Chương 10: Một đấm uy lực?

Kha Hi lúc này thấy Lý Huyền lại bất động ra đấy, liền chạy đến vỗ vào bờ vai của Lý Huyền.

Trong chớp nhoáng, Lý Huyền theo bản năng hoàn hồn lại, liền ý thức được mình bất động.

Mặc dù Hệ Thống Điều Khiển Trực Tiếp, nó thơm nhưng ít khi sử dụng, chắc nên vứt sang một bên.

Bây giờ, Lý Huyền bắt đầu di chuyển đến bên bờ hồ, bờ hồ này nhìn khá là to, nếu nhìn xuống thì có thể thấy vô số con cá khác nhau, mà Lý Huyền tăng tất cả lên max thuộc tính, nên có tự tin bắt được một con cá ở đây.

Mà khán giả cũng không im lặng, bắt đầu chăm chú học tập.

"Nhanh, nhanh Lý ca chuẩn bị bắt cá, chuẩn bị học."

"Ha, ta đã ra vùng núi tìm một cái ao có cá rồi."

"Nào nào, Lý ca chuẩn bị."

...

Lý Huyền vẫn nhìn xuống nước, ngay lập tức có một con cá to, liền dứt khoát trọn con cá này.

Chỉ thấy Lý Huyền làm một thủ thế kỳ lạ, giơ cao tay lên, một chưởng vung xuống.

Mà làm cho tất cả mọi người chợn mắt là, mặt hồ bị một cường lực kinh khủng va chạm, làm cho tất cả mặt nước bắn lên.

Lý Huyền lại ngay cấp tốc nhảy xuống hồ nước, chỉ một âm thanh vang lên.

Bủm!

Rơi xuống nước, nhìn xung quanh thấy vô số con cá đang chạy đi, Lý Huyền lập tức lấy sức đạp.

Mà khán giả không nhìn thấy, nhưng nếu mà trực tiếp rơi xuống nước, thì tất cả đều phải chợn mắt, hốc mồm.

Bởi vì, tốc độ quá nhanh, nhanh đến nối không ai tưởng tượng nổi, mặc dù không nhìn thấy, nhưng lực tác động làm cho một sóng nhỏ đập vào bờ hồ.

Mà lực đập rất mạnh, rất là mạnh, mặc dù không biết mạnh bao nhiêu? Nhưng tất cả người xem đều minh bạch.

Có thể tạo ra một làn sóng mạnh, nhanh như này thì không biết Lý ca có bao ngư bức!

Mà bên dưới, Lý Huyền hoàn toàn không biết gì cả? Mặc dù không biết, nhưng vẫn biết con cá to trước mắt sắp phải lên bàn ăn.

Nhìn thấy con cá ngay trước mắt, Lý Huyền dùng một hết sức lực đấm từ dưới lên, mặc dù không trúng con cá, nhưng con cá bị sóng xung kích của Lý Huyền làm ngất đi.

Mà bên trên, Kha Hi cùng với khán giả bỗng thấy một cột nước bay lên trời, mà điều mà mọi người chú ý là, trên đỉnh cột nước có một con cá.

Cột nước dần dần rơi xuống, Lý Huyền lúc này đầu cũng ở trên mặt nước như đang chờ đợi thời cơ gì đó? Mà ngay lúc, con cá bắt đầu rơi xuống với tốc độ khá nhanh, nhưng trong mắt Lý Huyền vẫn quá chậm.

Lần này, Lý Huyền sử dụng vừa đủ cự lực đấm trên con cá, mà bị ăn một nắm đấm.

Con cá trong chớp nhoáng bay lên bờ, đồng thời ăn một nắm đấm thì không khỏi không chết.

Mà lúc mọi người đang chú ý đến con cá, thì lại một sự kiến phát sinh.

Kha Hi đang chăm chú con cá thì bị âm thanh chú ý, theo bản năng xoay người lại, trong chớp mắt vô số bình luận nhắn lên.

"Ngọa tào! Lý ca đây là chiêu thức gì?"

"Má nó, đây phải là người không? Hay Lý ca là tu chân giả?"

"Ta không biết? Nhưng ta biết Lý ca rất ngưu bức!"

"Haha, đây là lần đầu tiên ta thấy một màn hùng vĩ như này, quá đẹp."

...

Cho dù là Kha Hi cũng cảm giác kinh diễm, chỉ thấy Kha Hi nỉ non mở miệng nói:

"Thật đẹp!"

Mà lúc này, chỉ thấy một cái đầu ngoi lên trên mặt nước, nhìn về năm hướng cột nước bay lên, chỉ thấy năm con cá chuẩn bị rơi xuống.

Mặc dù vẫn cột nước vẫn bị xung kích cao lên, nhưng cũng chỉ vài giây mà thôi, Lý Huyền biết được nên ngay lúc Lý Huyền bung quyền, thì lập tức ngoi lên, bơi nhanh chóng vào bờ.

Mà vừa bơi lên bờ, cột nước hạ, cá cũng rơi, đồng thơi năm con cá đều rơi cùng lúc, mà bên Lý Huyền hoàn toàn không lo mang gì cả.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lý Huyền lại tiếp tục dùng ý niệm vào thương thành mua kỹ năng.

[Đốt, chúc mừng túc chủ mua thành công, Thần Cấp Xung Kích]

[Thần Cấp Xung Kích: chỉ cần túc chủ bộc phát ra một nắm đấm có uy lực thông thiên, thì Xung Kích sẽ tự động hình thành, mà Thần Cấp Xung Kích sẽ tăng lên gấp mười lên cho đến hai mươi lần xung kích]

Mà lời nói của hệ thống trong chớp nhoáng, thì con cá cũng chớp nhoáng rơi xuống, Lý Huyền mặc dù nhìn thấy con cá rơi chậm, nhưng cũng phải căn chuẩn và phải dùng hết sức lực.

Là lúc này, năm con cá rơi xuống đúng vị trí có lực xung kích mạnh nhất, Lý Huyền nhanh chóng đấm ra một quyền.

Một quyền rơi ra, một làn xung kích kinh khủng gấp hai mười lần bạo ra, chỉ thấy bốn con biến mật, một con thì được Kha Hi chú ý.

Mà con cá này, cho dù Kha Hi cũng phải cảm nhận được uy lực lớn lao của lực đấm này, mà con cá này may mắn đến nỗi, một nửa phần dưới lập tức biến mất.

Làm cho tất cả mọi người kinh hãi không phải cái này, mà trước mặt Lý Huyền vung ra nắm đấm, hồ nước lập tức bộ một cái gì đó tách ra làm đôi, mặc dù chỉ tách phần trên không đến phần dưới, nhưng điều đấy cũng làm cho mọi người kinh hãi.

Mà điều đấy không phải làm cho khán giả sợ hãi, mà bên kia bờ hồ vô số cái cây nhỏ lập tức gãy đôi, mà mấy cái cây lớn thì bị nứt ra.

Khán giả thì không ngớt bình luận, cho dù ai gặp màn này cũng kinh hãi, không tin nhưng bằng chứng sừng sững trước mắt, cho dù không tin vẫn phải tin.

"Mẹ nó, đây là thế nào? Rõ dàng Lý ca bảo bắt cá, thế nào thành phá cây."

"Ta đi... Mắt ta có bị mù hay không? Ta thấy cái gì? Vô số cái cây nhỏ gẫy, cây to nứt, bây giờ ta ra đạp vào cây to nó cũng đồ."

"Một quyền này a? Nếu đấm vào đầu sẽ như nào?"

"Người anh em nói đùa, cho dù là đứng đằng xa, Lý ca một bên hồ ngươi một bên hồ, cũng bị Lý ca một chiêu miểu sát."

"Nhưng? Ta chỉ muốn biết, Lý ca là làm nào làm được? Thề này quá ảo đi."

"..."

Lời vừa nói ra, cho dù là tất cả mọi người hay tổ đạo diễn đều có một câu hỏi, Lý Huyền là thế nào làm được.

Tổ đạo diễn

Bắc Quyên nhìn hết thảy một màn liền há hốc mồm, lúc này dù nhét luôn quả dưa hấu vào vẫn không được.

"Tên này, là làm thế nào? Logic để ở đâu? Vật lý để ở đâu?"

Mà mọi người đang âm thầm suy nghĩ, vì điều này quá mức quỷ dị nhưng một âm thanh vang lên, phá vỡ hết bầu không khí của mọi người, không ai khác chính là Trần Nhu.

"Oa, Lý ca mãi đỉnh! Lý ca bất bại!"

Tất cả mọi người nhìn về Trần Nhu, lần này không có cảm giác kỳ quái, vì họ cũng nghĩ Lý Huyền như vậy, quá mạnh, mạnh đến không thể đoán.

...

Mà Lý Huyền hoàn toàn không biết gì, chỉ thấy Lý Huyền bước đần gần nửa con cá, liền thở dài nói:

"Haiz, các vị lần này lại phải ăn một con rưỡi cá rồi, trưa này lại đói rồi đây."

Khán giả:"..."

"Mọe, ta đi... trưa nay ta ăn mỗi cái bánh mỳ."

"Hả? Vị đại ca trên ăn bánh mì, đang tiếc ta ăn mì, haha."

"Bữa nay, nhìn Lý ca có con cá to như vậy, nhìn xuống con cá hôm nay ta câu được, liền cảm giác không ngon."

...

Ở khu bình luận lúc này, vô cùng sôi trào, hai hước mà Lý Huyền cũng không để ý đọc.