mặt càng ngày càng biến hóa, liền hỏi:
"Lý ca, Lý ca huynh sao vậy? Sao sắc mặt đen như tro nồi."
Đang suy nghĩ hệ thống, nghe được Kha Hi hỏi, Lý Huyền lập tức trở lại hiện thực trả lời:
"Hửm? Không, không có gì."
Chỉ thấy Lý Huyền cầm tay xoay người lại, cứ vậy bế Kha Hi lên lưng rồi bắt đầu di chuyển.
.....
10p sau
Theo như thời gian, Lý Huyền càng ngày, càng ngày tới gần âm thanh chiến đấu, Lý Huyền chuẩn bị đi đến hai chỗ hai con động vật đánh nhau.
Thì lại âm thanh vang lên, mỗi một âm thanh đều như là muốn ung tai, Lý Huyền bịt tai lại rồi bỏ ra, xoay người lại làm thủ thể im lặng với Kha Hi.
Mà bên khán giả lập tức sôi trào:
"Ngọa tào... Lý ca chuẩn bị đánh hổ, mời mọi người xem kỹ."
"Haha, không hổ là Lý ca, cho đến hổ cũng dám chơi."
"Còn phải nói, Lý ca uy vũ! Lý ca trâu phê!"
"Lý ca mãi thần."
...
Mà bên Lý Huyền bỏ ra từng ngọn cỏ trước mắt, bỏ ra Lý Huyền thấy một màn vô cùng, vô cùng rung động lòng người, chỉ thấy.
Con hổ lao lên cắn vào tay trái của gấu, mà 10p trước đó đánh nhau, nên trên thân thể con gấu lẫn con hổ có vô số vết thương, mà Lý Huyền có thể nhìn thấy hai con vật đánh lộn đã dần đần kiệt sức.
Nhìn thấy con hổ cắt trên tay, con gấu cũng không yếu thể, giơ bàn tay phải vuốt xuống lưng con hổ, chỉ thấy vết thương con hổ càng ngày, càng yếu.
Nhưng bỗng một viên đá bắn vào mặt con gấu, chỉ thấy một bên mắt con gấu lập tức mù đi, mà tay con gấu cũng thu lại, nhưng Lý Huyền lại ném vào mắt khác của con gấu, mà bên mắt đấy cũng mù đi.
Con hổ thấy không có công kích, lập tức lao vụt lên cắn xé, mà cắn xé chỉ thấy vô số nhưng thứ bên trong bụng con gấu mà ra.
Mà màn này cũng để màn hình bắt lại, khán giả cũng không thể không sôi trào:
"Ta đi... Lý ca ném đá, ta thấy bách phát, bách trúng."
"Người mới à, xem Lý ca một hồi ngươi sẽ thấy bình thường."
"Haha, mọi người chờ mong, Lý ca chuẩn bị giết hổ."
"Ta chuẩn bị, Lý ca giết chết hổ, làm hổ nướng."
...
Tổ đạo diễn
Bắc Quyên xoay người, liền hỏi ba vị còn lại:
"Ta thắc mắc rằng? Đảo này sao có nhiều sịn vật thế?"
Nghe được Bắc Quyên hỏi, Trang Nghiêm cũng không thể, không cảm thán:
"Mặc dù không hiểu sao, nhưng ta cảm giác tên này, rất mạnh."
Trần Nhu nghe thấy Trang Nghiêm nói, lập tức cũng thốt lên:
"Lý ca ngưu bức! Lý ca chính là ta nam thần."
Mà một câu nói này, lại làm cho ba vị ở đây đều xem Trần Nhu với ánh mắt cổ quái.
...
Sau khi hổ cắt phần bụng con gấu, Lý Huyền lập tức chạy nhanh đi ra chỗ con hổ, một quyền đấm về phần bụng.
Con hổ lập tức bay không xa, mà chỉ thấy Lý Huyền bay lên một phát đập ngất con hổ đi.
Lý Huyền không nghĩ ngợi gì nhìn xung quanh, nhìn xung quanh xong không khỏi cảm thán, vì ở đây có sơn động.
Chỉ thấy Lý Huyền kiếm mấy cây gỗ và vài cục đá to, kiếm thêm chút dây, rồi chưa đầy 1h có thể thấy Lý Huyền tạo ra một cái rìu.
Có được rìu, Lý Huyền lập tức kiếm một cái cây gỗ, rồi bắt đầu mang đi chặt, rất nhanh lại thành công, quay đầu lại, chỉ thấy con hổ chuẩn bị tỉnh dậy.
Lý Huyền lại chạy đến đập một phát nữa lại ngất, mà khán giả lập tức bình luận:
"Tại sao Lý ca không giết hổ? Lý ca có thể kiếm một đống thịt."
"Hừ! Nhớ đâu Lý ca có suy nghĩ khác thì làm sao."
"Đúng, Lý ca trâu bức!"
"Fan não tàn, tin tưởng vô tri, Lý ca ngưu bức, ta tin ngươi."
"..."
...
Cứ vậy Lý Huyền lấy được vài khúc gỗ, mà nhìn thấy không có dao, Lý Huyền lại lập tức nhíu mày.
Mà theo tuyến thời gian, cũng có vẻ sắp trưa, mà bây giờ muốn kiếm dao cũng hơi khó.
Chỉ thấy Lý Huyền bước chân đi đến con hổ, gõ thêm một phát nữa rồi bắt đầu đi ra con hồ.
Mà Kha Hi cũng đi theo Lý Huyền, dù sao nếu con hổ bỗng tỉnh thì cũng nguy hiểm cho Kha Hi, Lý Huyền xoay sang nói:
"Tiểu Hi, nếu tìm được miếng đá mổng và sắc, nhọn thì bảo huynh."
Đang nhìn xung quanh Kha Hi, bỗng được dặn dò, theo bản năng trả lời:
"Vâng!"
Bỗng nàng mới ý thức được độ khó, muốn tìm viên đá mỏng và dài hoặc nhọn, không phải là muốn khó như lên trời sao.
Mà vừa đi được không bao lâu, bỗng nghe thấy được tiếng Kha Hi kinh hô:
"Lý ca, Lý ca mau lại đây, ta tìm thấy!"
Đang đi tìm, Lý Huyền nghe được âm thanh gào hét như oanh lôi lập tức đến, đang đến gần chỉ thấy trước mắt là một con dao sắc bén bị che đậy.
Mà nhìn thấy, Lý Huyền lại mặt vẻ mộng bức? Dao? Sao lại ở đây? Chỉ thấy trên đầu Lý Huyền có vô số giấu hỏi.
Mà không biết rằng, ngay tại phía trên đỉnh núi nhìn hết thảy mỉm cười, rồi tiêu tán trong hư không, lúc đi cũng không vui mừng nói:
"Haha, coi như ta báo ơn xong đi, Lý Huyền quá khứ."
Lý Huyền hơi nghi hoặc nhưng cũng kệ, có dao không phải tiện nghi à.
[Đốt, túc chủ đang cầm đồ đạc không phải thế giới này, đồ đạc này sẽ được đổi thành điểm]
[Đốt, đổi thành công, ban thưởng: không thể xác định điểm]
Mà bên này sau khi nghe âm thanh hệ thống lập tức mộng bức? Hệ thống, rốt cuộc chuyện gì sảy ra?
[Đốt, do một vấn đề lỗi sảy ra, nên túc chủ thế giới này sau 4 năm sẽ bị ma thú tiêu diệt]
[Mà sau 4 năm túc chủ sẽ không ở thế giới này, nên thế giới này muốn hủy diệt]
Cái gì? 4 năm sau có ma thú tấn công? Ủa? Mà sao ta lại không ở địa cầu?
[Túc chủ đi đến thế giới khác bắt đầu cầu sinh, mà mỗi lần túc chủ đi đến thế giới khác đều phải sinh tồn, mà đều được phát sóng trực tiếp, mỗi thế giới đều có giá trị điểm khác nhau]
[Mà túc chủ nhận được vô tận điểm nhờ dao này, nên túc chủ mở trước quyền hạn nhận biết, mà thế giới tiếp theo sẽ mạnh hơn thế giới kiếp này]
[Quyền hạn túc chủ kết thúc]
Cái gì? Ta vậy mà còn muốn xuyên qua nữa? Mà mỗi lần xuyên qua đều phải trên đảo cầu sinh? Mà mỗi lần như thế không phải chết ta sao?
[Đốt, mỗi lần túc chủ xuyên qua thế giới khác nhau, mặc dù vẫn cầu sinh, nhưng tíc chủ có thể bị truy nã, hay trò chơi đào vong,...]
[Mà thế giới cao, sẽ có dị năng giả hoặc tu tiên giả do linh khí khôi phục,...]
Lý Huyền:"..."
(Ps: mặc dù không muốn đi sang thế giới khác, nhưng mà nếu cứ cầu sinh hoang đảo như này sẽ khá nhàm.
Mà sau khi qua thế giới khác sẽ có câu chuyện mới, nên mang tính phong phú.
Nếu không hay chớ phun nhé^-^)